Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1355: Lão tổ đời thứ nhất! !




Phương gia kịch biến, xuất hiện nhiều lần ngịch chuyển, nhưng cho dù lúc Phương Đạo Tử thức tỉnh, cũng không thể tạo ra chấn động đối với Đệ Cửu Sơn Hải như giờ phút này.



Tất cả lão tổ Đạo Cảnh trong các tông môn gia tộc đều tái mặt lại, trong đầu chấn động ngập trời, ngơ ngác nhìn bàn tay lão tổ Phương gia vươn ra từ khe nứt kia, đầu óc trở nên trống rỗng.



Lão tổ đời thứ nhất của Phương gia, đó chính là tồn tại đã đi vào lịch sử của Đệ Cửu Sơn Hải, không thể quên lãng.



Đó chính là người đã sát cánh với Lý chủ thần bí, một đường chinh chiến trong Đệ Cửu Sơn Hải Giới hỗn loạn, trở nên chói sáng như mặt trời ban trưa; đánh tan tất cả các thế lực trên Đệ Cửu Sơn Hải, sát khí ngập trời, khiến cho máu tươi tràn ngập khắp tinh không, vô cùng cường hãn và điên cuồng!



Vào lúc đó, Quý chủ và hai người họ trở thanh bằng hữu, bộ ba Chí Tôn kinh diễm tuyệt luân trong thời đại kia, đã trở thành cơn ác mộng của tất cả mọi người khi đó.



Dần dần, bọn họ lại lập nên ba đại Yêu Tôn, dần dần, có vô số cường giả vì thống nhất Đệ Cửu Sơn Hải, đã tập trung lại dưới trướng bọn họ, trở thành chín đại tôn giả.



Sau khi đã ổn định cục diện hỗn loạn trên Đệ Cửu Sơn Hải, bọn họ sáng lập ra Yêu Tiên Tông, trở thành đệ nhất tông môn tại Đệ Cửu Sơn Hải, tất cả những tông môn khác, đều phải cam nguyện cúi đầu.



Sự kiện đó, có người đã từng nói, nếu không có lão tổ đời thứ nhất của Phương gia, có lẽ... Lý chủ tranh thiên sẽ gặp rất nhiều khó khăn, bởi vì có mấy lần, Lý chủ là do lão tổ đời thứ nhất của Phương gia liều chết cứu thoát.



Đó, chính là lão tổ đời thứ nhất của Phương gia, chấn nhiếp toàn bộ Đệ Cửu Sơn Hải, cho dù lão đã tọa hóa quá lâu, nhưng giờ phút này, chỉ một bàn tay khô héo xuất hiện, cũng đủ khiến cho Đệ Cửu Sơn Hải gió mây biến sắc.



Ba đại đạo môn rúng động, mà Quý gia tại Đệ Cửu Sơn, càng thêm chấn động ngập trời.



Ngay cả lão tổ đời thứ nhất của Quý gia, người đã dung hợp với trời, trở thành tồn tại bất tử, vĩnh hằng ngủ say kia, giờ phút này, ý chí của hắn cũng... thức tỉnh, gặp lại...lão bằng hữa.



Theo lão tổ đời thứ nhất của quý gia thức tỉnh, tất cả quy tắc pháp tắc trên Đệ Cửu Sơn Hải, đều trở yên tĩnh.



Dường như vào giờ khắc này, toàn bộ Đệ Cửu Sơn Hải chỉ còn có bàn tay trên Đông Thắng Tinh kia là tồn tại vậy.



Theo ba luồng căn nguyên bị một chỉ từ bàn tay khô gầy phát ra tiêu tán, một thân ảnh mặc trang phục màu xanh, đột nhiên chậm rãi từ khe nứt đi ra, hoàn toàn hiển lộ trong mắt tất cả mọi người.



Mỗi một tộc nhân Phương gia khi nhìn thấy thân ảnh kia, trong đầu đều chấn động ầm ầm, tựa như có trăm ngàn đạo sấm sét đánh vào đầu vậy. Thân ảnh kia bọn họ vô cùng quen thuộc, sao có thể không nhận ra được chứ, bất kỳ một tộc nhân nào, cũng đều từng được ngắm nhìn chân dung người này, từng vô cùng sùng bái.



