Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1410: Mạnh Hạo Tiên Đế




Giống như triều đình một quốc gia lâu dài tới nay không có xuất hiện hoàng đế, mà tướng soái đại quan lại có người nắm binh tự lập, không biết chiếm cứ đã bao nhiêu vạn năm.



Mỗi một tướng soái đại quan, đều cát cứ một khu vực, ở trong vương quốc của mỗi người, bản thân chính là Vương giả!



Cục diện như vậy, chính là Sơn Hải Giới giờ này, chín Đại Sơn Hải chủ, là chín vị Vương!



Mà Sơn Hải Giới chủ tương lai, là hoàng đế!



Chỉ là, không có một Vương giả nào cam nguyện từ nay về sau nghe lệnh người khác, cam nguyện tự do sau này bị người khác đứng trên đỉnh đầu, từ nay về sau vận mạng bị khống chế!



Cho nên, một khi trong quốc gia xuất hiện loại chuyện như vậy, thì... đơn giản nhất cũng là hữu hiệu nhất, lại phù hợp nhất với ích lợi của rất nhiều người, chính là... trước khi vị hoàng đế này chưa có trở về vị trí cũ, cứ bóp chết đi!



Chỉ có như thế, mới là cục diện hoàn mỹ nhất!



Mạnh Hạo hiểu, Mạnh Hạo cũng biết rõ, nhưng... chính vì hắn hiểu rõ, thời khắc này mới có cảm giác và cảnh giác nguy cơ mãnh liệt!



Thân phận của hắn tuyệt đối không thể để lộ, một khi lộ ra... chờ đợi hắn, thậm chí sẽ liên lụy tới cả Phương gia, đều bị hủy diệt toàn bộ.



Đúng lúc này, bỗng nhiên truyền đến tiếng thét của Anh Vũ, Bì Đống.



- Chết tiệt! Mạnh Hạo, mau mau hấp thu đi, sắp không khống chế nổi rồi!!!



Gần như ngay khoảnh khắc truyền đến thanh âm của Anh Vũ và Bì Đống, Mạnh Hạo không chậm trễ chút nào, nâng lên tay chụp về hướng Chí Tôn Huyết kia, hít sâu một hơi, sau đó trực tiếp nắm giọt Chí Tôn Huyết trong lòng bàn tay.



Trong nháy mắt, giọt Chí Tôn Huyết liền xuyên qua lòng bàn tay, chui vào trong cơ thể Mạnh Hạo, cùng lúc đó, trong đầu Mạnh Hạo nổ ầm một tiếng, thân thể hắn run rẩy, cảm nhận bên trong giọt Chí Tôn Huyết ẩn chứa sức mạnh bàng bạc to lớn.



Cùng lúc đó, khí tức Phong Yêu nhất mạch của Mạnh Hạo, cũng vào giờ khắc này bùng phát ra, trong run rẩy, hắn lập tức lấy ra một cái Niết Bàn Quả đặt tại mi tâm.



Ngay khoảnh khắc Niết Bàn Quả chui vào, thân thể Mạnh Hạo run rẩy kịch liệt, khi Chí Tôn Huyết đi vào trong cơ thể Mạnh Hạo dung hợp với khí tức của Phong Yêu nhất mạch, lập tức ý Chí Tôn trong Chí Tôn Huyết như bị che lại.



Cũng đúng lúc này, một đạo thần thức bàng bạc kinh khủng, từ trên núi thứ chín tản ra quét ngang một vòng, bao trùm cả Đệ Cửu Sơn Hải, không có bỏ qua bất kỳ một chỗ nào.



Bao gồm bên trong Cửu Hải Thần Giới, thần thức này vẫn cưỡng ép quét tới, dường như không quản bỏ ra bao nhiêu giá cao, cho dù đắc tội với ba đại đạo môn, cũng phải tra xét.



Đối với chuyện này, Cửu Hải Thần Giới không có ngăn cản, trầm mặc một cách hiếm thấy.



