Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 371: Thực lực hùng mạnh(P2)




Nếu như thế, giữa Ma tộc và nhân loại hoàn toàn không thể tồn tại bất kỳ khả năng hòa giải nào!



Thù hận giữa các chủng tộc, cùng với sự đối mặt tranh giành tài nguyên ở Thánh Vực, đều khẳng định rằng: quan hệ giữa nhân loại và Ma tộc vĩnh viễn sẽ không hòa dịu được!



Rất nhiều người trên mặt đều lộ ra thần sắc hổ thẹn.



Tư Không Dương nhìn thoáng qua Âu Dương Trường Không, lần trước nhìn thấy gia chủ Âu Dương, đó là chuyện hơn mười năm về trước. Lão còn nhớ rõ khi đó Âu Dương Trường Không không có già dặn kinh nghiệm như vậy. Hiện tại thoạt nhìn tuy rằng khí thế kinh người, nhưng trong ánh mắt lại mang theo vài phần bi thương. Truyện Sắc Hiệp



Tư Không Dương có chỉ số thông minh cũng không tệ, lập tức nghĩ tới: có thể lúc rời khỏi gia tộc Âu Dương ở nơi đó đã xảy ra chuyện gì hay sao. Tuy nhiên thời điểm này không phải là lúc ôn chuyện cũ, Tư Không Dương tiếp lời Âu Dương Trường Không quay sang gã thanh niên Ma tộc nói:

- Đúng vậy! Hay là chúng ta cứ tiếp tục chiến đấu! Ngươi còn có người nào trợ thủ, cũng gọi tới cả đi!

Tư Không Dương nói xong, nhìn thoáng qua chỗ cao trong trời đêm. Tiếp theo nói:

- Đánh tới ngươi chết ta sống!



Gã thanh niên Ma tộc lạnh lùng cười:

- Xin thứ lỗi không hầu tiếp!

Sau đó trên mặt lóe lên một tia cười tà quái, thân mình phóng đi như tia chớp.



Thấy mấy tên Ma tộc rời đi, phần đông người lại thở dài một hơi nhẹ nhõm. Sắc mặt Tư Không Dương có chút khó coi, nhưng tận đáy lòng của lão không phải cũng như thế sao? Đương nhiên lão cũng không có tư cách để nói đến kẻ khác.



Gã thanh niên Ma tộc hùng mạnh kia đã khắc sâu vào trong nội tâm của mọi người vĩnh viễn không thể xóa mờ.



Tư Không Dương nhìn Âu Dương Trường Không cười nói:

- Âu Dương gia chủ! Từ biệt nhiều năm, vẫn mạnh khỏe chứ?



Trên mặt Âu Dương Trường Không cũng lộ ra vẻ tươi cười:

- Tư Không huynh! Nói ra thật xấu hổ, ta là hướng ngươi bồi tội nên đến đây!

Nói xong hướng về phía Tư Không Dương thi lễ thật sâu, sau đó lại thi lễ về hướng đám người thủ hộ trước đi theo Tư Không Dương đang bao quanh:

- Khuyển tử không hiểu chuyện, tuổi trẻ ngạo mạn, đắc tội với chư vị, còn xin chư vị thứ lỗi.



- Này! Như thế nào làm thế!

Tư Không Dương vội vàng đáp lễ, đồng thời trong lòng không kìm được mối nghi hoặc: thực lực của gia tộc Âu Dương ở giới thế tục tuy rằng không bằng nhà Tư Không, nhưng cũng tuyệt đối không đến nỗi gia chủ phải tự mình nhận lỗi!



Phải biết rằng, ở bên trong Thánh Vực nhà Âu Dương đúng thật là một đại gia tộc hàng thực giá thực!



Thậm chí cùng với cộng đồng gia tộc người kia có được một mạch khoáng tinh thạch thật lớn! Cho dù ở trong Thánh Vực nhắc tới gia tộc Âu Dương, cũng không phải ai cũng có thể trêu chọc!



Tuy nhiên, dù rằng trong lòng nghi hoặc nhưng lễ nghi quả thật là điều khiến người không thể trách. Mặc dù trong lòng Tư Không Dương còn nhiều nghi hoặc, cũng không thể lên tiếng hỏi. Lão lập tức nói:

- Âu Dương gia chủ quá khách sáo rồi! Người trẻ tuổi mà, hơi nhuệ khí một chút cũng là điều bình thường. Có ai không trải qua tuổi trẻ chứ! Ha ha!



