Ngã Dục Phong Thiên

Chương 345: Đan phách (2)




Đây là truyền thống đã duy trì không biết bao nhiêu năm ở hội đấu giá này nhằm bảo đảm chất lượng đan dược.

Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh đã là buổi trưa.

- Viên đan dược này là Phá Chướng Đan, chư vị đều đã rõ tác dụng của nó...”

Nam tử trung niên dứt lời, đệ tử thử đan tu hành Tử Khí Tây Lai, liền bước lên nuốt bột đan dược để mọi người nhìn rõ tác dung của đan dược.

- Hai vạn linh thạch!

Thanh âm của tên mập rất tương xứng với thân hình của y, khí phách ầm ầm vang lên.

- Ba vạn linh thạch!

- Con bà nó chứ, lão tử trả năm vạn linh thạch!

Tên mập đứng lên, bày ra bộ dạng tài đại khí thô.

- Sáu vạn linh thạch!

- Bảy vạn linh thạch...

Phá Chướng Đan thực tế đáng giá bao nhiêu linh thạch thì phải xem người mua cần tới mức nào. Mười vạn tu sĩ ở đây, có không ít người đang gặp hoặc sắp gặp bình cảnh, cho nên mỗi khi có Phá Chướng Đan thì đều được bán với giá tương đối cao.

- Mười vạn linh thạch, linh thạch lão tử không thiếu, để xem ai dám tranh với ta!

Tên mập gầm lớn, tay phải trực tiếp lấy ra một khối linh thạch, bỏ vào trong miệng cắn vụn, đám đệ tử Kim Hàn Tông xung quanh y thấy vậy chỉ biết cười khổ.

Lời tên mập quả thực có tác dụng, dù sao Phá Chướng Đan cho dù tốt nhưng không phải là hoàn toàn hữu hiệu. Mười vạn linh thạch đã là giá rất cao, dần dần không còn ai ra giá nữa.

Mạnh Hạo vẻ mặt cổ quái, viên Phá Chướng Đan này không phải do hắn luyện chế, nhưng nhìn tác dụng của thuốc trên thân thể trong suốt của đám đệ tử thử đan kia, thì với tay nghề luyện đan của Mạnh Hạo có thể nhìn ra. Phá Chướng Đan này tối đa cũng chỉ phát huy được ba thành dược lực của thảo mộc mà thôi.

- Xem ra lúc trước luyện đan cho Đinh Dũng mình còn lấy giá thấp...

Đương nhiên Mạnh Hạo cũng biết giá đan dược trong tông không thể so với trên sàn đấu giá. Dù sao một bên là đồng tông, một bên là bán đấu giá.

Đấu giá vẫn tiếp tục, không khí càng lúc càng náo nhiệt. Đặc biệt là khi có một viên đan dược do chính tay Chủ Lô đan sư luyện chế xuất hiện, thì liền bán được với giá mấy chục vạn linh thạch khiến hơi thở Mạnh Hạo có chút gấp gáp. Đây là lần đầu tiên hắn đã cảm nhận sâu sắc rằng, đan sư có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Bởi vì hắn có thể nhìn ra viên đan dược đó tối đa chỉ đáng giá vài vạn linh thạch. Cái gọi là dược hiệu cũng chỉ là năm thành dược lực của thảo mộc, hắn chỉ tiện tay cũng luyện chế ra được.

Tên mập gần như loại đan dược nào cũng mua, thu hoạch rất khá, đã trở thành nhân vật nổi bật trong hội đấu giá lần này. Nhất là khi tên mập này thường xuyên lấm la lấm lét nhìn khắp toàn trường, ánh mắt chuyên môn chỉ dừng lại trên người các nữ tu rồi làm bộ dạng mà y cho là tiêu sái nhất.

Y nghiễm nhiên xem sàn đấu giá là nơi biểu diễn của bản thân....

Đối với chuyên này, người của Kim Hàn Tông chỉ thở dài chứ không ngăn cản. Bởi vì tên mập làm việc theo “đại nghĩa”. “Đại nghĩa” ở đây chính là lấy vợ, đây là mệnh lệnh do đích thân tông chủ Kim Hàn Tông truyền xuống.

- Viên đan dược này là do Lệ Đào, Lệ đan sư của bản tông luyện chế, tên là Trúc Cơ Thiên, là loại đan dược có thể dùng cho tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, thậm chí hậu kỳ cùng có thể sử dụng. Tổng công có ba bình, mỗi bình sáu viên, bắt đầu đấu giá.

Nam tử trung niên phụ trách đấu giá mỉm cười phất tay áo, trước mặt y xuất hiện ba bình đan dược. Lúc đệ tử thử thuốc đi ra nuốt bột thuốc, thì trong một chớp mắt toàn trường trở nên yên tĩnh, nhưng cũng chỉ trong khoảnh khắc đã trở nên sôi trào.

