Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1856: Tùng Đạo Tử




Gần như trong nháy mắt sưu hồn, trong óc Mạnh Hạo "ầm" một tiếng, trong trí nhớ của La Thiên sứ giả này không có chuyện gì khác, chỉ có tồn tại duy nhất là một thanh âm!



"Từ nay về sau, ngươi chính là La Thiên sứ giả..." Thanh âm này dường như vĩnh viễn quanh quẩn trong đầu La Thiên sứ giả, không biết tồn tại đã bao nhiêu năm, khiến cho tâm thần Mạnh Hạo chấn động, thậm chí ngay cả ý thức của hắn dường như cũng bị công kích vào.



Càng kinh người hơn là thanh âm kia dường như có được lực lượng xuyên thấu nào đó, lại lan tràn về hướng Mạnh Hạo với tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã không ngừng quanh quẩn trong óc Mạnh Hạo.



Dường như hóa thành một cái lạc ấn, muốn khắc sâu trong cơ thể Mạnh Hạo, khiến cho Mạnh Hạo trở thành một... La Thiên sứ giả mới.



Thân mình Mạnh Hạo chấn động, cặp mắt sáng đỏ dưới mặt nạ, vào giờ khắc này rực rỡ lên, cũng bùng phát ra yêu khí rầm rầm, lan tràn về hướng thanh âm trong đầu, trực tiếp trấn áp.



Từ trong tinh không nhìn lại, thời khắc này Mạnh Hạo cầm lấy La Thiên sứ giả, không thấy có gì dị thường, nhưng trên thực tế giờ khắc này rất hung hiểm, liên lụy tới chỗ sâu trong linh hồn.



Mạnh Hạo không phải là không biết nguy cơ khi mình làm như vậy, nhưng hắn nhất thiết phải làm như thế! Người này tự xưng là La Thiên sứ giả, lần đầu xuất hiện, trên người có tồn tại loại ý chí của cả tinh không, hết thảy, kết hợp với đáp án Mạnh Hạo thu được trong Minh Cung, đã tạo thành một suy đoán gần như hoàn chỉnh.



Tinh không La Thiên này có ý chí của nó, đó chính là La Thiên!



Mà La Thiên úy tiên, lại mong đợi yêu xuất hiện, hết thảy, khiến trong lòng Mạnh Hạo đã dâng lên nguy cơ mãnh liệt cùng với suy đoán ra kẻ đầu têu gây họa hủy diệt Sơn Hải Giới.



Hết thảy hết thảy, Mạnh Hạo không có đáp án chuẩn xác, chỉ có từng tia từng tia đầu mối, mà giờ này La Thiên sứ giả này chính là thu hoạch lớn nhất trong tay Mạnh Hạo. Nếu có thể từ trong cái đầu này thu được đáp án, đối với Mạnh Hạo mà nói, hắn hiểu rõ hơn, xác định nhiều hơn, như vậy ngày sau khi đối kháng sẽ thắng lợi lớn hơn.



- Muốn làm ta trở thành La Thiên sứ giả, ngươi... còn không xứng! Mạnh Hạo gầm nhẹ một tiếng. Toàn thân áo giáp chấn động, lực lượng đến từ gương đồng theo đó bùng phát, phối hợp với yêu khí của Mạnh Hạo, ngưng tụ trong tâm thần của hắn biến thành con gió lốc, trong tiếng nổ vang quét ngang bốn phía, mạnh mẽ làm tan vỡ, xóa đi lạc ấn của câu nói kia tạo thành trong óc hắn.



Lạc ấn này không quản đã từng cường hãn cỡ nào, nhưng giờ này dù sao cũng chỉ từ trong cơ thể La Thiên sứ giả lan tràn ra, tiêu hao cực lớn, vả lại Mạnh Hạo giờ này đang là thời điểm đỉnh phong, cho nên trận đối kháng này chỉ trong chớp mắt, theo lạc ấn tan vỡ, thanh âm kia cũng đều mơ hồ... rồi tiêu tan.



