Ngã Dục Phong Thiên

Chương 1231: Chiến đấu đỉnh cao!




Triệu Nhất Phàm ngẩng đầu, trong mắt toát ra chiến ý mãnh liệt, đời này trước khi đến Nam Thiên Tinh, trong cùng thế hệ chỉ có 2 người làm hắn có chiến ý như thế.



Nhưng đến Nam Thiên Tinh, lại thêm một Mạnh Hạo, còn giờ... lại thêm một Phương Mộc.



Chiến ý tận trời, pháp tướng ngàn trượng sau lưng hắn phát tán sắc bén kinh người, thanh Vân Phong Kiếm toát ra khiếm khí long trời lở đất, theo Triệu Nhất Phàm, tay giơ lên, pháp tướng Vân Phong Kiếm cũng nhấc theo.



- Nhất Kiếm Giáng Phàm! Tiếng hô của Triệu Nhất Phàm vang lên, nháy mắt một kiếm giáng xuống!



Một kiếm này, không hóa thành thanh long, mà như một đường cầu vồng màu xanh, vừa xuất hiện đã làm lôi đài màu vàng rung chuyển, hư vô bị xé ra khe nứt to lớn, tiếng nổ rung trời, phong vân biến sắc, trời trăng rung chuyển, cầu vồng kéo theo ý tận trời, không thể ngăn cản, lao về phía Mạnh Hạo.



- Nhị Kiếm Kinh Linh! Kiếm thứ nhất vừa giáng xuống, Triệu Nhất Phàm bùng lên khí thế, vốn đã rất mạnh lại bùng nổ lần nữa, thân thể quét ngang như lốc xoáy, âm thanh sắc bén âm ầm đánh ra.



- Tam Kiếm Trảm Tiên! Sau đó, lại chém ra kiếm thứ ba, một kiếm này ầm ầm nối tiếp hai kiếm, khai thiên lập địa như chưa từng có!



- Tứ Kiếm Toái Cổ! Ngay kế tiếp, lại là kiếm thứ tư, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, mạnh hơn kiếm trước, kiếm thứ tư làm thiên địa biến sắc, hư vô nổ tung, tám hướng rung chuyển, tất cả tu sĩ trên Đạo Thụ đều hoảng sợ.



Trời trăng mất đi ánh sáng, thế giới bị một kiếm này thay thế, vô cùng kinh diễm.



- Ngũ Kiếm Đạp Thiên! Nhưng... còn chưa kết thúc, kiếm thứ năm bỗng nhiên xuất hiện, kiếm thứ năm, trình độ sắc bén vượt qua 4 kiếm trước, làm cho mọi người nhìn thấy đều khó thở, tất cả người bên ngoài Đệ Cửu Sơn Hải đều hít vào, chúng lão các tông trong Tinh Không Điện Đường, ánh mắt cũng lóe sáng.



Năm kiếm kinh thiên!



Mạnh Hạo đứng tại chỗ, thần sắc như thường, chỉ có trong mắt thoáng bùng lên chiến ý, khó mà nhìn thấy. Đối mặt 5 kiếm ập tới, dấu ấn màu đen trên người Mạnh Hạo đồng loạt di động, chạy ở trên người, ma ý ầm ầm bùng nổ, ấn tượng như hư vô, biến đổi thời gian, trong mắt hắn, mọi thứ đều chậm lại.



Hắn không động đậy, chỉ giơ tay lên, một ngón tay bấm quyết đụng vào kiếm thứ nhất.



Ầm, ngón tay Mạnh Hạo tỏa ra ánh sáng đen, kiếm thứ nhất khí thế kinh người dừng lại trên ngón tay hắn, bên trong có tiếng rống giận truyền ra. Kiếm hóa ngàn vạn, muốn tản ra bỏ qua ngón tay Mạnh Hạo, nhưng nháy mắt sau đó lại run lên, tất cả sụp đổ, kiếm khí tứ tán làm cho lôi đài màu vàng rung chuyển muốn sụp đổ, Mạnh Hạo đi ra một bước, vừa đặt chân xuống, ngón trỏ chỉ ra lần thứ hai, đụng vào đạo kiếm khí thứ hai.





Tiếng nổ tận trời, khắp chốn nổ tung, chấn động vô tận, kiếm thứ hai vẫn đổ sụp trước ngón tay Mạnh Hạo, dù cho hóa thành bao nhiêu bóng kiếm cũng đều vỡ vụn.



