Edit: violeter Beta: bjn0
Long Hành cung
“Nô tì tham kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu.” Dung quý phi chậm rãi quỳ xuống. Nàng vốn muốn đem Tiêu Vũ Tình tới chỗ Hoàng hậu, lại nghe nói Hoàng hậu đã đến cung điện của Hoàng Thượng, tâm liền nảy ra một kế. Đưa Tiêu Vũ Tình đến đây, rồi khóc lóc tố cáo tội trạng nàng, với tính cách của Hoàng hậu nhất định sẽ phạt nặng nàng ta, sau đó chính mình có thể làm bộ khoan dung, cầu xin Hoàng hậu khai ân nàng, làm Hoàng Thượng nhìn mình với cặp mắt khác xưa.
“Ái phi đang mang thai, không cần quỳ lạy hành lễ.” Hoàng Thượng cùng Hoàng hậu ngồi trên ghế cao.
“Đa tạ Hoàng Thượng.”
Hoàng hậu chán ghét nhìn thoáng qua Dung quý phi, loại nữ tử nịnh nọt này chỉ biết làm cho hoàng cung chướng khí mù mịt. Nhất là nhìn đến bụng của nàng ta, càng làm cho nàng không thoải mái. Mặc dù Hoàng đế sắc phong nàng làm Hoàng hậu cũng đã lâu nhưng lại không ngủ cùng giường với nàng, vị trí hoàng hậu này sớm muộn gì cũng bị đoạt mất.
“Hoàng Thượng, xin người làm chủ cho thần thiếp.” Sắc mặt Dung quý phi thay đổi một chút, vài giọt nước mắt ào ạt rơi xuống. Không đi làm diễn viên quả thực đáng tiếc cho sự phát triển của ngành công nghiệp giải trí.
“Ái phi làm sao vậy?” Hoàng đế đi tới nâng nàng dậy, ôn nhu hỏi.
“Thần thiếp bị người ta khi dễ.” Dung quý phi dịu dàng nói, ôm lấy hoàng đế.
“Ai dám khi dễ ái phi của trẫm?” Thật sự không muốn quản chiến tranh của mấy nữ nhân trong hậu cung, nhưng nàng dù sao cũng đang mang thai hài tử của mình.
“Hôm nay có một chiêu dung chạy đến cung điện thần thiếp làm loạn, đã đánh thị nữ của thần thiếp thì thôi lại còn nói ra những lời nhục mạ thần thiếp, thần thiếp cho tới bây giờ chưa từng chịu qua sỉ nhục đến mức này…….”
“Dung quý phi, bản cung vâng mệnh tiếp quản hậu cung, loại sự tình này bản cung có thể tự mình giải quyết, ngươi không cần phiền đến Hoàng Thượng.”
“Vâng!” Dung quý phi chậm rãi nói.
“Đem người dẫn tới.” Hoàng hậu ra lệnh. Tiêu Vũ tình đã bị áp giải lên, nàng vừa tiến vào đã nhìn thấy cảnh Chính Hiên ôm lấy Dung quý phi, ôn nhu lau nước mắt cho nàng. Tâm chỉ cảm thấy rất đau, rất đau……
Hoàng đế ngẩng đầu nhìn thấy Vũ Tình bị thị vệ áp giải, bèn đẩy Dung quý phi đang dán trên người hắn ra, đi tới. Vũ Tình tóc rối bời, một thân chật vật, khốn khổ. Hoàng đế hết sức đau lòng, lớn tiếng quát thị vệ: “Còn không buông tay!”
Tất cả mọi người không nghĩ rằng Hoàng đế sẽ có phản ứng mạnh như vậy, thị vệ sợ hãi rụt tay về. Theo quán tính, thân thể Vũ Tình liền lao thẳng về phía trước. Vũ Tình trong lòng thầm kêu: Ông trời, ngươi hôm nay có phải nhất định bắt ta ngã sấp xuống ngươi mới bằng lòng bỏ qua hay không?
