Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1749: Cho ngươi một tuyệt thế tạo hóa




Uy phongtrong trận pháp này dù mạnh như Chí Tôn bát nguyên cũng không có cách nào trongthời gian ngắn oanh khai tất cả được. Kể cả vị nam tử dị tộc trung niên kiacùng năm vị Chí Tôn bát nguyên, đều bị ngăn trở ở ngoài.

Mắt thấy đã đến gần, bỗng nhiên một tiếng hừ lạnh, từ đạilục Tiên Thần truyền ra, kèm theo thanh âm đó, một nữ nhân xuất hiện. Đây là mộtnữ tử tuyệt mỹ, nhưng lại lạnh lùng chí cực. Nàng mặc một bộ y phục dài màutím. Nàng cất bước đi ra, có một thanh niên đi theo bên cạnh. Sắc mặt ngườithanh niên có chút phức tạp, hắn nhìn Sơn Hải Giới, trầm mặc im lặng.

Còn nữ tử kia, nàng vừa đi vừa nâng tay lên, hướng về trậnpháp Sơn Hải Giới, đột nhiên nhấn xuống một cái.

Một cái nhấn này, nữ tử sắc mặt hơi ửng đỏ nhưng lại có mộtluồng lực lượng mạnh mẽ vô hình xuất hiện. Trong tiếng nổ “ầm ầm”, lực lượngnày tản ra khiến cho tinh không run rẩy, làm cho đầu óc tất cả tu sĩ nổ vang,loại khí tức này ngay cả Chí Tôn bát nguyên cũng phải kính sợ!

Đó là... Cửu nguyên!

Chí Tôn cửu nguyên!

Tiếng nổ ngập trời, chỉ với một kích, trận pháp Sơn HảiGiới liền “ầm” một tiếng, trực tiếp tan vỡ. Có lẽ, trận pháp này vốn sẽ không bịdiệt đi như vậy, nhưng... suy cho cùng cũng là do thiếu mất một biển.

Thiếu đi một biển này, cả Thủy Đông Lưu cũng không dự liệuđược, cũng không kịp đền bù. Vốn trong kế hoạch của hắn, trận pháp có thể kiêntrì tới khi con bướm vào lối đi, hoặc là...đến gần lối đi một chút.

Lúc này, điều hắn có thể làm được là để trận pháp này tuytan vỡ nhưng vẫn có giá trị!

Gần như tại khoảnh khắc trận pháp tan vỡ, nó truyền ra lựclượng cắn trả lại.

- Sơn Hải Phong! Thủy Đông Lưu ngửa mặt lên trời gàothét, trong nháy mắt khi lời nói của hắn vừa truyền ra, trận pháp Sơn Hải Giớiđang tan vỡ bất chợt phủ xuống bốn phía nữ nhân kia, tạo thành phong ấn.

Phong ấn này khiến nữ nhân phải nhíu mày. Ngay lúc đó, mộttiếng hừ lạnh mang theo tang thương từ Tiên Thần đại lục truyền ra. Một thân ảnhgià nua cất bước đi ra.

Đó là một lão già mặc áo bào trắng, lông mày tuy trắngnhưng rậm, bộ dáng uy nghiêm, trong tay cầm một chuỗi tràng hạt. Khi lão đi ra, trong mắt dường như ẩn chứa bầu trời vô hạn.

Cùng lúc đó, khi trận pháp Sơn Hải tan vỡ, năm vị Chí Tônbát nguyên phía ngoài đồng thời sáp nhập vào. Phía sau bọn họ còn có rất nhiềucường giả tu sĩ, cũng đều sáp nhập vào theo.

- Các ngươi, chạy không thoát!

Gần như vào khoảnh khắc những người này đánh tới, từtrong quan tài kia có một lão già được gọi là Tiên Cổ đạo nhân đi ra. Trên ngườicủa lão không có sinh cơ, chỉ toàn tử khí, dường như giờ phút này lão chỉ là mộtthi thể mà thôi. Mắt lão vẩn đục, nhưng chỉ trong chớp mắt, lại có ánh saonhoáng lên một cái, lão cất bước đi mà không để ý tới những Chí Tôn bát nguyênkia, chạy thẳng tới chỗ lão già áo bào trắng ở Tiên Thần đại lục.

