Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1595: Mặt trời xanh lam




Nhờ vào sức sống của Đạo Cảnh, Tham Lang đoạt lấy thân thể của Mạnh Hạo, thân thể hắn chấn động, đột nhiên ấn đường của hắn tản ra ánh sáng sáng chói, trong phút chốc tuy quả Niết Bàn Quả thứ tư vẫn chưa dung hợp hoàn toàn nhưng tựa hồ như đã đạt tới giới hạn! Ấn đường của Mạnh Hạo truyền ra tiếng động ầm ầm, quả Niết Bàn Quả thứ tư kia không chỉ đơn thuần hấp thu sinh cơ mà còn chuyển động chậm rãi



Quả Niết Bàn Quả thứ ba bị lôi kéo theo chuyển động, rồi sau đó là quả thứ hai và cuối cùng là quả thứ nhất



Bốn quả Niết Bàn Quả chuyển động cùng lúc, một luồng khí tức cổ xưa trên người Mạnh Hạo bùng phát



Khí tức này rất kinh khủng lan ra làm cho bốn phía mộ cung đều khẽ chấn động



Khí tức này không thuộc về Tham Lang mà thuộc về bốn quả Niết Bàn Quả kia! Dưới chuyển động này, vào lúc phóng ra khí tức, tự mình thi triển La Thiên Đạo Tiên chi lực đến cực hạn, mơ hồ như Cổ Cảnh chấn động, tràn ra từ trong cơ thể Mạnh Hạo



Trên da tay của hắn xuất hiện vô số chữ như được khắc, những chữ này dường như ẩn giấu trong mạch máu, giờ phút này hiện lên tràn ngập khắp thân thể, dưới khí tức cổ xưa trên người của Mạnh Hạo lộ ra uy lực



Lúc này thân thể mà Tham Lang đoạt xá không ngừng run lên do kích động



"Có lời rồi, lời to rồi, thân thể này là một kho báu khổng lồ, ta dám chắc có được thân thể này cuối cùng có thể Đạp Thiên!!"



"Tuy rằng bây giờ quả vật này vẫn chưa hoàn toàn dung hợp nhưng rất nhanh sẽ có thể hoàn toàn dung hợp!" "Có thể so với thân thể của Đạo Cảnh, tu vi còn cường hãn hơn so với trước đây, không lâu sau thân thể này có thể bộc phát



lực lượng siêu phàm thoát tục!" Tham Lang hít sâu, lúc này căn nguyên sinh mệnh của bản thân chỉ còn hơn ba phần nhưng hắn cảm thấy hết thảy đều đáng giá! "Có được cây cầu kia còn có huyết mạch đặc biệt như thế, thân thể vô cùng cường hãn, thân thể có tu vi mang theo tiềm lực vô hạn, đáng giá!"Tham Lang liếm môi, hắn ngửa mặt cười to



"Chờ sau khi ta ra ngoài, đi tìm một chút thần huyết, sẽ khiến cho xác thịt thân thể này mạnh hơn, có khối thân thể này, tất cả những người đã từng hiếp đáp ta năm đó, Tham Lang ta



sẽ đòi lại đủ!" Trong tiếng cười của Tham Lang, xuất hiện một thân ảnh tóc trắng trong đầu hắn, nghĩ đến thân ảnh tóc trắng, hắn không cam lòng



"Chờ đến khi ta Đạp Thiên!" Tinh thần Tham Lang phấn chấn, vụt qua, bay nhanh trong mộ cung,thần thức đã khóa được



Huyền Đạo Tử! Giờ phút này, ở hướng khác của mộ cung, trong lối đi, hai mắt Huyền Đạo Tử co rút, tâm tình không yên, hắn cảm nhận được chấn động truyền đến từ phía xa, sâu trong lòng có lo lắng mơ hồ



Trong lúc trầm ngâm, hắn tăng tốc, trong thần thức hắn bay nhanh về phía trung tâm Thần Điện của mộ cung



Lúc này trong mộ cung, gần như chín phần tu sĩ đều đã chết, trong đó đa số chết trong tay Tham Lang, còn một phần đã bị thương nặng ở bên ngoài, sau khi bị hút vào mộ cung do khí tức tử vong của nơi này xâm nhập vào, hơi thở mỏng manh



Mạnh Trần nằm trên mặt đất, trước mắt tối đen như mực, vẻ mặt mờ mịt, hơi thở hắn yếu ớt, thân thể tái nhợt, dĩ nhiên do tử khí tràn ngập, lục phủ ngũ tạng bắt đầu mục nát, từ khóe miệng tràn ra máu tươi có màu đen



Thậm chí thân thể của hắn cũng bắt đầu mục rữa, lúc này cho dù là Đạo Cảnh cũng không thể cứu hắn, bởi vì hồn của hắn đã bắt đầu tiêu tan,bị tử khí kia ăn mòn mà tiêu tan rồi diệt vong