Chính Hiên nhanh tay lẹ mắt ôm lấy nàng.
Vũ Tình cũng không thèm cảm kích hắn, một phen đẩy hắn ra: “Ngươi ôm ta làm gì? Đằng kia còn rất nhiều người muốn được ngươi ôm lấy.”
Chính Hiên sửng sốt, nàng sao lại tức giận như vậy? Vừa nghĩ, lập tức nở nụ cười. Nàng đang ghen, nhất định là bởi chuyện vừa rồi.
“Ngươi lại gây ra chuyện gì sao?” Hoàng đế tâm tình đột nhiên tốt, cười hỏi.
“Đúng vậy, ta đã gây ra chuyện động trời, ngươi giết ta luôn đi.” Nhìn thấy hắn cười, Vũ Tình rất không thích.
“Hoàng Thượng, xin đừng giết tiểu thư. Đều là lỗi của nô tỳ, xin Hoàng Thượng buông tha tiểu thư, giết nô tỳ.” Lam nhi quỳ xuống cầu xin.
Vũ Tình kéo Lam nhi.“Lam nhi, ngươi không cần mất hết can đảm như vậy. Hắn muốn giết thì cứ để hắn giết.”
Chính Hiên bật cười: “Ai nói muốn giết ngươi?” Yêu thương nàng, trân trọng nàng còn không kịp, làm sao có thể giết nàng được.
Ta lại post 1 phần nhỏ trước nha, tự nhiên thích cắt ở đoạn này ^^
“Hoàng Thượng, người đã nói sẽ làm chủ cho thần thiếp.” Dung quý phi cảm thấy tình thế tựa hồ có điểm là lạ, Hoàng Thượng đối với Tiêu chiêu dung này hình như rất đặc biệt, bộ dáng còn có vẻ rất quen thuộc.
“A?” Chính Hiên lúc này mới nhớ tới vị Chiêu Dung mà Dung quý phi nói tới vừa nãy chính là Vũ Tình. “Ngươi mắng Dung phi, còn đánh thị nữ của nàng?” Nha đầu này khi nào mới không gây chuyện nữa đây?
“Đúng vậy, ta đánh nàng, mắng nàng, ngươi đau lòng sao?” Vũ Tình không biết vì sao mỗi câu thốt ra khỏi miệng lại chua xót như thế? Rõ ràng nàng không hề muốn nói như vậy!
Chính Hiên còn chưa mở miệng, một thanh âm liền vội vàng truyền đến……
“Không phải, Hoàng Thượng. Tiểu thư là vì nô tỳ nên mới động thủ. Xin Hoàng Thượng trách phạt nô tỳ, buông tha tiểu thư.”
“Ngươi là ai?”
“Nô tỳ…… nô tỳ là Lam nhi!”
“Lam nhi? Ngươi biết những gì mau nói hết cho ta.” Muốn hỏi cái gì từ Vũ Tình tuyệt đối không có khả năng, vẫn nên tranh thủ hỏi thị nữ bên người nàng một ít.
“Hoàng Thượng, việc này cứ giao cho thần thiếp xử lí là được. Hoàng Thượng bận trăm công nghìn việc, việc nhỏ này không cần làm phiền đến người.” Hoàng hậu nương nương vội mở miệng.
“Việc này để trẫm quản, chắc chắn sẽ làm sáng tỏ mọi việc. Lam nhi, ngươi tiếp tục nói đi.” Nực cười, hắn làm sao có thể để Vũ Tình cho các ngươi tùy ý xử trí, còn không bị các ngươi lột da bẻ xương mới là lạ.
“Vâng. Vì tay tiểu thư bị thương, nên nô tỳ đi lấy ít thuốc giúp tiểu thư, lại……”
Lam nhi còn chưa nói xong, Chính Hiên đã lo lắng kéo tay Vũ Tình: “Ngươi làm sao vậy? Sao tay lại bị thương?” Vừa nhìn thấy tay Vũ Tình bị sưng, lại còn chảy máu, hắn đau thắt cả lòng (vio: >.>.