Ngạo Kiếm Vô Song

Ngạo Kiếm Vô Song - Chương 14: Doãn chí bình vs lỗ hậu




Phía sau Doãn Chí Bình xuất hiện một hàng nữ nhân tuổi từ 15 đến 20 ngũ quan sắc xảo không phải là đại mỹ nhân nhưng cũng thuộc dạng có nhan chắc, cao ráo, mặc váy dài, khe áo đến ngang hông lộ ra da dẻ trắng mượt xao xuyến biết bao ánh nhìn.



– Đại Thiếu Gia cố lên… Nhóm nữ tử hai tay tầm hoa múa may la hét gào thét cỗ vũ cho tên Doãn Chí Bình. Hóa ra tên này chơi lố tới vậy chơi nguyên dàn cổ động viên thế này làm bao ánh mắt ngưỡng mộ ghen tỵ.



– Đúng là đại thiếu gia Doãn gia có khác ah.



– Thế này thì có vẻ hơi quá lố rồi chăng. Trên khán đài nhiều người nhỏ tiếng bàn luận. Phía bên này nhóm người Lỗ gia cũng khẩn trương, căng mắt nhìn lên quan sát kỹ.



– Đại Ca, ngươi ngàn vạn phải thắng a, đây chính là vấn đề mặt mũi Lỗ Gia. Lỗ Nhị đệ đệ của Lỗ Hậu hai tay chống hông, nghiến răng, nói vang lên.



– Doãn Chí Bình, ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta. Nói xong Lỗ Hậu vận công chân khí quanh quẩn bên người, thủ ấn mang theo hào quang màu vàng nhạt lao đến, Doãn Chí bình cũng tung quyền đáp trả. Cả hai vừa ra tay đã dốc toàn lực, hoàn toàn không có chút khách khí nào cả, tựa hồ đều biết đối phương cực kì khó chơi, nếu không cẩn trọng sẽ ôm hận cả đời.





– Phanh phanh. Hai chưởng chạm nhau, cả hai thối lui vài bước rồi lại lao vào nhau, trận đơn đả độc đấu giữa hai cao thủ đúng là hấp dẫn người xem ah. Khắp khán đài mọi người như nín thở trong theo từng diễn biến trên đài cao. Chỉ có Thiên Bảo là vừa ngồi vừa ngáp ngáp, không quan tâm cho lắm hai kẻ trên đài kia. Sau một hồi do lợi thế về thực lực, thế thượng phong dần nghiêng về Lỗ Hậu, Lỗ Hậu vận khí lên tối đa



–Kim Cang Nhân Một khí tức cường hãn bộc phát hóa thành một đám hào quang màu vàng nhạt, bao phủ lấy toàn thân Lỗ Hậu, làm tốc độ và công kích tăng lên không ít, tung chưởng đuổi theo Doãn Chí Bình. Ánh mắt Doãn Chí Bình lộ ra vẻ thăng trầm, chân khí trong cơ thể tuôn ra, thân hình nhanh nhẹn tránh né, không có ngạnh kháng với đối thủ, thực lực của hắn trực tiếp ngạnh kháng cũng không chiếm được tiện nghi gì, chênh thực lực tuyệt đối là chịu thiệt.




– Vụt vụt Tốc độ hai người càng lúc càng nhanh, người vây xem chung quanh chỉ thấy hai đạo thân ảnh thoát ẩn thoát hiện trên đấu sàn, lực lượng cường hãn xé rách không khí, mang theo âm thanh xé gió bén nhọn. Đang bỏ chạy tránh né bất ngờ Doãn Chí Bình lộn người trên không xoay ngược về phía sau.



– Liên Hoàn Cước Trên Cao Doãn Chí Bình xuất chiêu đột ngột đạp không đá liên hoàn công kích Lỗ Hậu, đính đòn bất ngờ Lỗ Hậu bị đá văng về phía sau.



– Hay. Doãn lão tổ trên đài cao cười te tét hai tay vuốt ve chòm râu đắc chí. Dù bị tấn đánh văng về phía sau nhưng Lỗ Hậu cũng không chịu thiệt Thòi đạp chân vào thành trụ đá lấy đà lao về phía Doãn Chí Bình.




