Ngã Dục Phong Thiên

Chương 352: Sóng gió lại nổi




Về phần đan sư tầm thường trong sàn đấu giá mà nói, không ai tin tưởng, dù sao có được tạo nghệ đan đạo đến thế, trừ Tử Lô ra, thực rất khó tìm được người khác.



Lời đồn này càng đồn càng mạnh, như một cơn cuồng phong quét ngang Nam Vực, những năm này, trừ liên tục xảy ra chuyện do các tông môn không ngừng tìm kiếm ở ngoài Vãng Sinh động ra, thì chỉ có chuyện Thái Linh Kinh năm đó của Mạnh Hạo, mới có thể so sánh với Đan Đỉnh lần này.



Thời gian trôi qua, lời đồn liên quan đến Đan Đỉnh đại sư càng lúc càng nhiều, đủ loại suy luận, dần dần xuất hiện cách nói hoàn toàn ngược lại về việc người này là Tử Lô.



Dần dần có người cho rằng, Đan Đỉnh đại sư này, có lẽ thực sự là một đan sư bình thường, nhưng lại có đan đạo thiên phú bất phàm, nói cách khác, nếu không sao lại xuất hiện trong đấu giá. Hiển nhiên tất cả mọi chuyện, ngay cả vị đan sư này cũng chưa từng ngờ được.



Nếu là Tử Lô, vậy nhất định có thể nhân đó nói ra thân phận, nhờ lần đấu giá này, nâng cao tiếng tăm, thậm chí làm bước đệm để ngày sau tấn thăng đại sư.



Cách nói này dần được mọi người tán thành, nhưng nhanh chóng gặp phải phản bác, khiến cho cả Nam Vực, xuất hiện một đợt sóng gió quanh bốn chữ Đan Đỉnh đại sư này.



Cuối cùng cho dù là ai, không thể không thừa nhận, vị Đan Đỉnh đại sư luyện chế ra thập tuyệt đan này, cho dù không phải đại sư thực sự, không bằng ba vị đại sư, nhưng cũng được công nhận là người có khả năng trở thành đại sư nhất.



Dù sao, đây là một viên đan dược chín thành rưỡi xấp xỉ mười thành.



Nếu đến năm sau, vị Đan Đỉnh đại sư này có thể luyện thêm tuyệt đan mấy lần nữa, thì đan đạo Nam Vực chắc chắn không phải là ba vị đại sư nữa, mà là bốn vị.





Kể từ đó, cái tên Đan Đỉnh quật khởi, như cuồng phong quét qua, không ít người trong đó, còn trực tiếp cho rằng, vị Đan Đỉnh đại sư này, trên thực tế đã có tạo nghệ đại sư từ lâu rồi, là vị đại sư thứ tư của Nam Vực.



Thanh La Tông, Kim Hàn Tông, Huyết Yêu Tông thậm chí Nhất Kiếm Tông, còn cả ba đại gia tộc, toàn bộ đều lên tiếng vào lúc này, nói rằng các tông các gia tộc, đều nhiệt tình mời vị Đan Đỉnh đại sư đó làm khách khanh, càng hứa hẹn hậu hĩnh.



Lời lẽ của mấy tông môn gia tộc này, nhất thời dẫn tới chấn động, khiến cho xưng hô Đan Đỉnh đại sư này, lập tức như mặt trời giữa trưa.




Ngoại giới chấn động, trong Tử Vận Tông cũng đồng thời rung chuyển, cho dù là Tử Khí nhất mạch hay Đan Đông nhất mạch, đều đang bàn luận về Đan Đỉnh đại sư này, lần lượt suy đoán, người này rốt cuộc là ai.



Cũng không phải không ai nghĩ tới Mạnh Hạo, nhưng hiện giờ danh hiệu Đan Đỉnh đại sư này quá chói lóa, khiến cho người nhắc đến Mạnh Hạo, đều bị người ta châm chọc, cho dù là Tử Khí nhất mạch hay Đan Đông nhất mạch, mặc dù đều đánh giá cao đan dược của Mạnh Hạo, nhưng nếu đem so Mạnh Hạo với vị Đan Đỉnh đại sư thần bí này, thì ai cũng sẽ không tin.



Theo suy đoán của người của Đan Đông nhất mạch, thì họ nghiêng về khuynh hướng một vị Tử Lô đan sư, không biết vì lý do gì, không muốn lộ thân phận, chính người này, đã luyện chế thập tuyệt đan kia.



Thậm chí xuất hiện không ít đan sư, vô cùng sùng bái vị Đan Đỉnh đại sư thần bí này, nếu nghe có người bất kính, lập tức giống như làm nhục bản thân vậy.



Những lão già của Tử Vận Tông, vào lúc cả Nam Vực bàn luận về Đan Đỉnh đại sư, thì đã triển khai điều tra, chỉ là Đan Đông nhất mạch có địa vị đặc thù, nếu không có Đan Quỷ cho phép, không ai có thể đến thăm dò điều gì, mà chuyện này lại quỷ dị là, Đan Quỷ lại có vẻ làm ngơ, từ đầu tới cuối, không hề bàn luận một câu, cũng không cho phép Tử Khí nhất mạch đến Đan Đông nhất mạch điều tra.