Cảnh tượng này làm cho mọi người bên ngoài hoảng sợ, thở hổn hển, mọi chuyện xảy ra quá nhanh, mọi người chưa kịp phản ứng, Mạnh Hạo đi ra bước thứ ba, bước vào bóng kiếm vô biên, xung quanh là kiếm khí vô tận, không thể đếm hết, rơi vào trong thế giới kiếm.



Đây là thế giới của kiếm thứ ba hợp thành, Mạnh Hạo vừa đặt chân vào, liền ầm ầm co rút, ngưng tụ thành một kiếm, lập tức đến trước Mạnh Hạo, nhưng chỉ nháy mắt, Mạnh Hạo giơ tay chỉ ra lần thứ 3.



Vừa chạm vào kiếm thứ bam tiếng sấm truyền khắp Đạo Thụ, gió mây cuộn trào, thiên địa tối tăm, sương mù xung quanh cũng sôi trào.




Trong tiếng nổ, kiếm thứ ba... từ từ vỡ vụn, toàn bộ thế giới kiếm cũng sụp đổ theo nó, vỡ thành mảnh nhỏ trong mắt mọi người, còn Mạnh Hạo, đi ra bước thứ tư.



Mọi chuyện nói thì dài dòng, nhưng thực tế, bốn bước của Mạnh Hạo chỉ ở trong vòng một hơi thở, bước chân đặt xuống, kiếm thứ tư kiếm thứ năm cùng lúc đánh tới, thành hai đạo cầu vồng sấm, xé rách hư vô, kéo theo kiếm ý ngập trời trực tiếp đến gần.



Mạnh Hạo ánh mắt chợt lóe, giơ tay lên liên tục chỉ ra hai lần, rơi vào hai đạo kiếm khí. Tiếng ầm ầm rung chuyển vang lên, mặt đất lung lay, hư vô quanh lôi đài vặn vẹo, ngay cả lá chắn cũng bị ảnh hưởng.



Kiếm khí sụp đổ tiêu tán, Mạnh Hạo đột nhiên đặt chân bước thứ năm, xuất hiện trước người Triệu Nhất Phàm, tay giơ ra chụp lấy.



Triệu Nhất Phàm lui lại, vung tay lên, ầm ầm đánh ra kiếm thứ sáu.



Sau đó kiếm thứ bảy cũng lập tức giáng xuống, nhắm thẳng Mạnh Hạo, tiếng nổ rung chuyển, hai đạo kiếm khí không thể ngăn cản bước chân của Mạnh Hạo, nhìn qua đã tới ngay.



- Thất Kiếm Trảm Thiên Sơn! Triệu Nhất Phàm ngửa đầu hô lên, âm thanh kinh động lòng người, pháp tướng phía sau bước lên, rít gào xông tới, vung tay lên, Phong Thiên Kiếm to lớn trăm trượng nháy mắt ngưng thực, như chân chính tồn tại, ầm ầm đánh về phía Mạnh Hạo



Thiên địa biến sắc, ý vô địch bùng nổ.



Mạnh Hạo chợt ngừng chân, ngẩng đầu lên, khóe miệng cười dữ tợn, chân phải hung hăng dậm lên lôi đài, ầm ầm, đằng sau hắn xuất hiện cái bóng khổng lồ, đó là... Pháp tướng của hắn!




Pháp tướng vừa xuất hiện lớn chừng ngàn trượng, khí thế kinh người, mạnh mẽ bước ra, hai tay bấm quyết, một quyền đánh về phía thanh kiếm trên trời.



Nhìn từ xa, hai pháp tướng khổng lồ chém giết, còn trên lôi đài, Mạnh Hạo ngẩng đầu, cả người bùng lên ngọn lửa đen, hắn ở trong biển lửa như hung ma, một bước lao về phía Triệu Nhất Phàm, vung tay lên xuất hiện ngàn vạn dòng sông, ầm ầm đánh tới.



Triệu Nhất Phàm biến sắc, cắn đầu lưỡi phun ra ngụm máu, mỗi một giọt như biển lớn, phun ra liền hóa thành biển rộng ngập trời, nhưng không phải nước, mà là những thanh kiếm!



Đây là... biển kiếm!



