Lễ hội đã đến, vong hồn, yêu quỷ, kẻ đi người đến để chứng kiến cảnh tượng ba trăm năm một lần của Ma giới.
Trên ba tòa tháp lớn được xây bằng xương của yêu thú, một tòa đã xuất hiện ma khí dày đặc, cùng ba ngọn lửa rực cháy lên, chứng minh chủ nhân của tòa tháp này đã đến.
Ngọc Vân tay cầm phiến quạt, mặt nạ bạc che khuất nửa khuôn mặt cũng mang theo hung thú của mình đến nơi. Đối diện với tòa tháp được bao trùm kín màn, Ngọc Vân cũng chỉ có thể tỏa ma khí để chứng minh bản thân đã tới.
-"Đệ đệ, đệ cũng trở về rồi sao ?"- Y lẩm bẩm, tựa như không tin được. Thật không lễ hội năm nay, tam đại hung thần có thể tề tựu đủ trở về.
Bên dưới xì xào bàn tán đến náo nhiệt một vùng ma giới.
-"Khống Quân Ma Tôn cùng Sát Phạt Ma Tôn cũng đến rồi, không biết Thái Thượng Ma Tôn có đến hay không ?"-
-"Thái Thượng Ma Tôn là người chủ trì đại cục lễ hội, trao huyết thay vận, nếu ngài ấy không tới chẳng phải sẽ bị phản phệ sao ?"-
-"Nếu đã chết rồi thì phản phệ hay không đâu có quan trọng"-
Lời ra tiếng vào, kẻ nghi vấn, kẻ chắc chắn, kẻ hóng bát quái. Đến khi tiếng trống nổi lên, kiệu được làm từ mã hồng ngọc, cùng hung thú Thao Thiết xuất hiện.
Tiếng gầm của Thao Thiết như cảnh báo bất kì kẻ nào có ý định mạo phạm chủ nhân của nó. Đám quỷ bát quái, chưa từng sợ bất kỳ thứ gì nay lại co ro, lùi về phía sau, mở đường cho Thao Thiết cùng kiệu đi qua.
Đến dưới chân tòa tháp nằm ở vị trí đầu trăng, tòa tháp yên tĩnh bỗng nhiên xuất hiện tầng tầng lớp lớp lửa, tòa tháp như có linh tính, lách mình một cái liền hóa thành quái vật khổng lồ, hạ thân thể mình xuống cho Thao Thiết kéo kiệu đi vào.
-"Thái Thượng Ma Tôn thật sự trở về rồi"- Mọi người chưa được hoàn hồn lắm, nhưng một kẻ đã kịp thích ứng mà gào lên.
Trăng đã lên đỉnh đầu, ánh sáng của nó đã phản chiếu lên ba tòa tháp, hút lấy ma khí do cả ba vị hung thần tỏa ra mà xoay chuyển càn khôn. Nổi lên từng đợt phong thần, đem mọi thứ cuồn cuộn trong gió.
Sau đợt phong thần, ma khí lại tích tụ thành hình một con rồng, trong làn mây đen hình ảnh được nhìn rõ qua ánh sáng ánh trăng.
Tòa tháp được bao trùm bởi một màn đen, nay từ từ được mở ra. Ba nam nhân từ từ bước ra, người đầu tiên khoác lên mình một áo choàng đen dày, cúi đầu không rõ mặt, được tôn là Sát Phạt Ma Tôn. Người thứ hai, Ngọc Vân vẫn chăm chú quan sát dị tượng, đem miếng ngọc bội đã lâu không chạm mà nắm chặt trong tay - được phong là Khống Quân Ma Tôn.
Người cuối cùng, cũng là người mà ai cũng mong chờ nhất - Thái Thượng Ma Tôn Trục Lưu. Hắn mang một thân quỷ khí, khuôn mặt cũng được che khuất bởi mặt nạ mạ ngọc. Hắn một thân anh tuấn, thật không hổ là kẻ đứng đầu Ma giới.
Thời khắc đã điểm, đồng loạt ba miếng ngọc trong ba vị ma tôn cùng lúc bay lên. Miếng ngọc xanh bích của Sát Phạt Ma Tôn hóa thành vảy rồng. Miếng ngọc xanh lam của Khống Quân Ma Tôn đính lên đuôi rồng khiến nó chuyển động. Cuối cùng là huyết ngọc của Thái Thượng Ma Tôn được đính vào đôi mắt của rồng. Ma Long chính thức sống dậy.
Nó lượn lờ quanh trời đất, dường như chờ đợi một thứ gì đó.
Ngay tức khắc, ba hung thần dùng một đoạn dao nhỏ, rạch một đường nơi ngón tay, hiến tế mười ba giọt máu cho Ma Long.
Ma Long được ăn thích thú mà gầm một tiếng vang trời, lao như bay về phía tòa tháp của Thái Thượng Ma Tôn, dường như nó muốn nhiều hơi nữa. Nhưng trước khi nó kịp làm gì, một lực đạo đã ngăn cản lại. Trục Lưu hừ lạnh, cổ tay xoay một cái, Ma Long hùng mạnh thế mà bị đánh nát trong chốc lát.
Làn ma khí từ Ma Long được phân thành nhiều mảnh, rơi xuống không gian. Đây chính là lễ hội trong truyền thuyết Ma giới. Ba vị hung thần đứng đầu không cần biết là tu luyện công pháp gì, nhưng ba trăm năm phải làm lễ hội một lần, dùng máu tạo nên Ma Long, thay đổi vận mệnh tu đại ma, tránh thiên địa rà soát mà phản phệ.
Vốn dĩ tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc rồi, nhưng từ tòa tháp của Sát Phạt Ma Tôn cùng Ngọc Vân xuất hiện động tĩnh, hai người họ không hẹn mà cùng đánh về Trục Lưu.
Hắn liếc mắt cảm nhận ác ý từ cả hai, chẳng màng đến bất ngờ. Phất tay một cái ngăn chặn đòn tấn công của cả hai.
-"Muốn tạo phản ?"- Trục Lưu cười lạnh, hướng về Sát Phạt mà hỏi.
Sát Phạt xoa dịu làn ma khí vừa tấn công mình, sâu trong lời thể hiện sự sắc lẹm -"Nàng ấy là của ta"-
Trục Lưu nhướn mày, ngoài cười nhưng tâm nổi lên đầy sát ý -"Sát Phạt Ma Tôn hay Dương Vân Thiên, thậm chí là thiên đạo thì nàng ấy vĩnh viễn là của ngươi"-
Lưu Ly roi theo cảm tính của chủ nhân mà bắt đầu động đậy, nó dùng sức quất mạnh về phía Sát Phạt Ma Tôn, khiến cho lớp áo choàng một lúc rơi ra.
Dương Vân Thiên - Thất trưởng lão của đệ nhất phái tu tiên Thanh Phong môn thế mà lại là Sát Phạt Ma Tôn. Một trong tam đại hung thần của Ma giới.