- Ngươi còn cười không biết xấu hổ!

Bỗng nhiên một hét to từ bên trận doanh gia tộc Âu Dương phát ra:

- Tư Không lão nhân! Ngươi có biết hay không, công tử nhà ta đã bị Ma tộc kia cấu kết cùng Lăng Tiêu giết chết!



- Cái gì?



- Câm mồm!



Tư Không Dương và Âu Dương Trường Không gần như lên tiếng cùng một lúc.



Tư Không Dương là thật sự kinh ngạc. Lão không nghĩ tới Lăng Tiêu lại có dũng khí như thế, dám ra tay giết Âu Dương Vũ! Tuy rằng lão không rõ ràng lắm rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng từ trước đến nay Âu Dương Vũ với thực lực Kiếm Tôn bậc bốn, ngoại trừ có cừu oán với Lăng Tiêu, thậm chí hắn chưa từng lộ mặt ở giới thế tục, còn có thể có kẻ thù nào chứ?



Nếu như Tư Không Dương biết nhà Âu Dương mấy ngày trước ngoài Âu Dương Vũ, còn chết thêm bốn Kiếm Tôn, trong đó có ba gã Kiếm Tôn bậc sáu, chỉ sợ sẽ càng kinh ngạc đến không dám tin.



Bởi vì dứt khoát là Lăng Tiêu không có đủ thực lực đó!



Như thế nào có khả năng giết chết nhiều cường giả như vậy?



Âu Dương Trường Không sắc mặt xanh mét, hung hăng trừng mắt nhìn người vừa mới nói, trong mắt lão hiện lên vẻ đau khổ kịch liệt, sau đó gượng cười nói:

- Trước tình hình Ma tộc cực kỳ nghiêm trọng trước mắt, chúng ta không nói chuyện riêng tư! Tư Không huynh! Có thể nói rõ cho ta biết một chút về chuyện Ma tộc không? Ta còn có rất nhiều chỗ không rõ ràng lắm!



Tư Không Dương chỉ có thể gật đầu nói:

- Vậy được rồi!



- Trước mở căn cứ ra đi!

Âu Dương Trường Không bùi ngùi thở dài, trầm giọng nói.



Theo một tràng tiếng ầm ầm nổ vang thật lớn, một tòa kiến trúc nguy nga cao lớn từ dưới đất nổi lên, bề ngoài kiến trúc tối đen, dưới ánh trăng đêm chiếu rọi không ngờ lập lòe tỏa sáng! Tòa kiến trúc này ngầm ẩn dấu trong lòng đất mấy vạn năm, còn có thể bảo trì như vậy, thật là khiến cho người ta kinh ngạc!



Tòa kiến trúc cao lớn không biết dùng tài liệu gì xây thành, tuy nhiên rất hiển nhiên hiện tại khẳng định không có loại vật liệu này nữa!



Giống như một tòa thành thật lớn, chỗ cao nhất cách mặt đất chừng hơn ba trăm thước! trên đỉnh nhọn như là một cây gai xương sắc bén, chọc thẳng lên vòm trời!



- Ai tới công kích một cái thử xem!

Tư Không Dương hướng về phía mọi người nói, bởi vì căn cứ theo bản ghi chép, tòa thành này được xây dựng vào thời đại thượng cổ chuyên để đối kháng Ma tộc, chỉ dựa vào tường ngoài có thể ngăn cản một kích toàn lực của cường giả thực lực Kiếm Thánh!



Năm đó rất nhiều cường giả nhân loại nhờ những thành lũy như vậy mà tránh thoát một kiếp.



Tư Không Liễu nói:

- Để ta!



Mọi người không có ý kiến, thực lực của Tư Không Liễu đạt tới cảnh giới Kiếm Tôn bậc sáu đỉnh cao, so với đa số người ở đây đều mạnh hơn rất nhiều!



Tư Không Liễu cầm kiếm trong tay, đối diện với vách tường ngăm đen lành lạnh kia, bỗng nhiên hét to một tiếng, mọi người liền cảm thấy trong không khí một trận khô nóng! Dường như chỉ trong khoảnh khắc một lượng lớn nguyên tố hỏa hệ tụ tập lại!