Ngay trong nháy mắt thanh âm tiêu tan, thân thể La Thiên sứ giả run lên, trong mắt của hắn lộ ra mờ mịt, tóc của hắn khoảnh khắc trở thành bạc trắng, da tay của hắn trong nháy mắt khô héo, cả người dường như lập tức già nua như qua năm tháng vô tận.



Cùng lúc đó, trong đầu của hắn vì không có lạc ấn, khiến cho vô số ký ức, trong phút chốc nổi lên, bị Mạnh Hạo nhìn thấy.



Mạnh Hạo nhìn thấy một phiến thế giới, không phải Sơn Hải, không phải Tiên Thần, không phải Ma giới, càng không phải là thế giới Minh Cung... mà là một chỗ thiên địa xa lạ!



Có thể xác định, nơi đó cũng nằm trong tinh không La Thiên.





Phiến thế giới kia rất là phồn hoa, mặc dù không có cuối cùng đến đỉnh phong, nhưng cũng rất kinh người, quan trọng nhất là... trong thế giới đó, có truyền thuyết của tiên, dường như cùng một dạng với Sơn Hải Giới và Thương Mang Tinh, tu sĩ nơi đó đều có tiên khí, nếu có cơ duyên có thể ngưng tụ ra tiên căn.



Nói cách khác, phiến thế giới kia rất có khả năng xuất hiện tiên!



Tiên này, không phải tiên của Tiên Cảnh, mà là Tiên... khiến La Thiên đều sợ hãi!



Ở trong thế giới đó, Mạnh Hạo nhìn thấy thiếu niên hóa thành La Thiên sứ giả này, cả đời tu hành cùng với quá trình lớn lên, hắn từ một tán tu, cho đến vượt qua tất cả mọi người, thành tựu cửu nguyên huy hoàng, thống nhất mảnh thế giới kia, đứng ở đỉnh phong.



Hắn lại nhìn thấy La Thiên sứ giả này, vào lúc đó đều không phải như trước mắt, mà có chấp nhất của hắn, có hào quang tỏa sáng khiến người ta chú ý, nhưng đến một ngày kia, vô số đại quân dị tộc, xuất hiện ở bên ngoài thế giới này... Sau cuộc chiến tranh đó, cả thế giới tan vỡ, tất cả sinh mạng tử vong.




Mà người từng là La Thiên sứ giả kia, hắn ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thê lương, dưới vây công của vô số người, trên thân mình hắn bất ngờ bùng phát ra... Yêu khí!



Đó là bị bức bách từ tiên biến thành yêu, mượn yêu khí, hắn chém giết bốn phương tám hướng, trốn thoát cái chết, hết thảy suy nghĩ của hắn ngay một khắc trốn thoát này, cũng biến đổi thành báo thù!



Báo thù, báo thù, báo thù!



Suy nghĩ mãnh liệt đó, mặc dù là Mạnh Hạo sưu hồn cũng đều tâm thần chấn động, hô hấp có chút dồn dập: cả đời La Thiên sứ giả này, sao mà tương tự... với Mạnh Hạo như thế!!!



Hắn tiếp tục sưu hồn, mà giờ này thân thể La Thiên sứ giả run rẩy, trong mắt của hắn dần dần không còn là mờ mịt, phảng phất như sau khi ngủ say nhiều năm mở mắt ra, tỉnh lại.



Hắn nhìn Mạnh Hạo, trong mắt thanh minh, đồng thời, chẳng những không có cản trở Mạnh Hạo sưu hồn, ngược lại chủ động phối hợp, mở ra toàn bộ trí nhớ của mình, để mặc cho Mạnh Hạo nhìn hết thảy những gì hắn muốn.



Trong lúc phối hợp hai mắt của hắn lộ ra hồi ức, ở chỗ sâu trong hồi ức đó, có không cam lòng, có tiếc nuối, cũng có cừu hận ngập trời, nhưng... là cười thảm.