Hắn phải chết nhưng hắn không cam lòng, hắn còn chưa hoàn thành nhiều chuyện, hắn là nhất mạch của nhà mình, những năm vừa rời khỏi tộc nhân hắn mang theo tâm chí mạnh mẽ, hắn muốn vực dậy huyết mạch kia của gia tộc mình, đưa tộc nhân trở về thời kì huy hoàng trước đây



Nhưng hiện tại tất cả đều trở thành tiếc nuối



Cha



Mẹ



Con bất hiếu



Đôi môi Mạnh Trần hơi động đậy, tinh thần có chút mơ hồ, trong loáng thoáng hắn dường như thấy tộc nhân, thấy huyết mạch tộc nhân bọn họ khó khăn sinh tồn



Hắn nhớ lại rất nhiều rất nhiều, nhớ đến sự kích động của mọi người trong nhà khi biết mình có thể tu hành, nhớ đến lời thề của chính mình lúc đó, nhớ đến lần đầu ra khỏi nhà, kích động bước chân lên thuyền, còn có khi đối mặt với mệnh lệnh của thiếu chủ, bản thân cắn răng vì gia tộc, vì vùng dậy mà trả giá cao



Lúc này đây tất cả nỗi nhục phải chịu, tất cả ý chí đều trở thành hồi ức



Ta chết rồi, đệ đệ muội muội sẽ thế nào



Tộc nhân sẽ thế nào



Mạnh Trần lẩm bẩm, trước mắt càng thêm mơ hồ, thân thể hắn mục rữa, thậm chí không ít bộ phận đã hòa tan vào bùn đất, giống như bị cắn nuốt



Lúc này cách chỗ hắn không xa, thân thể Tham Lang đoạt xá từ Mạnh Hạo bay nhanh về phía trước, khóa lại vị trí của Huyền Đạo Tử, bay xuyên qua



Thời gian từ từ trôi qua, sau hơn mười tiếng hít thở, Huyền Đạo Tử càng ngày càng gần với Tham Lang, khi đi ngang qua thiên điện bỗng nhiên dừng bước, ánh mắt nhìn vào trong thiên điện thấy Hàn Thanh Lôi vui mừng nhanh chóng bay đến



Mạnh Hạo! Hàn Thanh Lôi liếc mắt liền thấy được Mạnh Hạo, lo lắng giảm bớt một chút, bước nhanh đến nhưng vừa đi ba bước, hắn bỗng ngừng chân, nhìn Mạnh Hạo, cặp mắt hơi co lại



Mạnh Hạo, huynh sao thế? Hàn Thanh Lôi cảm thấy có gì không đúng, cặp mắt hắn nhìn Mạnh Hạo, trong đôi mắt này hắn thấy nét vô tình rét lạnh như băng, còn có tham lam không giống Mạnh Hạo trong trí nhớ hắn



Hai người dù cùng một bộ dáng cùng một khí tức nhưng ánh mắt khác nhau làm cho Hàn Thanh Lôi lập tức lùi về sau



Lại thêm một thân xác không tồi




Thân thể mà Tham Lang đoạt xá từ Mạnh Hạo liếc nhìn Hàn Thanh Lôi, khóe miệng cười dữ tợn



Nhưng mà không bằng khối thân thể này của ta nhưng cũng không thể lãng phí, sinh cơ không tệ có thể hấp thụ



Tham Lang cười toét miệng, hướng thẳng về phía Hàn Thanh Lôi



Hàn Thanh Lôi biến sắc, hắn vốn là người thông minh lúc đầu đã nhìn ra chút manh mối, nghe lời nói của Tham Lang lập tức hiểu ra tất cả



"Đoạt xá!"Hàn Thanh Lôi hít ngược một hơi, thân thể bay nhanh về phía sau, hai tay bấm quyết, bất ngờ toàn thân hắn biến thành lôi đỉnh màu xanh, lùi lại trong tiếng nổ vang, Tham Lang nhanh hơn, nâng tay phải hóa thành một bóng xám, cười gằn hướng đến Hàn Thanh Lôi



Trong mắt Hàn Thanh Lôi tuyệt vọng, bằng tu vi của hắn căn bản không phải là đối thủ của Tham Lang



Nhưng ngay khi Tham Lang khống chế tay phải tạo thành bóng xám, khoảnh khắc sắp chạm vào Hàn Thanh Lôi, bỗng nhiên tay phải run mạnh, dường như ý thức chống cự lại Tham Lang



Tham Lang biến sắc, bỗng nhiên thân thể lui về sau, nâng tay trái đè chặt tay phải xuống, ánh mắt ngạc nhiên mờ mịt