Thần thức này bao trùm bốn phương tám hướng, quét qua mọi ngóc ngách khu vực, cho đến chỗ Mạnh Hạo nơi này cũng đều quét qua, nhưng không có phát hiện khí tức hắn muốn. Mạnh Hạo tĩnh tọa nơi này, hết thảy khí tức đều bị che giấu, đây không phải là năng lực của hắn, mà là lực lượng của Anh Vũ và Bì Đống, cũng có một phần do Phong Yêu nhất mạch và Chí Tôn Huyết đang dung hợp trong cơ thể Mạnh Hạo.



Lúc này mới giúp cho Mạnh Hạo không có để lộ ra dưới thần thức kinh khủng kia.



Mãi đến rất lâu, thần thức kia mới biến mất, tiếp tục dò tìm những địa phương khác.



Thậm chí giờ khắc này, trừ thần thức này ra, tất cả Đạo Cảnh của Đệ Cửu Sơn Hải, cũng đều dò tìm trong khu vực của mỗi người.



Rất nhiều người muốn biết: vị Sơn Hải Giới chủ tương lai đến tột cùng... là ai!




Cũng không phải không có người nghĩ tới Mạnh Hạo. Dù sao Mạnh Hạo là danh sách, lại là tu sĩ nổi bật nhất trong thế hệ này, nhưng... Sơn Hải Giới chủ, cùng thân phận của hắn đích thực khác biệt quá lớn, hắn có lẽ sẽ hơi bị hoài nghi một chút, nhưng cũng không phải đối tượng chân chính, ngược lại... bản thân những Đạo Cảnh kia, mới là người bị hoài nghi nhiều nhất.



Nhất là Quý chủ, lại là đối tượng hoài nghi của các Sơn Hải chủ khác, trong lúc mơ hồ, dường như muốn nhấc lên một trường mưa gió...



Mà Mạnh Hạo nơi này, thủy chung bế quan tu hành, dung hợp Chí Tôn Huyết, mượn lực lượng của Chí Tôn Huyết dung hợp Niết Bàn Quả. Đồng thời, với hắn, máu của Cửu Phong Chí Tôn, còn giúp cho Phong Yêu pháp của hắn, tinh thông hơn, giống như bản thân hắn... bị Phong Chính!



Bị Cửu Phong Chí Tôn, Phong Chính!



Giống như chấp nhận, từ nay về sau, hắn chân chính là Phong Yêu đời chín!



Từ nay về sau, cấm pháp của hắn sẽ cường hãn hơn, dưới Chí Tôn Huyết thêm vào, uy lực sẽ kinh người hơn, thậm chí đối với ngộ hiểu về Phong Yêu nhất mạch, cũng sẽ hoàn toàn bất đồng với trước kia.



Tỷ như Phong Yêu đệ ngũ cấm, Chính Phản Cấm, thuật này trước kia Mạnh Hạo thi triển, chỉ có một cái khe nứt thật nhỏ, nhưng nếu giờ này hắn thi triển, cái khe nứt sẽ khổng lồ gấp trăm lần trở lên!



Hết thảy, đều vì... Chí Tôn Huyết của Cửu Phong Chí Tôn!



Thân thể Mạnh Hạo chấn động, hắn rõ ràng cảm nhận được khác biệt, thân thể của hắn cường hãn hơn, một giọt Chí Tôn Huyết giống như rèn luyện thanh tẩy, khiến cho thân thể hắn đã vượt qua cực hạn của Tiên Cảnh, đang đến rất gần... thân thể Cổ Cảnh!



Chỉ kém một cơ hội, một khi có cơ duyên thích hợp, hắn có thể trong nháy mắt đột phá, để thân thể từ đó bước chân vào Cổ Cảnh. Mà cơ hội này, thì có ở Cửu Hải Thần Giới, đó là thí luyện ở Kim Môn Thạch Bi thứ chín!



Mạnh Hạo có thể dự cảm được, khi mình thừa nhận quyền thứ ba của lão già Thể tu kia, thân thể mình sẽ... bước chân vào Cổ Cảnh!




"Ta sẽ mạnh hơn!" Mạnh Hạo trong mắt lóe sáng, tiếp tục tĩnh tọa vận chuyển, tất cả tiên mạch trong thân thể hắn đều nổ ầm ầm, vị trí toàn thân hắn nơi có Chí Tôn Huyết tản ra, từng đạo sợi tơ màu vàng kia chìm vào bên trong kinh mạch, trôi đi thật nhanh trong cơ thể.



