Ngàn Lời Yêu Thương

Chương 32: Trượt ngã




Sở Nam Dạ trừng mắt nhìn Lão Tam trong khi đó ai nấy cũng nhanh chóng cầm máu lại

Lão Tam như muốn phát điên đến nỗi tay không cầm được súng nữa

" Haha, nếu mày chết tao sẽ là người lên nắm quyền haha. Tao sẽ… tao sẽ… cứu được con bé"

Cười như điên rồi khóc thảm hại, ông ta từng có một người con gái nhưng đã chết trong nhiệm vụ 3 năm trước từ đó đến nay ông ta luôn bị ám ảnh sang chấn tâm lý thế nên nhìn ông ta rất bình thường nhưng thật sự không phải như thế. Sở Nam Dạ cũng biết chuyện này nhưng ông ta đụng tới cô ấy thì chuyện này không thể tha thứ được

Đùng…

Tiếng súng vang lên trong cơn mưa tối mịch mù này

Viên đại cấm vào đầu ông ta chết tức tưởi, máu chảy xuống, mắt thì trợn tròng lên

Sở Nam Dạ lạnh lùng quay người rời đi

" Dọn dẹp chỗ này, hai tên còn lại xử lý sao thì tùy "

" Vâng, thưa Cửu gia"

Bóng lưng hắn khuất dần

Còn phía bên Ninh Hinh, cô chạy dưới mưa máu chóng đi tìm cái gì đó

Đúng như cô đoán Bella đang kiểm tra nhà cô. Nhưng tại sao lại là lúc này sáng hôm nay cô để chiếc nhẫn cùng với vòng tay ở trên bàn nhất định bà ta đã nhìn thấy

Ninh Hinh cả người ướt sũng bước vào nhà, chậm rãi đi đến phía cầu thang, từng bước từng bước đi lên nhìn thấy Bella cùng với người hộ lý Anna đang đứng trước bàn

Họ thấy rồi, Ninh Hinh tức tốc lao tới cầm lấy sợi dây chuyền có nhẫn và chiếc vòng tay

Bella bị hớt tay trên nên tức giận

" Này cô đang làm cái gì vậy hả "

" Tôi mới là người hỏi bà câu đó. Bà đang làm gì ở nhà tôi "

Cô đi ra khỏi phòng nhưng đã bị người người hộ lý nắm chặt lại

" Buông tôi ra "

" Alice cô phải biết rõ rằng học ở đây thì sẽ không có tình yêu nam nữ gì hết cũng như giữ lấy những món đồ đó "

" Bà là ai mà có quyền lấy đi sự riêng tư của người khác "

Bà ta cười phá lên trong rất đáng sợ

" Quyền à, lấy tư cách là người chỉ dạy cho cô. Mau lên đưa chúng cho tôi "

" Không "

" Đưa cho tôi "

Họ giành giật nhau ngay giữa cầu thang. Ninh Hinh quyết giữ chúng ở bên mình nhất quyết không buông ra

Trong lúc giằng co cùng với sàn gỗ trơn nên cô đã trượt chân

Bella và Anna muốn giữ cô lại nhưng không được

Ninh Hinh nằm trên sàn ở dưới lầu máu từ từ chảy ra nhưng trên tay vẫn không ngừng nắm chặt, Bella và Anna hốt hoảng ở trên lầu.

Vừa dịp Lộ Khiết trở về nhìn thấy Ninh Hinh nằm yên bất tỉnh bên cạnh còn có máu nữa nên đã lo lắng chạy đến

" A Hinh… A Hinh…"

Lộ Khiết lung lắc cô mãi mà cô vẫn không động tĩnh gì. Giọt nước mắt rơi lên gương mặt xinh đẹp của cô là nước mắt của Lộ Khiết

" Mau… mau gọi xe cấp cứu đi. Ai đó gọi xe cấp cứu đi …"

A Tứ và Lục Tam đang ăn ở ngoài nghe thấy tức tốc chạy vào

" Chị dâu…" Cả hai đồng thanh kêu lên

Lộ Khiết không để ý đến vì cô đã nhìn thấy ở phía trên lầu hai người phụ nữ ấy

" Bella bà làm gì ở đây?"

Lục Tam gọi điện thoại còn A Tứ đi tới quỳ xuống bế Ninh Hinh lên, Lộ Khiết cảm nhận được ai đó đã nhấc bổng Ninh Hinh lên nên đã tạm gác lại

" Hai người ở trên lầu đi theo tôi "

tít…tắt…tít…tắt thời gian từng giây từng phút trôi qua ai cũng sốt sắng. Ngoài trời thì mưa càng lúc càng nặng hạt không biết chừng nào ngừng lại

Đèn phòng cấp cứu chợt tắt, bác sĩ phụ trách cả khẩu thuật bước ra

" Bác sĩ, cậu ấy thế nào rồi "

Lộ Khiết bước lên trước lo lắng không nguôi

" Không sao, may mắn là bị thương nhẹ, vì bị chích thuốc mê có lẽ sáng mai mới tỉnh lại "

" Cảm ơn bác sĩ "

A Tứ và Lục Tam nghe vậy nên cũng yên lòng một chút. Lúc nãy họ vừa mới gọi cho Lão đại nên có lẽ lão đại cũng sắp tới rồi

Bella và Anna cũng yên lòng được nhưng cũng vì họ mà Ninh Hinh mới vậy họ cũng phải chịu trách nhiệm cho chuyện này

" Bella tôi không quan tâm luật lệ mà bà đặc ra cho lớp S là gì nhưng Ninh Hinh không phải học sinh của bà cũng như bà không có quyền kiểm xét hay tịch thu những gì của cậu ấy "

Lộ Khiết mang vẻ mặt tức giận đứng trước mặt của Bella cô đã kìm nén rất nhiều nếu không cô cũng tán bà ta một cú để xả giận rồi