"Chết tiệt, hồn hắn còn sót lại!!" "Nhưng mà lực chống cự yếu ớt cho dù còn sót lại cũng chỉ là bản năng thôi, xem ra Mạnh Hạo này từng có giao tình với người trước mắt



"Cặp mắt Tham Lang lóe sáng, hắn cẩn thận kiểm tra thân thể cũng không tìm được tàn hồn của Mạnh Hạo, suy nghĩ một chút cũng chỉ có đáp án này



Hắn hừ lạnh, khí huyết ầm ầm thiêu đốt thân thể, Lôi Hỏa từ trên lôi đỉnh bắn xuống bao phủ thân thể, từ ngoài vào trong lại từ trong hướng ra ngoài, không ngừng thiêu đốt tinh lọc




Sau mười hơi thở, lửa tiêu tan, khí huyết không thiêu đốt nữa, Tham Lang mới yên lòng, lúc ngẩng đầu Hàn Thanh Lôi kia đã trốn từ lâu



Khi hắn định đuổi theo, quả Niết Bàn Quả thứ tư hấp thu mãnh liệt giống như sắp dung hợp hoàn toàn



Tham Lang hơi chần chờ, bỏ qua việc đuổi giết Hàn Thanh Lôi, bay thẳng tới nơi Huyền Đạo Tử bị khóa



Việc trọng yếu trước mắt của hắn là làm cho ấn đường dung hợp hoàn toàn với đạo quả, hắn tin rằng sau khi nuốt Huyền Đạo Tử cho dù vẫn chưa đạt trình độ dung hợp hoàn toàn nhưng cũng không kém lắm



Hắn bay nhanh đến, hắn cùng Huyền Đạo Tử ở hai phương hướng khác nhau dần dần tập trung lại một vùng! Vùng này chính là trung tâm đại điện của mộ cung!! Cả mộ cung này rất lớn bao quanh trung tâm đại điện, tồn tại hơn mười người thiên điện, giữa mỗi thiên điện lại dùng lối đi liên tiếp bao trùm bốn phương tám hướng như một trận pháp



Lúc này, ở trong trung tâm đại điện, thân ảnh Huyền Đạo Tử giống như tia chớp, ra vào hơn mười cửa ở bốn phía mà gào thét




Khi vừa xuất hiện hắn lập tức cảm nhận được nơi này tồn tại một uy lực đè lên, làm hắn khiếp đảm cùng run rẩy, hắn hít sâu nhìn bốn phía, sau khi thấy rõ, cặp mắt Huyền Đạo Tự co lại



Nơi này là trung tâm đại điện, bốn phía có chín cây cột đá lớn giống như cây đinh cắm trên mặt đất, ở trung tâm chín cột đá là một cái đài cao, trên đài cao



bất ngờ có một thân ảnh đang ngồi khoanh chân! Đó là một khối thi thể héo rũ, cả người tản ra nét thăng trầm cùng cổ xưa vô tận, giống như đã tồn tại quá lâu, cả người không có chút sự sống nào, đã sớm chết rồi



Chỉ là



trên ấn đường xác khô này có một ngọn lửa đang cháy, đây là một ngọn lửa xanh lam, nhìn từ xa trông như một mặt trời nhỏ



Bên trong hiện lên một khuôn mặt, khuôn mặt kia từ từ nhắm hai mắt, bất ngờ bộ dáng lại vô cùng giống với



xác khô này



Mà trên người thi thể giữa đài cao bất ngờ có từng cái xiềng xích liên tiếp, một trận lửa nóng, năng lượng không phải truyền ra từ chín cây cột lớn kia mà là luyện hóa từ khối thi thể kia! Phía sau thi thể này có một bức tranh, bất ngờ trên bức tranh được chạm trổ một



mặt trời xanh lam! Mặt trời xanh lam này vô cùng chân thật, thậm chí khi nhìn vào đã cảm nhận được một trận lửa nóng tản ra, cảm giác như sưởi ấm người



Ngoài ra, bất ngờ ở trong chín cây cột cạnh tay trái xác khô có đặt một cái khiên nhỏ, màu xanh lam, phát ra ánh sáng yếu ớt, chợt lóe lên



Còn phía bên phải có một lục lạc, chuông này có chút u ám không bắt mắt chút nào



Về phần bốn phía còn tích tụ một ít pháp bảo, chỉ có điều phần lớn đều bị năm tháng mài mòn, mặc dù còn thể sử dụng một chút nhưng lại khó được Đạo Chủ Cảnh giới Huyền Đạo Tử xem trọng



Ánh mắt hắn nhìn mặt trời xanh lam



trên ấn đường của xác khô kia cùng với cái khiên cùng lục lạc của xác khô



Chính vào lúc này, chợt truyền đến tiếng gào thét từ trong cửa ra vào ở bốn phía, thân ảnh Mạnh Hạo xuất hiện trong chớp mắt



oOo