Mà Niết Bàn Quả hắn đưa vào mi tâm kia, thời khắc này cũng thật nhanh hòa tan, mỗi một lần bị sợi tơ màu vàng của Chí Tôn Huyết chạm trúng đều sẽ hòa tan một chút, tản vào trong cơ thể Mạnh Hạo.



Mỗi lúc như thế, tu vi của Mạnh Hạo đều kéo lên một chút, hắn đã là Tiên Cảnh Chí Tôn, loại kéo lên này chính là hắn không ngừng đi tới hướng... Tiên Đế.



Mỗi đi về phía trước một bước, hắn thu được cường đại, đều củng cố cảnh giới Tiên Đế vĩnh hằng, mà không phải như trước đây dung hợp Niết Bàn Quả, chỉ dùng được thời gian ngắn ngủi!



"Niết Bàn Quả này sau khi bị ta dung hợp hoàn toàn, ta sẽ vĩnh viễn đứng ở cảnh giới Tiên Đế!" Trong mắt Mạnh Hạo lộ ra ý chấp nhất, vì một ngày này, hắn đã đợi rất lâu, lần này hắn đã hao phí quá nhiều quá nhiều linh thạch tiên ngọc, số lượng to lớn đó nếu nói ra, hẳn sẽ chấn động tất cả người nghe được, cho dù là Đạo Cảnh đều không cách nào chấp nhận.



Sở dĩ tiêu hao như thế, là bởi vì Mạnh Hạo muốn đi con đường... không giống với tất cả mọi tu sĩ!



Hắn muốn đi, là con đường của Chí Tôn Tiên Giới viễn cổ, cũng vì vậy... tương lai của hắn... có khả năng vô hạn!



Thời gian trôi qua, mỗi ngày qua, Mạnh Hạo thủy chung tĩnh tọa, Niết Bàn Quả trong cơ thể hắn đã hòa tan chừng phân nửa, mà tu vi của hắn, từ lâu vượt qua Tiên Cảnh Chí Tôn, lúc này đang hướng tới Tiên Đế.



Càng ngày càng mạnh!



Thân thể của hắn cũng như vậy, không ngừng tại viên mãn trên điểm giới hạn, khai thác ra một cái lại một cái cực hạn.



Đồng dạng, Phong Yêu nhất mạch của hắn cũng đang cường đại.




Có thể nói, một giọt Chí Tôn Huyết mang đến cho Mạnh Hạo chính là kéo lên toàn bộ phương vị, giúp hắn mỗi một khắc đều đang cường đại thêm!



Rất nhanh qua nửa tháng, Mạnh Hạo ở trong Cửu Hải Thần Giới này đã hơn một tháng, trong khoảng thời gian này, con lốc tìm Giới chủ tương lai của Sơn Hải Giới vẫn còn đang tiến hành, thậm chí trong Đệ Cửu Sơn Hải, nửa tháng nay thường xuyên có các cường giả Sơn Hải khác lui tới.



Cũng may giữa nhau đều rất kiềm chế, nên cũng không có xảy ra chuyện gì quá lớn. Tuy nhiên... loại cảm giác gió mây sắp nổi lên lại càng ngày càng mãnh liệt.



Trong nửa tháng này, Mạnh Hạo cảm nhận được có bốn lần thần thức quét qua, cũng may Bì Đống và Anh Vũ biết đây là thời điểm mấu chốt của Mạnh Hạo, nên ra sức che đậy; hơn nữa từ sau khi Mạnh Hạo dung hợp Chí Tôn Huyết vào cơ thể, tiêu tán hết thảy khí tức, nên từ từ hắn không còn bị chú ý nữa. Tuy rằng vẫn còn là một trong mục tiêu hoài nghi, nhưng trên thực tế, người bị hoài nghi có tới trên trăm người.



Cho dù thật không phải là Mạnh Hạo, hắn cũng sẽ bị hoài nghi.