- Viên đan dược này...

- Không ngờ lại có bốn thành rưỡi dược hiệu!

- Đây không phải là Trúc Cơ Thiên bình thường, Lệ Đào đan sư này là ai mà có thể luyện chế ra đan dược chỉ thua kém Chủ Lô đan sư.

- Phương pháp luyện chế viên đan dược này có chút kì dị.

Ở đây đương nhiên cũng có người hiểu về đan đạo, có thể từ phản ứng trên người đệ tử thử đan nhìn ra chỗ kì dị của loại đan dược này.

Ngay cả nam tử trung niên kia cũng ngẩn người, cúi đầu nhìn kĩ ba bình đan dược trong tay.

Mạnh Hạo cũng nhìn kĩ ba bình đan dược kia, hồi lâu sau hắn mỉm cười. Hắn có quen Lệ Đào, lúc Lệ Đào luyện chế bình Trúc Cơ Thiên này thì Mạnh Hạo tìm đến. Sau khi hai người trao đổi về đan đạo, Mạnh Hạo đưa ra mấy loại phối hợp biến hóa của thảo dược. Có thể nói, một lò Trúc Cơ Thiên này, là nhờ Mạnh Hạo trợ giúp, mà Lệ Đào mới hiểu ra và luyện chế được loại đan kia. Vả lại đây cũng là loại đan dược phẩm chất cao nhất mà y luyện chế được.

- Lúc trước ta cũng không quan tâm lắm đến loại đan dược này, có điều nếu theo đề xuất ban đầu của ta thì chỉ có thể chiết ra bốn thành dược lực của thảo mộc, nhưng ở đây lại là bốn thành rưỡi, xem ra là do Lệ Đào tự nghiên cứu.

Mạnh Hạo nghĩ thầm, ánh mắt đảo qua toàn trường, nhìn thấy vẻ hưng phấn của mọi người, cười cười.

Trong túi trữ vật của hắn còn mấy viên Trúc Cơ Thiên do hắn luyện chế, dược lực đạt tới chín thành. Nếu đem ra đấu giá nhất định sẽ chấn động toàn trường.

- Không biết Nhập Ma Đan của ta thế nào...

Hắn rất kỳ vọng vào Nhập Ma Đan, vì loại đan dược này hắn luyện chế vất vả hơn Trúc Cơ Thiên không biết bao nhiên lần.

Loại đan dược đó mới thể hiên trình độ luyên đan cao nhất của hắn.

- Cả ba bình giá hai mươi vạn linh thạch.

Nam tử trung niên phụ trách đấu giá cười nói, y đã có thể đoán được, ba bình đan dược này có thể đẩy không khí đấu giá hôm nay lên cao nhất.

Thậm chí loại đan dược này vô cùng có khả năng trở thành Đan Vương trong hội đấu giá này, mà cái tên Lệ Đào nhất định sẽ theo đó mà vang dội khắp Nam Vực.

Tất cả đều là vì Lệ Đào không phải Chủ Lô, nhưng đan dược của y lại gần bằng đan dược của Chủ Lô, nhất định là nhờ sáng tạo riêng trong cách phối hợp thảo dược. Loại phối hợp này chính là mấu chốt để đan sư trưởng thành, trở thành Chủ Lô.

Bất cứ đan sư nào, muốn trở thành Chủ Lô, cũng cần phải có được loại phối hợp thảo dược thuộc về riêng mình, dùng cái này để vượt qua các đan sư khác, trở thành Chủ Lô.

Mà dạng phối hợp này vốn đã vượt xa giá trị của bản thân đan dược. Chỉ cần đan dược này xuất hiện ở Đan Phách thì lập tức gây chấn động, được người ta mua giá cao để nghiên cứu.

Dù sao một khi đan sư trở thành Chủ Lô, thì sẽ tu hành phương pháp ẩn đan, làm cho phương pháp phối hợp trong đan dược được che đi, khiến người ta dù mua được đan dược cũng không dễ tìm ra phương pháp luyện chế.

Chỉ có đan dược được luyện chế khi còn là đan sư, mới không có ẩn đan, còn có thể nghiên cứu được. Chuyện này Đan Đông nhất mạch đương nhiên cũng biết nhưng không ngăn cản, đan dược đại đồ, ai có bản lĩnh thì cứ việc nghiên cứu.

Dù sao loại cơ hội tốt như vậy, cũng không phải là lần Đan Phách nào cũng sẽ xuất hiện, có thể nói, mấy mươi lần Đan Phách cũng khó mà xuất hiện một lần như vậy. Cho nên có thể tưởng tượng ra giá trị của lô đan dược này lớn đến mức nào.