Trong cười thảm, tóc của hắn hoa râm, đồng thời, cũng đang nhanh chóng bóc ra. Trong nháy mắt thân thể hắn khô héo, dường như cũng đang biến thành tro bụi, dường như năm tháng rất lâu trước đây đang ngưng đọng lại trên người hắn, lại có lẽ là sắp bỏ quên, nhưng giờ này, ngay khoảnh khắc này, lực lượng của năm tháng dài lâu vô số vạn năm, đồng thời bạo phát trên thân hắn.



Mạnh Hạo chấn động tâm thần, hắn tiếp tục nhìn xem ký ức của La Thiên sứ giả, thấy sau khi người này mang lòng báo thù trốn thoát, rồi từng hình ảnh hung hiểm đã trải qua trong tinh không La Thiên này, hắn thu được nhiều cơ duyên, cuối cùng tu vi cao cường, vượt qua dĩ vãng, thậm chí đã đạt tới trình độ... nửa bước Siêu Thoát.



Loại trình độ kinh khủng đó, so với Mạnh Hạo đệ nhất nhân dưới Siêu Thoát giờ này, còn mạnh hơn nhiều lắm nhiều lắm, bởi vì cái gọi là nửa bước Siêu Thoát, là hồn, căn nguyên và thân thể, trong ba phương diện này, có một phương diện Siêu Thoát, mới có thể nhận được tôn xưng.




La Thiên sứ giả năm đó, thân thể của hắn, đã đạt tới Siêu Thoát, cảnh giới giống như Cửu Phong của Sơn Hải Giới năm đó.



Sau khi có cảnh giới như vậy, hắn cũng biết kẻ đã hủy diệt quê hương mình, chính là ý chí của tinh không La Thiên này, tên hắn là La Thiên!



Mà nguyên nhân hủy diệt, cũng là vì La Thiên không muốn để Tiên xuất hiện, mà chỉ muốn để Yêu phủ xuống.



Hắn bỏ ra cái giá to lớn, tìm được một chỗ yếu điểm của tinh không La Thiên, bất ngờ đánh ra tinh không La Thiên, tiến ra ngoài Thương Mang.



Ký ức, ở chỗ này đột nhiên ngừng lại, đến tột cùng ở ngoài Thương Mang hắn gặp phải những gì, trong đoạn ký ức này của hắn đã tiêu tan, duy chỉ biết được, là một số năm sau lúc hắn xuất hiện trở lại, đã không còn là chính mình, mà là... La Thiên sứ giả.



Thân thể Mạnh Hạo run lên bần bật, lập tức buông lỏng tay ra, hắn sắc mặt biến đổi, hô hấp dồn dập, lui về phía sau vài bước, phức tạp nhìn La Thiên sứ giả trước mắt.



Giờ phút này thân thể La Thiên sứ giả đã tiêu tan hơn phân nửa, hắn không còn như trước làm cho người ta căm hận, mà lộ ra suy nhược, lộ ra chua xót, còn có loại đó cả đời này vì báo thù, nhưng cuối cùng chẳng những không có thành công, ngược lại trở thành bi ai của sứ giả.



Mạnh Hạo trầm mặc.



Khi thân thể nhanh chóng tiêu tan, La Thiên sứ giả kia cúi đầu nhìn Mạnh Hạo.



- Ta có thể cảm nhận được, ngươi... cũng giống như ta. Hắn nói giọng khàn khàn, trong thanh âm đầy ý thương tang, quanh quẩn bốn phía.




- Năm đó, ta thất bại... Hy vọng ngươi có thể thành công! Hắn khẽ thở dài, ngẩng đầu nhìn tinh không, nhìn Thương Mang, trong mắt dần dần lộ ra ý dữ tợn.



- Lão phu không phải La Thiên sứ giả, lão phu là Tùng Đạo Tử của Thất Trần Giới!



- La Thiên! Ngươi nhất định sẽ tiêu tan!!!