Cho đến lại qua đi nửa tháng, Mạnh Hạo dung hợp nơi này còn chưa kết thúc: Niết Bàn Quả cũng chỉ còn lại chừng hai thành, mà tu vi của hắn giờ này nếu so với một tháng trước, căn bản là chênh lệch giữa trời và đất.



Hắn khoanh chân ngồi ở đó, không nhúc nhích, nhưng chung quanh hắn lại có vô số ánh chớp trôi đi, hắn nhắm hai mắt nhưng trong khe hở lại tràn ra từng tia tia bạch khí, khiến cho cả người hắn thoạt nhìn tràn đầy cảm giác thần bí.



Da tay của hắn trắng mịn hơn, khí tức trên người của hắn cuồng bạo hơn, một dao động kinh khủng từ trên người hắn không ngừng lan rộng, các yêu tu trong đầm nước kia, đã sớm vô cùng kinh hãi, trong mắt nhìn về phía Mạnh Hạo mang đầy khủng khiếp.



Ngay cả Tô Yên, trong mấy ngày này, cũng bị chấn động với biến hóa của Mạnh Hạo. Giờ khắc này Mạnh Hạo khiến nàng cảm thấy kinh khủng, nàng luôn có cảm giác, trên người Mạnh Hạo dường như có ý chí gì đó đang thức tỉnh.



"Trên người hắn có khí tức kinh khủng, rốt cuộc là thứ gì..." Tô Yên hô hấp dồn dập, càng cảm thấy Mạnh Hạo sâu không lường được.



Lại qua đi nửa tháng, Mạnh Hạo ở lại Cửu Hải Thần Giới đã tròn hai tháng, mãi đến một ngày này... rốt cục một tia cuối cùng Niết Bàn Quả trong cơ thể Mạnh Hạo cũng hòa tan, thân thể Mạnh Hạo chấn động mạnh một cái.



Theo chấn động, bỗng nhiên truyền ra tiếng "rắc rắc", một khí thế kinh thiên động địa ầm ầm bạo phát, tu vi của hắn vào giờ khắc này, càng lúc càng mạnh, tạo thành gió lốc cuồn cuộn chung quanh hắn, khiến cho các yêu tu kia run rẩy, Tô Yên nơi đó mở to mắt, lộ ra vẻ không thể tin và hoảng sợ.



Khí thế của Mạnh Hạo mạnh hơn, tóc của hắn bay tung, áo của hắn tốc lên, trên người của hắn, dần dần ngưng tụ một cổ... Đế ý!



Cực kỳ bá đạo, nổi lên ngập trời, đế ý này chính là cảnh giới Tiên Đế!



Mạnh Hạo chợt mở mắt, ngay khoảnh khắc đó, tất cả yêu tu tựa hồ bên tai đều nghe được tiếng sấm nổ ầm ầm, tổng cộng tám tiếng, một tiếng cao hơn một tiếng, tám tiếng sấm nổ khiến gió mây biến sắc, bốn phương tám hướng rung chuyển!



Các yêu tu kia toàn bộ phun ra máu tươi, còn có một số trực tiếp hôn mê. Tô Yên cũng khóe miệng trào ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, kêu lên thất thanh:



- Hư lôi tám tiếng chấn bầu trời!!!



- Này... ngươi... ngươi không ngờ đạt tới cảnh giới này, điều đó không có khả năng...



- Đây là dị tượng kinh khủng của Tiên Cảnh sau khi đạt tới cực hạn mới sẽ xuất hiện: hư lôi tám tiếng chấn bầu trời!



Mạnh Hạo hít sâu một hơi, chậm rãi đứng lên, theo hắn đứng lên, khí tức Tiên Đế trên người hắn ầm ầm bạo phát, làm cho cả động phủ đều rung chuyển, làm cho biển thứ chín bên ngoài đều chấn động.



- Cực hạn của Tiên sao? Đó là vì ngươi không biết cái gì là... Tiên! Cực hạn, còn rất xa chưa đạt tới! Mạnh Hạo nhàn nhạt lên tiếng, thanh âm bình tĩnh, lại mang theo uy nghiêm trước đây hắn chưa từng có...



- - - - - oOo- - - - -