Hai người liền cùng chiến đấu, tiếng nổ vang long trời lởđất.

Cùng lúc đó, vị Tam Nhãn Thần tộc kia rống to tấn công tới,trực tiếp chặn lại một vị Chí Tôn bát nguyên, liều chết chiến đấu cản trở đốiphương đến gần con bướm!

Trong mắt Mạnh Hạo nhoáng lên một tia sáng yêu dị, hắn cấtbước chạy ra. Hắn không cười, tiếng khóc cũng bị ẩn tàng, chỉ là trong mắt đỏlên, trên người hắn tràn ra khí tức kinh thiên, nơi nào hắn đi qua tiếng nổvang ngập trời. Hắn liếm môi, sát ý cắt nuốt tâm hồn hắn, thời khắc này cànglúc càng mạnh mẽ hơn.

Khoảnh khắc này, mới thực sự là lúc quyết định sự tồnvong của Sơn Hải Giới!

Chiến trường trỗi dậy. Một tỉ phi kiếm gào thét tạo thànhmưa kiếm, còn có mấy trăm ngàn Chủ Tể, dòng sông luân hồi cùng với một trămngàn ma đầu điên cuồng, tại bên ngoài con bướm, đang cùng đại lục Tiên Thầnkhai chiến.

Mạnh Hạo trong mắt ánh sáng đỏ nhoáng lên, trực tiếp hướngtới một vị Chí Tôn bát nguyên mà giết. Sau khi đến gần, khí tức lập tức biếnhóa, hắn như trở thành hung thú không để ý đến sống chết của mình. Chí Tôn bátnguyên kia thân là mặt trời của Tiên Thần đại lục Tiên Thần, địa vị tối cao,nhưng chưa từng gặp tu sĩ như Mạnh Hạo, nhất thời không quan sát kỹ, bị Mạnh Hạođánh đến máu thịt bầy nhầy. Hắn tức giận ngập trời, đang muốn xuất thủ, nhưngnghênh tiếp hắn là một quyền Sát Thần kinh thiên!

Hải Mộng Chí Tôn lúc này lại nở một nụ cười. Trong tiếngcười kia, mắt nàng lộ ra hàn mang, nàng không chần chừ chút nào trực tiếp thiêuđốt thọ nguyên còn dư lại không nhiều lắm, đổi lấy tu vi lực lượng mạnh hơn, cấtbước đánh ra.

Đại chiến, trong chớp mắt chợt bắt đầu. Xa xa, tu sĩ đạilục Tiên Thần gào thét lao tới gần.

Thủy Đông Lưu gầm nhẹ một tiếng, tay áo hắn bay múa, dựavào sức lực của một người, toàn bộ chống cự Chí Tôn bát nguyên còn lại, bảo vệcon bướm, giúp cho con bướm kia chạy thẳng tới lối đi bằng tốc độ cực nhanh.

Càng ngày càng gần, thậm chí đầu con bướm đã tiến vàotrong lối đi. Nhưng vào lúc này, phong ấn bên ngoài thân thể nữ tử bị Sơn Hảingăn lại chợt tan vỡ. Tại khoảnh khắc phong ấn vỡ vụn, nàng cất bước đi ra, mộtbước đi vào bên trong Sơn Hải Giới, tay nâng lên hướng về con bướm, hung hăngđánh một trảo.

- Trở về!

“Ầm” một tiếng, một luồng lực lượng mạnh mẽ ngập trờidâng lên, chạy thẳng tới chỗ con bướm, khiến con bướm kia chấn động. Đúng lúcnày, bỗng nhiên, thi thể Tiên Cổ đạo nhân đang cùng vị lão già áo bào trắng kiagiao chiến, sau khi quay đầu lại nhìn thoáng qua con bướm, lão không chần chừchút nào, hai mắt nhắm nghiền. Lúc lão nhắm mắt, thân thể trong chớp mắt ầm ầmtự bạo.

