Sau một đêm yên giấc , trạng thái tinh thần của Tống Vân Hành rốt cuộc cũng trở nên tươi tỉnh hơn trước mấy phần .Thế nhưng cái cảm giác bồn chồn bất an như bị ai đó nhìn chòng chọc từ phía sau vẫn cứ luôn đeo bám hắn .
Qua loa ăn xong bữa sáng rồi lại theo đúng lịch trình mà ngồi xe chạy đến phim trường .
Cảnh quay của Tống Vân Hành trong ngày hôm nay đa phần đều là những phân đoạn tình cảm nồng nàn mãnh liệt của cặp đôi nam nữ chính .
Mạnh mẽ đem người trước mặt áp sát vào tường , Tống Vân Hành mang theo chút thô bạo mà nâng cằm Thái Y Vân lên , buộc cô phải đối diện với ánh mắt tràn ngập lửa giận của hắn .
_ Nàng rốt cuộc muốn làm gì ? Vì sao lại âm thầm gặp gỡ thất hoàng tử ?
_ Vệ tướng quân , hình như ngài đã quản quá nhiều rồi đó . _ Thái Y Vân bình tĩnh không chút gợn sóng mà nhìn Tống Vân Hành . Thanh âm mang theo chút lạnh nhạt và xa cách.
_ Nàng nên nhớ ...nàng là người của bổn tướng , là nô lệ mà bổn tướng đã dùng nghìn lượng vàng để mua về từ tay của bọn buôn người ._ Giọng của Tống Vân Hành dần trở nên ác liệt, hắn nhấn mạnh từng chữ _ Đời này của nàng ,ngoại trừ hầu hạ Vệ Tuân ta ,nàng đừng hòng mơ tưởng đến nam nhân khác .
_ Ngài....! _ Thái Y Vân tức giận trừng mắt , còn chưa kịp nói gì thì môi đã bị người đoạt lấy , hung hăn gặm cắn .
"Phụp "!
Hàng loạt các thiết bị chiếu sáng trong phim trường bất ngờ nhấp nháy vài cái rồi tắt lịm . Đến cả máy quay và dụng cụ thu âm trực tiếp cũng xuất hiện nhiễu sóng . Một luồng âm phong lạnh lẽo thấu xương bỗng dưng ập tới .Chỉ nghe thấy tiếng Thái Y Vân rên lên rất khẽ, rồi đột ngột khụy xuống, ngất đi trong vòng tay của Tống Vân Hành .
_ Y Vân ! _Nhẹ nhàng lay thử thân thể mềm nhũn lạnh ngắt của người trước mặt . Nội tâm vốn đã bình lặng của Tống Vân Hành giờ đây như dấy lên hàng nghìn lớp sóng , hoảng loạn rối ren.
Nhân viên y tế trong đoàn nhanh chóng chạy đến , tiến hành hàng loạt các kiểm tra sơ bộ và bắt đầu sử dụng bình thở oxi để cấp cứu hồi sức cho Thái Y Vân .
Tổ công tác cũng bận rộn không kém khi phải chạy đi chạy lại ra sức sửa sang các thiết bị máy quay đã bị hư .
Giữa dòng người hớt hải nhốn nháo ,tầm mắt của Tống Vân Hành thoáng lướt qua một thân ảnh bạch y quen thuộc đang đứng lặng trong góc khuất tối tăm . Trái tim hắn lần nữa thắt lại , vừa đau đớn lại vừa cồn cào không yên . Vội vàng đem người trong lòng giao lại cho các nhân viên y tế và trợ lý của cô ta ,Tống Vân Hành như người mất trí mà chen qua đám đông ,cố gắng đuổi theo hình bóng của người kia .
Đáng tiếc là người ấy lại giống như một làn sương mù mờ ảo ,chỉ trong chớp mắt đã chẳng thấy đâu .
_ Anh Hành ,anh bị làm sao thế ? _ Nhìn thấy ông chủ nhà mình đang yên đang lành lại bỗng dưng chạy đi , Olwen liền lo lắng đuổi theo. Phát hiện có điểm không thích hợp cậu liền vươn tay giữ người đứng lại .
_ Tôi ... _ Thân thể của Tống Vân Hành thoáng cái cứng đờ , tầm mắt vẫn không ngừng đảo quanh tìm kiếm khắp nơi.
_ Anh Hành ! _ Olwen gằn giọng ,bàn tay chụp lấy bả vai của Tống Vân Hành càng thêm siết chặt .
_ Tôi nhìn thấy cậu ta ! _ Tống Vân Hành gần như bất lực mà ảo não thở dài .