Đó chính là... lão tổ đời thứ nhất của Phương gia!!



Da đầu Mạnh Hạo như muốn nổ tung, sự rúng động của hắn còn xa xa hơn bất cứ người nào. Bởi vì liếc mắt một cái Mạnh Hạo liền nhận ra, không ngờ đó chính là thi thể khoanh chân ngồi trong Minh Cung kia!



- Hắn... không ngờ hắn lại còn còn sống! Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, vừa nghĩ tới khi mình ở trong Minh Cung tu hành, có lẽ thân ảnh kia luôn chăm chú nhìn mình, Mạnh Hạo đã toát mồ hôi lạnh đầy người.



- Bái kiến đệ nhất lão tổ! Phương Thủ Đạo mở mắt ra, ánh mắt lộ ra vẻ kích động cùng kính sợ, hướng về thân ảnh áo xanh từ khe nứ đi ra kia, trực tiếp quỳ xuống.



Trong nháy mắt, vẻ mặt Phương Ngôn Khư trở nên bình tĩnh như thường, thương thế của hắn là thật, nhưng vẻ mặt kinh hoảng trước đó, dường như toàn bộ đều là giả, thời khắc này hắn mang theo vẻ thành kính và cuồng nhiệt, quỳ xuống hành lễ.



Phương Đan Vân, cũng là như vậy, cúi đầu quỳ lạy.



Tất cả tộc nhân Phương gia, toàn bộ đều quỳ xuống, cho dù là những tộc nhân phản bội kia, thời khắc này cũng trở nên run rẩy, rồi không biết người nào bắt đầu trước, sau đó toàn bộ đều quỳ xuống.



Nghịch chuyển kinh thiên, khiến sáu người dưới lòng đất, bao gồm cả Thất tổ trong đó, sắc mặt đều tái nhợt, không tiếp tục chém giết nữa, toàn bộ quỳ xuống hành lễ.




Mạnh Hạo trợn tròn mắt, cũng theo đám người hành lễ với lão tổ đời thứ nhất.



Đầu óc hắn trở nên ông ông, bỗng nhiên hắn chợt nhớ lại, khi phụ thân nói hắn tới Đông Thắng Tinh, dường như rất chắc chắc, mình ở Đông Thắng Tinh, sẽ không có nguy hiểm gì.



- Niết Bàn Quả, chỉ là một ngòi nổ... Trong giây lát, Mạnh Hạo lập tức hiểu rõ mọi chuyện.



Quý Tú Phương ngây người, run rẩy nhìn thân ảnh áo xanh đi ra từ khe nứt kia, đầu óc trở nên trống rỗng, hơi thở gấp gáp. Nàng đã được trông thấy bức họa lão tổ đời thứ nhất của Quý gia, đã nghe nói đến người trước mắt này, chính là tồn tại kinh khủng trong truyền thuyết cùng lão tổ nhà mình.



Đó chính là... tồn tại khủng bố năm xưa cùng Quý chủ tranh thiên, ngay cả Quý chủ cũng phải kiêng kỵ đến cực hạn!



- "Đây, mới chính là đòn sát thủ của Phương Thủ Đạo sao, hắn sớm đã biết lão tổ đời thứ nhất của Phương gia vẫn còn, mục đích của bọn họ... căn bản cũng không phải là Quý gia ta, bọn họ là vì... Phương Đạo Tử!!" Quý Tú Phương lập tức hiểu ra toàn bộ.



Nàng nhìn lão tổ đời thứ nhất của Phương gia đi ra, sắc mặt trắng bệch. Nàng đột nhiên cảm giác được, từ đầu đến cuối, mình như là một tên hề vậy, tự cho rằng đã nắm chắc phần thắng, không lộ chút sơ hở, nhưng... lại không tính ra được biến cố này!



Lão tổ đời thứ nhất, lại còn còn sống!!



- Tại sao có thể như vậy... lão tổ đời thứ nhất của Phương gia đã tử vong, đây chính là nhận thức chúng trên toàn Đệ Cửu Sơn Hải, hắn không có khả năng còn sống được, lão tổ Quý gia ta, sao có thể nhìn lầm chứ! Quý Tú Phương ở nơi đó đang hoảng sợ ngập trời, thì Phương Đạo Tử lại ngơ ngác nhìn thân ảnh từ khe nứt đi ra kia, toàn thân trở nên suy sụp.