Rất quyết đoán mà tự bạo, khiến cho lão già áo bào trắnglông mày trắng cũng thất kinh, thân thể đồng thời lui về sau. Luồng lực lượng tựbạo ầm ầm khuếch tán khắp bốn phía, giống như thủy triều trực tiếp bao trùm cảtinh không.

Nơi lực lượng này đi qua, tất cả dị tộc và toàn bộ tu sĩđại lục Tiên Thần đều phát ra tiếng hét thảm thê lương, thân thể bị hủy diệt.Mà lực lượng tự bạo lan tràn khắp Sơn Hải Giới nhưng không làm tổn thương tu sĩSơn Hải mà chạy thẳng tới nữ tử tu vi cửu nguyên kia!

Nữ tử này biến sắc, cường hãn như nàng vào lúc này cũngtránh không được, ý muốn bắt lấy con bướm tan đi, thân thể nhoáng lên một cái,trực tiếp lui ra.

Trong nháy mắt khi nàng thối lui, lực lượng tự bạo kia vừalao đến, hóa thành một luồng sức mạnh nhập vào con bướm, khiến cho nó nhanhchóng bay thẳng tới lối đi.

- Tiên Cổ! Thủy Đông Lưu trong mắt lộ ra bi ai. Hắn biết,một khi Tiên Cổ xuất hiện, vốn là người chết nên khó có thể duy trì được quálâu, kết cục đương nhiên sẽ tự bạo, đây là chuyện trong kế hoạch. Bản thân hắncũng biết kết cục là như vậy. Trên thực tế, hắn đối với kế hoạch của chính mìnhđã nghĩ không có chỗ nào sai nhưng không ngờ lại có một sai lầm chí mạng, chínhlà… biển thứ chín làm phản.

Trước đó, hắn từng nghĩ qua việc tu sĩ Sơn Hải Giới làmphản, nhưng lại không nghĩ rằng, biển thứ chín lại chọn lựa như vậy. Hắn khôngphải không biết Mạnh Hạo cùng biển thứ chín có mâu thuẫn, nhưng chuyện này cănbản cũng không phải là chuyện lớn, lúc đó chỉ do lập trường bất đồng mà thôi.Lý do biển thứ chín làm phản, đương nhiên không phải bởi như vậy.

“ Mà bởi vị nó muốn có ý thức độc lập...” Thủy Đông Lưu chuaxót, biển thứ chín làm phản khiến cho đại trận Sơn Hải xuất hiện chỗ thiếu sót,trận pháp vốn dĩ có thể kiên trì một ít thời gian nữa, đã tan vỡ trước thời hạn.

Mà trận pháp tan vỡ, sinh mạng cần lấp vào, chỉ mình TiênCổ đại nhân vẫn còn chưa đủ...

Cũng chính vào lúc này, trong tinh không lại có một đạo cầuvồng xuất hiện, mang theo lực lượng Chí Tôn bát nguyên nổ vang mà đến. Đồng thời,hai vị Chí Tôn cửu nguyên chí cao vô thượng của đại lục Tiên Thần một lần nữađánh tới.

Đúng lúc này, vị Tam Nhãn Thần tộc kia ngửa mặt lên trờicười to. Trong mắt hắn mang theo quyết đoán, không chậm trễ chút nào, thân thể ầmầm nổ tung, lựa chọn tự bạo, hóa thành sức mạnh đánh sâu vào, tiếng nổ vang bốnphía, lực lượng kia đồng thời thúc đẩy con bướm, khiến cho con bướm đạt tốc độnhanh hơn. Thời khắc này gần phân nửa thân thể của nó đã ở bên trong lối đi.

Theo đó, chiến xa nổ tung. Chỉ trong chớp mắt, tất cả viễncổ Chủ Tể đều lựa chọn tự bạo, còn có một tỉ phi kiếm kia cùng các vật bêntrong trong Đại Sơn Hải, tất cả đều lựa chọn tự bạo.

Còn có chín con Huyền Quy kia, còn có tám phiến hải linh,cũng đều chạy ra.

