Tuy Nhất Mộng Như Thị biết lực phòng ngự của Vương Viễn rất cao, nhưng thấy cảnh tượng trước mắt, Nhất Mộng Như Thị vẫn phải trợn to con mắt.
Bởi vì những con quái hình người tinh thông chiêu thức võ học nên lực công kích rất đáng sợ, những người chơi bình thường đánh với những con quái này đều phải chú ý tránh đòn và phản đòn. Chẳng ai dám một mình đối phó với một đám quái vì sợ bản thân sẽ bị đao chém lung tung giết chết.
Vương Viễn thì ngược lại, tay không, không né tránh cũng không phản đòn, mười mấy tên sơn tặc cùng đánh cũng không thể làm hắn bị thương. Sự cường hãn như vậy Nhất Mộng Như Thị mới lần đầu nhìn thấy, thảo nào tên đầu trọc kia dám đảm bảo bọn họ chỉ cần đứng phía sau hắn là sẽ được bảo vệ an toàn.
Lúc đầu Nhất Mộng Như Thị còn nghĩ là Vương Viễn mạnh miệng, nhưng hiện tại dựa vào thực lực của Vương Viễn thì việc này hắn làm được.
Vương Viễn cùng Bôi Mạc Đình đã từng cùng nhau tiêu diệt Dư Thương Hải, hai người phối hợp đã quen nên vô cùng thành thạo.
Thái Nhạc Kiếm trong tay Bôi Mạc Đình, cảnh giới kiếm pháp + 1, ra đòn nhanh, sát thương cao, tiến được lùi được không ai có thể cản nổi.
Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công bảo vệ, sức lực vô cùng lớn, khả năng phòng ngự không chê vào đâu.
Hai người một công một thủ, một trước một sau, một mình chiến đấu áp đảo. toàn bộ đám sơn tặc.
Nhất là Bôi Mạc Đình, lúc trước Hoa Sơn kiếm pháp của tên nhóc này đã vô cùng thuần thục, lúc này mỗi động tác giơ tay nhấc chân đều để lộ ra cảm giác ngay thẳng chính trực.
Sau khi học được tuyệt học Tịch Tà Kiếm Pháp, thân pháp của Bôi Mạc Đình không hiểu sao lại trở nên vô cùng quỷ dị, kiếm pháp chính khí nghiêm nghị ban đầu cũng biến thành xảo quyệt ác độc. Một thanh trường kiếm tung bay trên dưới giống như rắn độc, luôn đâm trúng cổ họng của mục tiêu tại những góc độ không thể nào lường trước được, Vương Viễn nhìn mà lông mày cũng nhướng lên.
Mới có một ngày một đêm không gặp mà y giống như biến thành người khác vậy.
Hai người Vương Viễn đối phó bọn sơn tặc, Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị phía sau cũng nhàn rỗi hơn.
Độc Cô Tiểu Linh thân pháp cao, tốc độ nhanh, từng mũi tên bay ra, thể hiện khả năng không kém gì Bôi Mạc Đình.
Những đòn tấn công của Nhất Mộng Như Thị đều có độc, một hồi thì giảm tốc độ, một chốc thì lại trừ máu, bọn sơn tặc kêu khổ không ngừng.
Đinh Lão Tiên, một mình làm công tác hậu cần, đứng ở phía sau bốn người không có bất kì cơ hội nào để nhúng tay vào.
Cũng không có cách nào, gã chỉ có thể dùng nội công để khử độc, chữa trị. Có Vương Viễn ở đây thì muốn bị thương cũng không có cơ hội, do đó mà sự có mặt của Đinh Lão Tiên trở nên rất lúng túng, chỉ có thể ở phía sau cổ vũ đám sơn tặc cố gắng lên.
Nhưng chỉ trong chốc lát, bốn năm mươi tên sơn tặc ở cửa Hắc Phong trại đã bị mấy người Vương Viễn quét sạch.
Xác chết nằm ngổn ngang đầy đất, đám người Vương Viễn có chút bất ngờ.
Xem ra độ khó của Hắc Phong trại cũng không cao, các bang hội lớn không thể qua ải Hắc Phong trại cũng chỉ vì không biết làm sao để qua được cửa.