- Không có khả năng... Điều đó không có khả năng... Phương Đạo Tử run rẩy, hắn cả đời này, hắn sợ hãi nhất, chính là phụ thân của hắn, lão tổ đời thứ nhất của Phương gia!



Năm xưa Quý chủ tranh thiên, hắn đã lựa chọn chém nỗi sợ hãi của mình xuống, bởi vì nó đã trở thành tâm ma của hắn, nếu không chém tâm ma, tu vi của hắn khó có thể tăng tiến!




Mặc dù tâm ma này, chính là do tự hắn đeo vào người. Trận chiến ấy, hắn đã phối hợp với Quý gia, trong thời điểm Phương gia cùng Quý gia tranh đoạt Đệ Cửu Sơn Hải, hắn đã trở thành người đầu tiên của Phương gia từ trước tới nay... làm phản gia tộc.



Hắn vĩnh viễn cũng không thể quên được, ánh mắt thất vọng, mang theo bi thương cùng hổ thẹn kia của phụ thân, sau khi thấy được, hắn cảm thấy rất vui vẻ, rất sảng khoái, cất tiếng cười lớn.



- Ngươi sáng lập Phương gia, mà ta, lại muốn hủy diệt Phương gia! Bởi vì, ta muốn sáng lập một Phương gia, chỉ thuộc về ta!



Đó chính là câu nói của Phương Đạo Tử, khi bị phụ thân trấn áp, cười nói ra.



Trận chiến ấy, Phương gia bị đánh bại, Quý gia đoạt được Thiên, trở thành chủ nhân Đệ Cửu Sơn Hải. Phương Đạo Tử làm phản, không phải toàn bộ nguyên nhân, nhưng cũng là một phần nguyên nhân.



Mà Phương Đạo Tử, bị lão tổ đời thứ nhất trấn áp. Nhưng cho dù hắn phạm sai lầm tày trời, lão vẫn không tiêu diệt hết hồn phách của hắn, mà chỉ phá hủy thân thể, bảo lưu lại hồn phách, cho chuyển thế lần nữa, trở thành người của Phương gia.



Cho đến khi lão tổ đời thứ nhất tọa hóa, Phương Đạo Tử tại Phương gia đã chuyển thế mấy lần. Có lẽ, nếu Quý Thiên không sử dụng pháp thuật nhân quả với Phương Đạo Tử sau khi lão tổ đời thứ nhất của Phương gia tọa hóa, hắn sẽ vĩnh viễn trầm luân trong chuyển thế, đời đời kiếp kiếp không thể thức tỉnh.



Nhưng dưới pháp thuật nhân quả, trong lần chuyển thế này, hắn đã thức tỉnh.



Sau khức thức tỉnh, hắn đã nhớ lại hết thảy, mà tính cách hủy diệt cùng điên cuồng trong hắn, cũng theo đó thức tỉnh.



Hắn ẩn giấu rất sâu, sau khi khôi phục tu vi vẫn không lộ ra chút sơ hở nào, vẫn tiếp tục chuyển thế, mỗi một lần thức tỉnh, hắn đều sẽ tu hành, khiến cho bản thân ngày càng cường đại.



Nhưng hắn vẫn không dám có động tĩnh gì, tuy rằng hắn đã xác định phụ thân tử vong, nhưng cũng không phải hoàn toàn khẳng định, đồng thời cũng không biết sau khi lão chết có để lại thủ đoạn gì không. Hắn có đầy đủ kiên nhẫn, hắn đang đợi, hắn đang quan sát, hắn không động thì thôi, một khi động sẽ phải thành công.




Nhưng Phương Hạ Sơn bóp nát ngọc giản, khiến cho kế hoạch phải triển khai trước dự kiến, khiến cho hắn có chút bị động. Nhưng hiển nhiên cho dù Phương Hạ Sơn không triển khai kế hoạch sớm, thì với chuẩn bị của Quý gia, lần này Phương gia cũng sẽ xuất hiện náo động.