_ Ai ? _ Olwen khó hiểu hỏi .Thế nhưng khi tầm mắt vừa va phải đôi đồng tử đạm nhiên nhưng lại ám trầm của Tống Vân Hành thì trong đầu liền nảy ra một suy nghĩ vô cùng đáng sợ . Cậu biết điều ngậm miệng , bàn tay đặt trên vai Tống Vân Hành bắt đầu thoát lực run lên .
Sau một hồi lâu được nhân viên y tế tận tình chăm sóc , rốt cuộc Thái Y Vân cũng từ từ tỉnh lại . Tống Vân Hành có tiến đến hỏi thăm , chỉ biết khi ấy cô đột nhiên nhìn thấy trước mắt tối sầm rồi không biết gì nữa mà ngất đi . Sự việc lần này kỳ quái không kém gì chuyện của Albert và Olwen trước đó .Điều này càng khiến cho Tống Vân Hành thêm phần khẳng định " hắn thực sự bị quỷ theo rồi '
Mang theo chút bồn chồn và thấp thỏm mà cầm lấy điện thoại gọi cho Trần Lập Quang . Đầu dây vừa kết nối đã nghe thấy thanh âm hùng hậu của người bên kia mạnh mẽ truyền sang .
_ Cậu tìm tôi có chuyện gì thế ?
_ Anh Quang , em hình như trêu phải thứ không nên trêu rồi . _ Tống Vân Hành có chút chần chừ nói .
_ Cậu cũng biết điều này sao ? _ Trần Lập Quang hừ lạnh ,nói với giọng trêu tức . _ Nói xem , lần này cậu lại trêu phải vị tiểu thư hay công tử của nhà nào nữa rồi ?
Tống Vân Hành nghẹn lời , hắn đắn đo một chút , sau đó nói với giọng cực kỳ nghiêm chỉnh.
_ Em trêu phải quỷ.
_ Phụt....!_ Có tiếng sặc nước phát ra từ đầu dây bên kia , nối tiếp sau đó là một tràn dài tiếng cười khả ố của Trần Lập Quang .
_ Em không đùa đâu . _ Tống Vân Hành lạnh giọng , sắc mặt đã đen hơn đáy nồi.
_ Từ khi nào mà cậu chuyển sang chơi hệ tâm linh vậy . _ Trần Lập Quang vẫn không chịu tin tưởng mà tiếp tục cười đùa .
_ Anh Quang , em nói thật . _ Thanh âm của Tống Vân Hành khẳng định một cách chắc nịch _ Em thực sự trêu phải quỷ rồi ._ Như sợ người bên kia vẫn không chịu tiếp thu, hắn thấp giọng nói thêm _ Những sự cố xảy ra trong đoàn và cả chuyện em phải đi khám chuyên khoa tâm thần chắc hẳn Olwen cũng đã nói qua với anh rồi đúng chứ ?Anh thấy em có giống như đang nói đùa không ?
Trần Lập Quang trầm mặc , kỳ thực trước đó Olwen đã từng nhắc qua những biểu hiện kỳ quái của Tống Vân Hành ,còn ẩn ý nói sang chuyện ma quỷ , thế nhưng anh không mấy để tâm . Bây giờ nghĩ kỹ lại mới thấy, đã có quá nhiều sự việc phi thực tế xảy ra .
_ Cậu xác định ?
_ Em xác định ._ Tống Vân Hành chắc chắn .
_ Được , vậy anh sẽ thu xếp chuyến bay sớm nhất để có thể đến chỗ cậu ngay trong ngày hôm nay ._ Trần Lập Quang vỗ ngực đảm bảo _ Mặc kệ cái vận đào hoa thúi hoắc của cậu trêu phải thứ gì , chỉ cần cậu còn là người của anh ,anh đây sẽ giúp cậu diệt sạch .
Lời nói vừa dứt , từ trong điện thoại đã truyền ra những âm thanh rè rè kỳ quặc , sau đó liền lập tức tự động tắt nguồn.
_Alô ! Anh Quang ! Alô ! ..._ Đôi đồng tử của Tống Vân Hành thoáng co lại , rốt cuộc cũng không giữ được bình tĩnh mà ném mạnh chiếc điện thoại xuống đất .
Olwen nhìn chiếc Iphone 14 đã bể nát màn mà không khỏi đau xót , cậu e dè ngồi xuống nhặt lên , lại nghe thấy thanh âm lạnh lẽo cố tình đè thấp của Tống Vân Hành truyền đến bên tai .
_ Cậu nhanh chóng tìm cách liên lạc với anh Quang , bảo anh ấy trên đường đến đây nhất định phải cẩn thận .