Cô bước vào phòng, thấy anh đã ngủ thiếp đi, có lẽ do tác dụng phụ của thuốc sẽ khiến cơ thể buồn ngủ.
Ngồi xuống bên cạnh, cô nắm lấy tay anh. Lần đầu tiên Tuệ Sam có thể ngắm nhìn thật kỹ người đàn ông ngày ngày ở cạnh cô, muốn cô là của riêng anh.
Lúc nãy cô đã rất lo lắng, nếu anh xảy ra chuyện gì thì cô biết phải thế nào. Ban đầu cô cứ nghĩ anh rất tàn độc, vô tâm. Nhưng sau thời gian ở cùng anh, cô nhận ra rằng, Niên Thường rất ấm áp và dịu dàng, chỉ là anh có tính chiếm hữu cao nên đôi khi ghen không thể kiểm soát.
Dù cô biết từng ngày trôi qua mình đã để tâm đến anh hơn một chút, động lòng với anh thêm một chút. Nhưng nghĩ đến thời hạn của hợp đồng, cô liền dằn lòng mình lại. Anh rồi sẽ quay lưng vứt bỏ cô, sẽ có người khác sau khi hợp đồng kết thúc. Nghĩ vậy, nên cô chỉ biết tự dằn vặt chính mình.
Cả đêm cô ngồi cạnh anh, liên tục quan sát tình trạng của Niên Thường, sợ anh lại đột ngột phát sốt.
Ánh nắng len lỏi qua khẽ hở của màn cửa hành lang, chiếu vào mắt anh. Niên Thường từ từ mở mắt ra, cơ thể vẫn còn vương vấn mỏi mệt.
Anh đảo mắt nhìn xung quanh, chẳng thấy cô đâu cả. Trong lòng anh dâng lêm cảm giác chua sót, cũng phải, cô ghét anh đến vậy, hà cớ gì phải ở cạnh anh lúc anh không khỏe chứ. Thoát được anh lúc nào cô phải mừng lúc đấy.
Niên Thường rời giường, bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân. Anh nghĩ rằng những ngày qua, cô cố gắng vỗ dành, làm lành với anh là sợ anh sẽ vì chuyện mâu thuẫn giữa cả hai mà cắt chức Giang Thiên Mạch.
Suy cho cùng, cô cũng là vì anh ấy. Niên Thường nén đau lòng, người anh yêu không yêu anh, dù anh đã cố gắng rất nhiều để giữ cô bên cạnh.
- ------------------------------
Anh bước xuống bếp, chợt nhớ ra dì Vân đã xin nghỉ phép ít ngày. Đi vào trong thì nhìn thấy cô đang hì hục nấu ăn.
Niên Thường đi thật khẽ, vòng tay ôm lấy cô từ phía sau, anh đặt cằm lên vai cô. Tuệ Sam có chút giật mình, nhưng rồi cũng nhận ra ngay người đó chính là anh.
- Sao anh thức sớm vậy? Không ngủ thêm một lát, hôm nay là chủ nhật mà.
Sự dịu dàng của cô khiến trái tim anh như được xoa dịu. Cô cho gia vị vào nồi cháo rồi xoay người lại nhìn anh.
Niên Thường đưa tay vuốt tóc cô:
- Anh không thấy em nên đi tìm.
Chợt cô ôm lấy anh, tựa đầu vào lòng ngực ấm áp:
- Cả đêm qua em đã rất lo cho anh, em cứ canh chừng vì sợ anh sốt cao.
Cô ngước nhìn anh, nở nụ cười ngọt ngào:
- Em có nấu cháo cho anh này. Mà, sao hôm qua anh biết rõ trong súp có nấm bào ngư mà vẫn ăn?
Niên Thường không chần chừ liền đáp:
- Vì em nấu cho anh mà.
Cô ngây người nhìn anh, rõ ràng biết nhưng vẫn anh vẫn ăn vì không muốn cô buồn sao?
Tuệ Sam buông một câu "trách yêu":
- Ngốc quá.
Anh mỉm cười, đưa môi đến sát môi cô:
- Ngốc vì em cũng đáng.
Anh dùng hai cánh môi tách môi cô, nút nhẹ đôi môi mềm mại. Hai người cuối cùng cũng làm lành với nhau, theo cách ngọt ngào có chút "kịch tính".
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, chợt Niên Thường bế cô lên, đặt cô ngồi trên bếp. Anh đứng ở giữa hai chân cô, hiển nhiên tách hai chân cô ra.
Tuệ Sam bắt đầu cảm thấy chuyện chẳng lành, vội đẩy nhẹ anh ra:
- Ở đây...không được...
Anh mỉm cười gian xảo, cúi người hôn lấy cổ cô, hai bàn tay mơn trớn cặp đùi trắng nõn đang đặt sát hông anh.
- Được.
Lời nói ngắn gọn thốt ra, chiếc đầm dài qua gối bị anh đẩy cao dần. Anh cuồng nhiệt hôn lấy cô, cùng lúc giải phóng vật to lớn bên dưới.
Anh vén chiếc đầm của cô lên hết mức, để lộ đôi chân thon dài. Chạm vào nơi tư mật nhạy cảm, cô hơi rùng mình mà ôm chặt lấy cổ anh.
Hơi thở dần trở nên dồn dập, Tuệ Sam cắn chặt môi để không thốt ra những âm thanh gợi tình, sợ rằng người làm sẽ nghe thấy dù xung quanh khu vực bếp hiện giờ không có ai.
Tuy vị trí không mấy thuận tiện, nhưng thế này lại còn tăng thêm hưng phấn. Anh kéo nhẹ phần vải mỏng đang che chắn nơi tư mật, đưa đoàn tàu cọ xát lên xuống, cô bị kích thích đến ẩm ướt, cố kiềm nén nhưng vẫn phát ra vài âm thanh kiều diễm.
Niên Thường nhẹ nhàng đưa vật to lớn vào bên trong. Di chuyển vào ra nhịp nhàng, cô ôm chặt lấy cổ anh, chắn nhẹ vào vai Niên Thường.1
Bên dưới quấn lấy nhau, nửa kín nửa hở càng khiến cuộc vui thêm kích thích đến bội phần.
Chợt âm thanh sôi sùng sục vang lên, cô hốt hoảng, nồi cháo đang sắp tràn cả ra ngoài.
Niên Thường điềm tĩnh, đưa tay tắt bếp rồi nhanh chóng nâng cô lên, hai tay đặt phía sau mông cô mà nhấc bổng, hai chân cô bám chặt hông anh, bên dưới vẫn đang hòa quyện.
Cô ôm chặt lấy cổ anh, cả hai hôn nhau cuồng nhiệt, anh nút lấy chiếc lưỡi mềm mại, tận hưởng những khoái cảm đang bủa vây.
Anh bế cô vào phòng, vừa đóng cửa lại đã đặt cô nằm trên giường, bên dưới liên tục vào ra mạnh mẽ. Lúc này cô không kiềm nén thêm được nữa, đôi môi nhỏ thốt ra những âm thanh êm tai, càng khiến sự khoái lạc thêm tăng cao.