Ngang Tàng Chiếm Đoạt: Em Đừng Hòng Thoát!

Chương 4




Tại một khu công xưởng bỏ hoang...

Hai thế lực bóng tối lớn mạnh đang trong một bầu không khí vô cùng căng thẳng. Chỉ sợ lát đây cuộc đọ súng là điều không thể tránh khỏi.

Tần Khiêm - Bang chủ bang Xích Thần, dưới tay hắn là hàng trăm bang phái lớn nhỏ khác, việc kiểm soát, điều khiển các thế lực của mình đương nhiên là điều không dễ dàng.

Hầu hết con người ta vốn là lòng tham vô đáy, dù có sợ hãi, e ngại, bọn họ vẫn muốn một lần đánh đổi, có thêm cơ hội đổi đời.

Huyết Vũ là bang chủ Huyết bang, kẻ đối đầu ngang sức với Xích Thần, hai thế lực này luôn trong tình trạng căng thẳng, bất cứ lúc nào cũng có thể hủy diệt lẫn nhau.

Huyết Vũ đã cho người mua chuộc vài thủ hạ trong Xích Thần, hòng muốn bọn họ tiết lộ thông tin cơ mật và các hoạt động của Tần Khiêm. Đương nhiên Tần Khiêm không phải là kẻ dễ lừa gạt đến thế, có trách cũng là trách người của Huyết Vũ mua chuộc lầm người, toàn những kẻ tôm tép.

Mặc dù Tần Khiêm lần trước đã xử lý một tên trong đó nhưng vẫn là chưa đủ! Những tên còn lại đang nằm trong tay Huyết Vũ! Hai bên đang đang trong tình trạng thương lượng để giao ra bọn chúng. Đương nhiên dù nằm trong tay ai, bọn họ vẫn phải đi gặp Diêm Vương!

"Thật không biết Huyết Vũ anh định làm gì với người của tôi thế?" Tần Khiêm mặt không đổi sắc, trên môi còn có nụ cười nhàn nhạt, nhìn qua không thấy hắn dễ gần mà còn tăng thêm sự lãnh khốc của hắn.

"Bọn chúng đã đắc tội với Huyết bang cho nên Huyết bang xử là chuyện đương nhiên!" Huyết Vũ cũng một mặt giống Tần Khiêm, không cho thấy là đang vui hay tức giận, tuy nhiên vết sẹo dài ở một bên mặt khiến hắn trong thật hung tợn, che lấp đi dáng vẻ anh tuấn vốn có.

Tần Khiêm lại định nói gì đó, bỗng nhiên cảm thấy có điều không ổn, ngay lúc này, tiếng súng từ đâu vang lên không ngớt.

"Đoàng Đoàng.."

Ngay lập tức hai bên đều lấy súng bắn trả, tuy nhiên là bắn về một phía khác, một tốp người không mời mà đến...

Phát súng đầu tiên của bọn chúng là hướng về Huyết Vũ, không biết là do may mắn hay hắn quá tài giỏi, viên đạn không bắn trúng hắn. Huyết Vũ còn nhanh tay rút súng bắn hạ tên đánh lén.

Người của Xích Thần và Huyết bang đều rất giỏi, chỉ là bọn người kia đã chuẩn bị kế hoạch vô cùng kĩ càng, cho nên có chút khó khăn. Phải mất một lúc lâu, đám người kia mới bị tiêu diệt gần hết.

Người cuối cùng có lẽ là thủ lĩnh, bị trúng hai phát đạn vẫn còn tỉnh táo. Người của Huyết bang đương nhiên biết đám người này là nhắm đến lão đại của bọn họ cho nên không vội giết hắn, nhanh chóng muốn tóm hắn về tra ra kẻ chủ mưu nhưng...

"Đoàng"

Lại một tiếng súng vang lên, trúng ngay đầu của kẻ đó. Phát súng đó là của Tần Khiêm, bắn rất chuẩn!

"Anh làm vậy là có ý gì hả? Tần Khiêm!" Huyết Vũ nói mà như gầm lên, đương nhiên hắn biết Tần Khiêm không phải kẻ đứng sau vụ này, nhưng hành động vừa rồi khiến hắn khó hiểu.

"Các người nghĩ tôi có thể tha cho kẻ đã làm bị thương thuộc hạ của tôi sao?" Tần Khiêm không nhanh không chậm nói, vẻ mặt vẫn rất bình thản, mặc dù vừa mới trải qua một trận nã súng.

Huyết Vũ nhìn lại mới biết đúng thật là trong bang Xích Thần có người bị thương, nhưng đã sao chứ?

"Huyết bang có thể tra ra được!"

"Coi như tôi tức giận đi!"

Sau câu nói này, hai bên lại trở về tình trạng căng thẳng, ai hiện cũng lên nòng sẵn sàng ứng chiến, sát khí nồng đậm khiến không người thường nào có thể bình tĩnh...

Hai vị lão đại vẫn đang nhìn nhau mà suy tính điều gì đó, lát sau lại đồng thời phất tay ra hiệu cho người của mình lui xuống. Hôm nay có lẽ là ông trời chưa muốn đổ máu sớm như vậy...

-------------------

"Rầm"

Phòng làm việc của Vân Khê dù đã khuya nhưng vẫn sáng đèn, không những thế căn phòng giờ đã một đống hỗn độn do sự cuồng nộ của cô.

"Mẹ nó! Vậy mà vẫn không chết!"

Hai mắt cô đỏ lên vì tức giận, người mà cô thuê đều đã bị giết sạch! Máy nghe lén được cài gần đó đã cho cô biết tất cả sự việc xảy ra. Phát súng cuối cùng được bắn ra cũng là lúc Vân Khê cố giúp mình bình tĩnh mà bấm nút tự hủy máy nghe lén đó.

Thật không ngờ kế hoạch của cô hoàn hảo như thế mà vẫn không thành công, là do cô kém cỏi hay hắn quá mạnh?

Không biết chừng hắn còn có thể tra ra được cô!

Chưa kịp nghĩ đến kế sách đối phó, cửa phòng làm việc đã bị đá mạnh nghe một tiếng "rầm" lớn. Tần Khiêm vẻ mặt không che giấu sự tức giận, theo sau còn có vài thủ hạ, xông thẳng vào phòng làm việc của cô.

Tần Khiêm với khí thế bức người không màng đến nét kinh ngạc trong mắt Vân Khê, tiến thẳng đến chỗ cô...