Cho dù là người của bản thân Đan Đông nhất mạch, cũng không thể đi điều tra chuyện này, dường như Đan Quỷ đã xóa đi tất cả dấu vết.



Lời đồn ngày càng nhiều, khi xưng hô Đan Đỉnh đại sư được ngày càng nhiều người nhắc tới, Mạnh Hạo ở trong tông môn cũng thường thở dài.



Mỗi lần hắn nghe người ta nhắc đến Đan Đỉnh đại sư, đều sẽ nghĩ đến hai tỷ linh thạch kia, mỗi lần nghĩ đến linh thạch, đều sẽ nghĩ đến Đan Quỷ quỵt tiền.



- Nợ ta hai tỷ linh thạch...



Mạnh Hạo rầu rĩ trong lòng, vốn với tu vi của hắn, sẽ không tính toán một chút linh thạch, nhưng đây là tận hai tỷ!



Mạnh Hạo mỗi lần nghĩ tới, đều cảm thấy trái tim như bị đâm một nhát, vốn năm đó hắn bái nhập Kháo Sơn Tông, đã cảm thấy làm tiên nhân có thể phát tài, cho đến khi cả đoạn đường hoặc thân bất do kỷ, hoặc là trôi theo dòng nước, đến trình độ hiện giờ, nhưng với lý tưởng trong lòng năm đó, vẫn còn một chút chấp nhất.




Cho dù thủ đoạn làm việc lạnh lùng rất nhiều, cho dù từng bị người cho là giả dối lừa gạt, nhưng trên thực tế trong lòng Mạnh Hạo, hắn vẫn là thư sinh năm đó, vẫn chưa từng quên đi ý nghĩ phát tài có tiền.



Phải biết rằng lúc xưa bái nhập Kháo Sơn Tông, hắn còn thấy may vì không phải dùng đến bạc của Chu viên ngoại, vậy nghĩ cũng biết, khi hai tỷ linh thạch khổng lồ xuất hiện trước mặt Mạnh Hạo, nhưng lại không thuộc về hắn, thì hắn sẽ rầu rĩ đến mức nào.




Mạnh Hạo hít sâu một hơi, cười khổ tiếp tục luyện đan, thời gian cứ thế chậm rãi trôi đi, nhưng xưng hô Đan Đỉnh đại sư, vẫn không hề tiêu tán tại Nam Vực cũng như Tử Vận Tông, ngược lại sau khi lắng đọng, lại càng khiến thanh danh nổi lên.



Tất cả những điều này có liên quan đến sự thần bí, Đan Đỉnh đại sư này càng thần bí, thì đồn đại càng nhiều, dần dần gần như không ai không biết, không ai không hiểu, mà trong rất nhiều lần đấu giá tại Nam Vực, còn xuất hiện một nhóm đan dược có khắc đỉnh ấn.



Lấy giả làm thật diễn ra càng lúc càng nhiều, danh tiếng của Đan Đỉnh, không những không giảm đi, ngược lại còn càng lên cao, còn về những đan dược giả tạo này, tự nhiên cũng bị người ta vạch trần.



Những chuyện này, Mạnh Hạo cũng nghe được một chút từ chỗ Bạch Vân Lai, mỗi lần Bạch Vân Lai nhắc đến Đan Đỉnh đại sư với Mạnh Hạo, đều có vẻ mặt cổ quái, ánh mắt nhìn về phía hắn có vẻ kính nể. Bởi vì gã chính là biết hết mọi chuyện, hiện giờ Đan Đỉnh đại sư danh tiếng như mặt trời giữa trưa ở cả tông môn thậm chí là toàn Nam Vực, chính là người trước mặt đây.



Nhập Ma Đan kia, cho dù là ngày hay đêm, trong mơ hay đang tỉnh, biết bao nhiêu lần đã như hiện ra trong tay gã, dấu đi bóng dáng trong bóng tối đưa đến sàn đấu giá.



Đặc biệt là nghĩ tới một viên thập tuyệt đan kia từng nằm trong tay mình, Đan Đỉnh đại sư kia đang ở trước mặt mình, rất nhiều lúc, Bạch Vân Lai có cảm giác như đang nằm mơ vậy.



Trong Tử Vận Tông, cùng có cảm giác này, còn có Sở Ngọc Yên, những ngày này bên tai nàng ta luôn nghe thấy cái gì mà Đan Đỉnh đại sư, thậm chí nàng ta còn dò xét, cũng không tìm ra Đan Đỉnh đại sư rốt cuộc là ai, ngược lại có không ít người nói bóng nói gió, giống như Đan Đỉnh đại sư này, cực có khả năng là Sở Ngọc Yên nàng vậy.



Về chuyện này, Sở Ngọc Yên chỉ đành cười khổ, đồng thời, cũng cực kỳ tò mò về vị Đan Đỉnh đại sư thần bí này, mà sự tò mò này, trong quá trình nàng ta điều tra, lại khiến nàng ta vô cùng sùng bái.