Tùng Đạo Tử ngửa mặt lên trời cười to, trong tiếng cười kia, dường như ẩn chứa tiếng khóc thầm, thanh âm của hắn từ từ tiêu tán, thân thể hắn từ từ trở thành tro bụi, trong mắt của hắn từ từ lộ ra hồi ức, dường như giờ khắc này... hắn... vứt bỏ hết thảy, lần nữa đoàn tụ với đã từng là tộc nhân, thân nhân, bằng hữu và quê hương của hắn.



Nhưng ngay trong nháy mắt hắn sắp tan đi, trong mắt của hắn đột nhiên lộ ra thanh minh, dường như thần hồn chấn động mạnh, mắt nhìn về phía Mạnh Hạo lộ ra hoảng sợ và không thể tin, cũng có lo lắng, dường như muốn nói cho Mạnh Hạo biết một số đáp án, nhưng ngay lúc này hắn lại tăng tốc tiêu tán, chỉ kịp nói ra mấy câu, thân thể liền hoàn toàn trở thành tro bụi, vĩnh viễn tiêu tán trong tinh không:




"Ta nhớ ra rồi, ta năm đó tìm được điểm yếu của Thương Mang... chính là ở chỗ này!!!"



"Ta nhớ ra rồi, năm đó ta không phải ngoài ý muốn tìm tới nơi này, mà có một người chỉ điểm..."



"Không đúng, không đúng! Người kia ta không nhớ rõ hình dáng, nhưng biết nàng là một nữ nhân..."



"Là nàng, là nàng chỉ điểm ta đi tới nơi này..."



"Đạo hữu, ý chí La Thiên không chỗ nào không có mặt trong phiến tinh không này, tại sao ngươi lại chọn chỗ này?"



Nói xong năm câu, hắn đột nhiên ngừng lại hết thảy.



Mạnh Hạo sửng sốt, hắn nhìn đối phương tiêu tán, cũng nhìn thấy tia sáng cuối cùng trong mắt đối phương, nghe được năm câu cuối cùng này, nội tâm hắn đột nhiên lạnh toát.



Hắn sở dĩ lựa chọn ở chỗ này để triệu hoán gương đồng, không phải có người chỉ điểm, mà hắn đang trên đường tìm mảnh vỡ gương đồng, tình cờ phát hiện chỗ này, phát hiện lực lượng của Thương Mang nơi này rõ ràng rất thưa thớt, dường như tồn tại bài xích và ngăn cách.



Thời khắc này nghe được lời nói của đối phương, trong lòng Mạnh Hạo đột nhiên nhảy dựng một cái, thân thể lập tức lui về sau, vận chuyển tu vi trong cơ thể, đồng thời tay trái hắn bấm quyết, bỗng nhiên điểm một lóng tay về hướng đại lục phía trước.



Ngay khoảnh khắc đầu ngón tay của hắn rơi xuống, người ngoài không nhìn thấy, nhưng trong tâm thần Mạnh Hạo lại nổi lên từng màn hình ảnh nghịch chuyển trong năm tháng.



Từng hình ảnh trước kia xuất hiện, vô số dị tộc vây công, một trận chiến giữa Mạnh Hạo và La Thiên sứ giả... rồi sau đó theo hình ảnh nghịch chuyển, dị tộc tiêu tán, La Thiên sứ giả biến mất, chỉ còn lại có một mình Mạnh Hạo bố trí phòng hộ ở trên đại lục kia.



Ngay sau đó, lần nữa biến hóa, 20 năm trước, 100 năm trước, mấy trăm năm trước...



Đại lục này, cô độc lơ lửng trong tinh không, không có biến hóa chút nào, Mạnh Hạo nhíu mày, hắn nhìn thấy trong hình ảnh, mình lần nữa xuất hiện, đi ngang qua nơi này, thấy mảnh đại lục này.



Năm tháng kéo dài nghịch chuyển, nơi Mạnh Hạo đi ngang qua này ở thời điểm 10 năm trước, đột nhiên nổi lên biến hóa...