Trên thân kiếm trong tay Tư Không Liễu ngưng kết tỏa ra một luồng kiếm khí rực đỏ dài hơn hai thước, kiếm khí kia càng ngưng đọng càng hiện rõ, đến cuối cùng không ngờ lại biến thành như thực chất!



- Thiên Hỏa kiếm khí!

Âu Dương Trường Không cả kinh thấp giọng bật kêu lên, hít ngược một hơi khí lạnh. Đây là kiếm kỹ gia truyền tinh túy của gia tộc Tư Không trong truyền thuyết chăng? Hôm nay nhìn thấy quả nhiên là danh bất hư truyền!



- Phá!

Bất thình lình Tư Không Liễu quát to một tiếng, chỉ thấy luồng kiếm khí đỏ rực như thực chất kia bỗng nhiên tăng vọt thành dài hơn một trượng! Làm cho đa số người đứng xung quanh trong phạm vi hơn trăm mét đều bị áp lực đẩy lui về phía sau! Cũng chỉ có số ít vài người kiên trì trụ lại nhìn sắc mặt không thay đổi!



Bỗng nhiên luồng kiếm khí kia tăng vọt lên, bắn vọt tới vách tường thành ngăm đen!



"Ầm!"

Một tiếng nổ vang!



Mặt trên tường thành bùng phát lên một tầng hào quang đỏ rực chiếu đỏ bầu trời! Phát sinh lực tàn phá kịch liệt! Bụi mù tung bay đầy trời, nổi lên trên không trung một đám mây hình nấm thật lớn!



- Ôi!



Rất nhiều người đều phát ra một tiếng thở dài, không ngờ di tích thượng cổ trong truyền thuyết lại yếu nhược như thế, không ngờ cứ như vậy liền bị nổ tung! Vậy nếu như thay bằng gã thanh niên Ma tộc hùng mạnh kia, sợ rằng chỉ đâm một thương liền có thể phá hủy thành lũy này rồi!



Không đợi bụi mù tan hết, mọi người tiếp theo lại phát ra một tiếng thét kinh hãi, trong thanh âm đó rõ ràng mang theo đầy vẻ ngạc nhiên vui mừng!



Đợi đến khi bụi mù toàn bộ tan hết, chỉ thấy chỗ tường thành bị Tư Không Liễu công kích kia vẫn y nguyên không biến đổi chút nào! Vẫn như cũ lấp lánh tỏa sáng, chỉ có điều trên mặt đất chỗ đó, xuất hiện một cái hố thật lớn sâu hơn mười thước! Bụi mù vừa mới bay lên ngút trời kia hẳn là do đất đá chỗ đó tạo thành, không có liên quan chút nào tới tường thành!



Không ai cười nhạo một kiếm của Tư Không Liễu kia thực lực yếu nhược. Hai phần ba Kiếm Tôn tại đây đều tự hỏi: dưới một kích khủng bố của Tư Không Liễu đó mình có tiếp được hay không!



- Tốt! Tốt lắm! Có chỗ căn cứ này, chúng ta đối kháng Ma tộc, ít nhất có thể giữ an toàn cho mình!

Tư Không Dương nói câu này đã giúp tâm tư lo lắng của mọi người ổn định lại rất nhiều, nếu như trước trận chiến kia mà nói như vậy khẳng định sẽ bị người cười nhạo là nhát gan, nhưng sau khi tổn thất hai Kiếm Tôn đã không còn ai dám xem thường người trong Ma tộc nữa!



Lăng Tiêu ở trên không trung nhìn thấy hết thảy những việc xảy ra. Hắn thật có vài phần hứng thú với tòa thành có thể chịu đựng một kích toàn lực của Kiếm Tôn bậc sáu. Tuy nhiên nhìn thấy đám người gia tộc Âu Dương phía dưới, hắn biết chính mình đi xuống chỉ tự làm mất mặt mình. Lăng Tiêu vỗ vỗ lưng Tiểu Sửu, bỗng nhiên Tiểu Sửu lên tiếng nói:

- Người Ma tộc đó có huyết mạch Vương giả!



Không đợi Lăng Tiêu hỏi, Tiểu Sửu nói tiếp:

- Ta có thể cảm ứng được, huyết thống thuần khiết của hắn có huyết mạch Vương giả cao quý, khiến ta có loại ý muốn được thần phục!