Hết thảy, đều vì truyền thừa của Lý chủ. Năm xưa, ngay cả Quý chủ cũng không nhận được truyền thừa của Lý chủ, cơ duyên này nằm ngay trên Đông Thắng Tinh.



Cho đến khi Phương Đạo Tử cảm thấy vận số Phương gia đã hết, nội loạn xảy ra, nhất là... từ việc Mạnh Hạo dung hợp Niết Bàn Quả của lão tổ đời thứ nhất, khiến cho hắn có thể khẳng định chính xác, phụ thân đã tử vong!



Hắn mới lựa chọn chân chính hiện thân.



Nhưng không ngờ, tất cả phán đoán, tất cả chuẩn bị của mình, khi sắp thành công, đột nhiên lại phát hiện ra, phụ thân người mà hắn sợ hãi nhất, không ngờ... lại không chết!



- Điều đó không có khả năng, nếu ngươi thật sự chưa chết, vì sao không sớm diệt sát ta chứ... Phương Đạo Tử run rẩy, lạc giọng kêu lên.



Trả lời hắn, không phải lão tổ đời thứ nhất, mà lại là Phương Thủ Đạo.



- Phương gia, trừ ngươi ra, tất cả tộc nhân phản bội còn lại, ta đều đã biết trước, lúc nào cũng có thể giết chết. Nhưng điều đó cũng vô dụng, chỉ cần ngươi vẫn còn, cho dù giết chết những người này, thì nhiều năm sau, tai họa vẫn sẽ xảy ra.



- Sự tồn tại của ngươi, ta không tìm ra được... pháp thuật của lão tổ đời thứ nhất, chỉ có Quý Thiên mới có thể thấy được đầu mối.



- Chỉ khi ngươi chết đi, mầm họa của Phương gia, mới hoàn toàn chấm dứt.



- Cho nên, mới có lần nội loạn này, mục đích... chính là muốn dụ ngươi lộ ra! Phương Thủ Đạo khẽ lên tiếng, lúc nói chuyện, ánh mắt lão liền liếc về phía Mạnh Hạo một cái.



Mạnh Hạo biến sắc, trong lòng phức tạp nhìn khắp mặt đất tổ trạch, nơi đây lúc này đã máu chảy thành sông.



Mà Nhị tổ, Tứ tổ cùng Lục tổ, sau khi nghe được Phương Thủ Đạo nói ra, sắc mặt đều lập tức tái nhợt.



- Thì đã sao, ngươi còn sống thì thế nào, lần này, mặc dù ta không thành công, nhưng hiện tại... Phương gia có nhiều người chôn cùng ta, như vậy, cũng đủ rồi! Thần sắc Phương Đạo Tử trở nên dữ tợn, ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười thê lương. Trong nháy mắt khi hắn nhìn thấy phụ thân, hắn liền hiểu rõ, mình... đã thất bại rồi.



Nhưng như hắn vừa nói, thời khắc này toàn Phương gia đã chết đi một nửa tộc nhân, máu tươi tràn ngập, thi thể vô số.



Phương Thủ Đạo trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía Phương Đạo Tử có chút phức tạp, hắn thân là Địa Tổ của gia tộc, nên cũng biết những chuyện có liên quan đến Phương Đạo Tử năm xưa, cũng biết rõ, ngay cả Phương Đạo Tử cũng không biết rõc chân tướng năm xưa, thời khắc này lão khẽ thở dài một tiếng, nói.



- Đạo Tử tiền bối, viên tinh cầu này... sớm đã không phải Đông Thắng Tinh năm xưa rồi. Phương Thủ Đạo vừa lên tiếng, Phương Đạo Tử chợt trở nên sửng sốt, sau đó dường như nghĩ tới điều gì đó, sắc mặt hắn liền đại biến, toàn thân run rẩy.



Mà giờ phút này, Phương Thủ Đạo chợt ôm quyền cúi đầu thật sâu về phía lão tổ đời thứ nhất.



Lão tổ đời thứ nhất từ đầu đến cuối, vẫn không nói một lời, thời khắc này tay phải lão nâng lên, hướng về phía mặt đất vung lên.



Cây khô, như gặp mưa xuân!



----------oOo----------