Ngang Tàn, Chiếm Đoạt

Chương 35: XÉM BỊ PHÁT HIỆN




Nhân viên dọn vệ sinh nói với anh rằng họ bị mất điện thoại và cố gắng tìm kiếm nó nhanh hơn, như thể họ cũng sợ hắn ta.Lông mày của hắn giãn ra, cô nhìn đi nơi khác nhận ra rằng anh đang bắt đầu nghi ngờ.

Cô nghe thấy tiếng bước chân gần cô, cô biết hắn ta đang đến gần.Bản thân lo lắng của cô đã đến bờ vực.

Sẽ thế nào,làm cách nào cô tự cứu mình bây giờ?

Nhỡ hắn ta phát hiện ra cô đã gọi cho bố thì sao?

Hắn ta sẽ giết cô......

Cô nhận ra hắn đang đứng ngay trước mặt cô, khuôn mặt hắn ta đầy nghi ngờ.Hắn hỏi khi ngón tay hắn ta nghịch tóc cô:"Y Sương... Em yêu, em đã lấy chiếc điện thoại đó à?...Chẳng phải tôi đã bảo em không được chơi điện thoại sao?"Cách hắn ta nói khiến cô rùng mình.

Cô lắc đầu phủ nhận khi thì thầm:"KHÔNG.. KHÔNG...tôi không làm vậy"

Cô đã cố gắng hết sức, môi hắn cong lên mỉm cười, như thể hắn ta biết cô không thành thật... hay cô đang phơi bày bản thân?

Tay của hắn thò vào túi xách của cô để tìm điện thoại. Khi đang xem xét chiếc túi,hắn ta nói: "Đừng nói dối... bây giờ hãy nói cho cô biết nó ở đâu?Tại sao em lại lấy nó?"

Cô bị rung động, hắn ta đang chơi.Giọng nói chế giễu của hắn ta nói với cô rằng hắn ta đang nghi ngờ.Cô nói để bảo vệ bản thân mình như cô.Nói

"Tôi thực sự không lấy nó." Ngay sau khi cô hoàn thành nó.

Nói xong cô cảm thấy như có cảm giác châm chích trên má, tay cô đưa lên má cô run rẩy,lạnh sắp chết...

Hắn nói: "Tôi đã cảnh báo em...Đừng nói dối"



Cô cảm thấy hắn ta túm tóc cô khi hắn ta kéo cô đối mặt với hắn ta.Mắt cô rưng rưng, ​​cô phải làm sao bây giờ?

Hắn ta sẽ giết cô...

Cô sẽ chết trước khi trốn thoát....

hắn ta sẽ hành hạ cô....Hắn thực sự rất tức giận, cô chắc chắn về số phận tồi tệ của mình nhưng cô nghe thấy ggười dọn dẹp từ phía sau:"Tôi tìm thấy nó... có lẽ tôi đã vô tình làm rơi nó vào nước tẩy rửa.."

Người dọn dẹp lo lắng khi nói: "Chúng tôi xin lỗi, điều này sẽ không xảy ra nữa."Bàn tay của Hắn nới lỏng trên tóc cô, rời bỏ cô,cô vô thức lùi lại một bước khi nhân viên dọn dẹp rời đi.

Căn phòng trống rỗng chỉ có cô và con quái vật này, cô cảm thấy nhẹ nhõm vì mình không bị bắt. cô giữ đầu cô cúi xuống khi cô từ từ bước đi khỏi Hắn, cô đến bên cửa sổ lớn nhìn ra quang cảnh thành phố và đứng đó đợi hắn ta rời đi.

Chỉ vài phút im lặng,má cô vẫn đau, cô ôm mình đứng yên một chỗ nhìn ra ngoài. Hy vọng sự tự do của cô sẽ là của cô.... một khi có Papa ở đây,cô sẽ được tự do, chúng ta sẽ chạy trốn đi đâu đó, chúng ta sẽ biến mất...cô sẽ thay đổi, và trở thành đứa con gái tốt nhất mà cô chưa từng có..... chỉ một cơ hội để trở thành một đứa con gái tốt hơn đối với cha cô.

Cô chưa bao giờ biết mình cần cha mình đến mức nào cho đến khi cô gặp con quái vật này.Cô cảm thấy cánh tay của hắn quay lại ôm cô, cô cảnh giác.

Hắn quay cô về phía hắn ta, khuôn mặt lạnh lùng như đá của hắn ta khiến cô càng sợ hắn ta hơn. cô cũng không thể biết hắn ta đang làm gì.

Tay anh chạm vào má cô ngay chỗ bị tát cách đây vài phút, cô cố quay mặt lại nhưng tay anh vẫn chạm vào má cô.

Hắn nói:"Tôi rất vui vì bạn biết không làm tôi thất vọng ..."

cô quay mặt đi khỏi hắn ta khi nói, "Làm như có...