Lăng Tiêu thoáng sửng sốt, lập tức nhớ tới truyền thuyết kia: Tất cả tổ tiên ma thú trên đại lục đều đến từ Ma giới. Nói một cách chính xác: trên thực tế trước kia Nhân giới và Ma giới ở cùng một chỗ không phân biệt bên nọ với bên kia!



Lăng Tiêu ngẫm lại, cũng liền thoải mái, nếu tất cả Ma tộc đều có được thực lực như thanh niên kia thì quả thật nhân loại không còn hy vọng gì. Trừ phi người ở bên trong Thánh Vực có thể trở lại Nhân giới, nếu không cũng chỉ đành chịu số phận bị tàn sát.

Ma tộc thật sự nhất định là tà ác ư? Lăng Tiêu lại nghĩ đến vấn đề này trong đầu, hôm nay tuy rằng gã thanh niên Ma tộc ra tay tàn nhẫn, nhưng không có nhìn ra chút tà ác nào. Thậm chí so với nhiều người luyện võ nhân loại, còn muốn thuần chất hơn nhiều!

Nếu chính mình vừa xuất hiện ở địa phương nào đó liền bị bao vây, mà lại có được thực lực như thanh niên kia, chỉ sợ người chết không chỉ là một hai người!



Lăng Tiêu nghĩ tới người thanh niên Ma tộc đó ngược lại trong lòng tăng thêm vài phần hảo cảm. Nghĩ như thế cũng đúng, trong nhân loại có thể xuất hiện những kẻ bại hoại như Tần gia, Chiết gia, thì Ma tộc tự nhiên cũng có thể tồn tại người lòng dạ chính nghĩa.



Suy đoán này trong vòng mười ngày tới đã được chứng thật. Kiếm phái Thục Sơn phân bố nhân viên tình báo ở khắp Đông đại lục này, tin tức các nơi rất nhanh đã truyền về.



Lần này tổng cộng có khoảng hơn năm mươi người của Ma tộc tiến vào thế giới nhân loại!



Thực lực yếu kém nhất cũng đều có thực lực Kiếm Tôn bậc sáu! Hơn nữa, thực lực của bọn họ dường như còn cao vượt hơn Kiếm Tôn bậc sáu! Bởi vì ba bốn võ giả Kiếm Tôn bậc sáu của nhân loại cũng không giết chết được một người đối phương!



Mà tất cả người Ma tộc xuất hiện ở Nhân giới, đều không có đại khai sát giới! Thậm chí có mấy chỗ cửa thông đạo bởi vì không có bao nhiêu người thủ hộ giữ ở đó, sau khi Ma tộc xuất hiện thì nghênh ngang đi thẳng một đường, cũng không có phát sinh xung đột cùng người thủ hộ!



Hiện tượng này đã dẫn tới sự chú ý của mọi người!



Lăng Tiêu biết tin tức này là từ bên thế gia Công Tôn truyền tới, bởi vì phụ thân Công Tôn Thiên của Công Tôn Kiếm cũng tham gia triệu tập của người thủ hộ. Mà nhân viên tình báo của kiếm phái Thục Sơn truyền tin về cho biết: người Ma tộc hoàn toàn không có phát sinh bất kỳ mối quan hệ gì với người dân trên đại lục!



Càng không có phát sinh chuyện tàn sát đại quy mô nhân loại như trong tưởng tượng.



Chẳng lẽ nói bọn họ đến đây để ngắm cảnh?



Lăng Tiêu nghĩ thật có chút buồn cười! Chuyện này quả thực có vẻ không hợp với lẽ thường. Căn cứ vào tin tức Công Tôn Thiên truyền tới cho Lăng Tiêu: toàn bộ người luyện võ của nhân loại trên Đông đại lục, đã tập trung hơn hai trăm Kiếm Tôn!



Đây là một lực lượng khiến người ta sợ hãi! Đủ để quét sạch hết thảy mọi thế lực ở giới thế tục!



Mà tin tức mới nhất về Ma tộc, lại khiến mọi người bao gồm Lăng Tiêu và những người thủ hộ ở trong đó, tất cả đều cảm thấy kinh ngạc:

Không ngờ Ma tộc đang chuẩn bị vượt qua đại dương vô tận, muốn đi tới Tây đại lục!



Bọn họ muốn làm cái gì?