– Liệt Việm Quyền Tay Lỗ Hậu xuất hiện một màng năng lượng vàng thẩm dao động, tung đấm từ trên cao xuống, Doãn Chí Bình tức tốc thối lui, Tay Lỗ Hậu đánh trượt xuống nền đá tạo thành một đường nứt kéo đến chỗ Doãn Chí Bình lập tức phát nỗ, Doãn Chí Bình văng xa về phía sau đập vào thành đá làm thành đá vỡ tung, khuôn mặt tái nhợt. Chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy Lỗ Hậu Xuất hiện trước mặt mình



– Khai sơn cước Lỗ Hậu chân trái làm trụ, chân phải đưa lên cao, chân khí kim quang xoắn ốc phủ lấy chân Lỗ Hậu, chân phải từ trên không đạp xuống, Doãn Chí Bình vội đưa tay lên đỡ, Khai Sơn cước đạp xuống. Dù toàn lực chống đỡ thân thể Doãn Chí Bình vẫn bị lún xuống nền đá, xung quang nền đá nứt nẻ như mạng nhện, Doãn Chí Bình Phun ra một ngụm máu tươi, hai tay run lên bần bật đau nhói vì ngạnh kháng đòn của Lỗ Hậu.



– Ngươi Thua Lỗ Hậu nói to, đá Doãn Chí Bình văng xuống đất. Toàn bộ Doãn gia khuôn mặt như ăn phải dấm, không ngờ thực lực của đại thiếu gia lại bị thua thê thảm như vậy. Trên đài cao Lỗ Dược Sư cười khà khà



– Ta đã bảo tiểu Tôn nhẹ tay rồi mà nó vẫn quá tay ah.




– Ngươi! Doãn lão tổ khuôn mặt tức giận đỏ như trái mận. Biến mất tại chỗ rồi xuất hiện trước mặt Doãn Chí Bình, đưa cho hắn uống một viên dược hoàn rồi dẫn người Doãn Gia ra khỏi đấu trường. Lỗ Hậu chiến thắng toàn bộ mọi người đều tung hô, một màn biểu diễn quá chất quá đẹp mắt. Hai trận đấu tiếp theo là của Ngọc Vô Tâm với Trịnh Phi Long với lợi thế về kinh nghiệm và thực lực Ngọc Vô Tâm nhanh chóng giành thắng lợi. Trận cuối cùng là của Đoái Tử Hào của Đoái Gia và Tiêu Kiếm một nhân sĩ bên ngoài. Đoái Tử Hào sử dụng đao pháp Đoái gia tấn công Tiêu Kiếm chỉ đứng yến một chỗ tránh đòn không thèm đánh trả, bị đối phương khinh thường Vô cùng tức giận




– Đoái Huyền Thiên Đao Trận. Đoái Tử Hào hét to tay kết thủ ấn vô số kim quang xuất hiện háo thành mũi đao xoay thành trận pháp lao về phía Tiêu Kiếm.



– Đao trận của Đoái Gia nổi tiếng công kích cường hãn phòng ngự bá đạo, phen này tên tiêu kiếm kia dù có mạnh mẽ cỡ nào cũng khổ rồi. Một lão giả trọng tài thì thầm. Khi vô số đao quang hung hăng tiến đến lúc này Tiêu Kiếm mới đưa tay phải ra trước mặt, năm ngón tay xòe ra, năng lượng hội tụ lại trên tay Tiêu Kiếm



– Kim Cang Chưởng. Một chưởng lực hình bàn tay màu vàng thật to xuất ra lao về phía Đoái Tử Hào, uy áp thật mạnh, mọi người xem cảm nhận được kình khí kia đều thấy run run. | Chưởng lực xé nát không gian thổi bay toàn bộ đao quang và Đoái Tử Hào bay ra khỏi sàn đấu văng thẳng xuống đất lăn mấy vòng, phía sau Đoái Tử Hào, chưởng lực kia vẫn còn càn quét thêm một đoạn nữa mới tiêu tán, khói bụi bay mọi mịt. Tất cả mọi người há mồm ngây ngốc y như có thể nhét vừa một cái trứng, một chiêu đánh bại Đoái Tử Hào quá kinh khủng.



– Bí kĩ kia chắc chắn là bí kĩ cao cấp rốt cục thí sinh thần bí kai có lại lịch gì Thái Thượng Long vệ Đoàn trầm ngâm suy nghĩ



– Tiêu Kiếm thắng, Trọng tay phất tay nói vang lên lúc này mọi người mới dần khôi phục tinh thần. Riêng Thiên Bảo thì thấy bí kĩ này vô cùng quen thuộc, đa gặp ở đâu rồi nhất thời không nhớ ra