”Ầm, ầm, ầm”

Tiếng nổ ngập trời, trong tiếng nổ “ầm ầm”, chiếntrường ánh sáng chói mắt, các Chí Tôn đều bị lực lượng tự bạo che mất. Bên kia,lực lượng tự bạo này đánh sâu vào, khiến cho con bướm hơn nửa thân thể đã tiếnvào trong thông đạo.

Mắt thấy đã muốn chạy trốn. Dường như chỉ cần cho Sơn HảiGiới thời gian mấy hơi thở nữa thôi, liền có thể hoàn toàn ly khai, khiến đại lụcTiên Thần trở tay không kịp, căn bản là cản trở không được.

Nhưng... cũng chính thời gian mấy hơi thở nãy sẽ quyết địnhhết thảy!

Mọi người ở Tiên Thần đại lục lúc này đều tấn công vào.Thậm chí lối đi kia đều đang run rẩy, dường như việc con bướm muốn rời khỏi đãnhanh chóng trở nên không có khả năng.

Trong kế hoạch của Thủy Đông Lưu, thời gian mấy hơi thởnày, là do trận pháp Sơn Hải Giới tranh thủ. Nhưng biển thứ chín làm phản khiếncho hết thảy kế hoạch đều trở thành bọt nước tan vỡ.

- Một sơ suất, cần phải đền bù quá nhiều. Cuộc chiếntranh này đã hy sinh nhiều sinh mạng lắm rồi, hiện tại cũng đã đến phiên ta.

Thủy Đông Lưu nhẹ giọng lẩm bẩm, hắn bước lên trước, bướcnày rơi xuống, người khác cảm nhận được hắn mang lại một cảm giác hoàn toànkhác.

Dường như trước đó một khắc, lão già sau một hơi thở lạitrở thành tráng niên. Hắn hít sâu một hơi, tay nâng lên tạo thành một trận phápbao phủ khắp bốn phía của Sơn Hải Giới.

- Súc!

Một chữ, khiến Sơn Hải Giới nổ vang. Cả Sơn Hải Giới,chín tòa núi, tám phiến biển, trong nháy mắt bị rút nhỏ, như biến thành pháp bảoxuất hiện trong tay Thủy Đông Lưu. Hắn vung mạnh về phía sau, lập tức tất cả tusĩ Sơn Hải xung quanh hắn, Mạnh Hạo, Địa Tạng, còn có Hải Mộng Chí Tôn và mọingười khác, đều bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ cuốn lên, kể cả Sơn Hải Giới bị rútnhỏ, đều chạy thẳng tới lối đi ở phía sau.

Căn bản không cho đám người Mạnh Hạo vùng vẫy, trong chútchốc thân ảnh của bọn họ toàn bộ bị cuốn vào trong thông đạo. Sơn Hải Giới bịrút nhỏ, rơi vào phía trước Mạnh Hạo, trở thành một đạo ánh sáng, sau khi dunghợp cùng một chỗ, như một mầm móng chạy thẳng tới mi tâm Mạnh Hạo, trong khoảnhkhắc đã sáp nhập vào.

Trong óc Mạnh Hạo ầm một tiếng. Hắn nhìn tinh không bênngoài lối đi, thấy được thân thể Thủy Đông Lưu, lúc này đang đứng ở lối vào. Mộtngười mà cản trở tất cả mọi người, vì con bướm, đổi lấy thời gian mất đi do biểnthứ chín!

- Mạnh Hạo, lão phu thiếu nợ nhất tộc Phương gia củangươi. Hôm nay, trả lại trên người ngươi!

- Sơn Hải Giới, giao cho ngươi!

- Tiếp nhận Sơn Hải Giới..., đây là... Phong Yêu nhất mạch,cấm pháp đời thứ nhất, ngươi, tiếp nhận tu vi của lão phu, tiếp nhận đạo củalão phu!

- Đây cũng là kế hoạch cuối cùng của lão phu. Với tu vi cảđời của ta, với đường của ta, vì Tiên Giới Chí Tôn, tạo nên một cái... vượt quacả Cửu Phong, vượt qua cả Chí Tôn, cùng tiên, cùng ma, sánh với... Cường giả đỉnhphong! Thanh âm của Thủy Đông Lưu như thiên địa chi uy, nói là làm ngay, tiếngnổ vang ngập trời