Biển kiếm vừa ra, Thôn Sơn Quyết của Mạnh Hạo tạo thành sông lớn cũng cuốn vào nhau, khắp nơi rung chuyển, thuật pháp thần thông chói lóa cả mắt.



Mạnh Hạo không ngừng lại, người chợt lóe, hóa thành kên kên thiêu đốt ngọn lửa đen, rít lên xuyên qua biển kiếm, xuất hiện phía trước Triệu Nhất Phàm, hung dữ vồ tới. Triệu Nhất Phàm sắc mặt âm trầm, người lập tức lui lại, trong lòng rung động, cuối cùng hắn biết vì sao mấy người trước khi giao chiến với Phương Mộc lại liên tục bại lui, nhìn là một chuyện, tự thân cảm thụ, hắn mới rõ ràng Mạnh Hạo đáng sợ.



Đó là khí thế, khí thế vô địch, chỉ có tấn công, không có phòng thủ.



Dưới khí thế này, chỉ cần lùi lại một bước, sẽ không tự chủ đi theo tiết tấu của đối phương, không ngừng lùi lại, cho đến khi... thất bại.




Tiếng nổ vang rền, hai người nháy mắt đã quyết chiến trăm lần, trên lôi đài vàng phát ra tiếng nổ rung trời, người bên ngoài Đệ Cửu Sơn Hải nhìn đến hoa mắt say mê, thế giới trước mắt như chỉ còn Mạnh Hạo cùng Triệu Nhất Phàm, trận chiến tuyệt đỉnh thiên hạ.



"Không thể lùi nữa!" Khóe miệng Triệu Nhất Phàm tràn máu tươi, ánh mắt chợt sắc bén, lập tức pháp tướng đang chiến đấu với pháp tướng của Mạnh Hạo bỗng quát lớn, người phình ra, đạt đến 2000 trượng, ầm ầm tạo thành lốc xoáy, nổ tung trên lôi đài.



Nương theo lực lượng bùng nổ, Triệu Nhất Phàm hít sâu một hơi, thần sắc ngưng trọng chưa từng có.



- Ngũ Tuyệt Kiếm, đệ nhất tuyệt... Khởi Kiếm Thức! Hắn vừa nói, giơ tay lên, năm ngón tay tràn ngập kiếm khí, người như tia chớp, tốc độ cực nhanh, không giống như trước nữa, phất tay lên, những đạo kiếm khí ầm ầm đi ra.



Nháy mắt đã trăm kiếm, những kiếm khí mới xuất hiện không có hình thế, sau đó hóa thành những thanh phi kiếm, lao thẳng lên hư không, sau đó giáng mạnh xuống như mưa kiếm, nhắm thẳng Mạnh Hạo. Mạnh Hạo ánh mắt chớp động, vung tay chụp vào hư không, lập tức trường thương Kiến Mộc làm cán, xương trắng làm mũi nhọn xuất hiện trong tay, vung mạnh tới trước, tiếng nổ lan tỏa, cả trăm phi kiếm đều bị chấn ra, đâm xuống lôi đài.




Nhưng ngay sau đó, Triệu Nhất Phàm phát tán thần thông, hơn ngàn phi kiếm xuất hiện trên bầu trời, rít gào ập tới, nhắm thẳng Mạnh Hạo. Mạnh Hạo vung múa trường thường, tiếng nổ vang dội, cả ngàn phi kiếm lại văng ra, rơi xuống đất, trên trời lại xuất hiện 10 ngàn phi kiếm.



Ầm ầm, 10 ngàn phi kiếm đồng loạt giáng xuống, khiến cho lôi đài trở thành thế giới kiếm, xung quanh Mạnh Hạo nổi lên lốc xoáy, là trường thương quét ngang hình thành, tiếng ầm ầm lan tỏa, 10 ngàn phi kiếm đều vỡ vụn, đâm xuống khắp lôi đài.



Nhưng lúc này, Triệu Nhất Phàm hét lớn.



- Đệ nhất tuyệt, Kiếm Tuyệt Thiên! Vừa hô lên, 11.100 thanh phi kiếm trên lôi đài liền bay lên không, ngưng tụ vào nhau, hóa thành một thanh kiếm.



Một kiếm tung trời lập tức đánh tới, kiếm này xuất hiện, thế giới như dừng lại, thần sắc Mạnh Hạo lần đầu biến hóa, hắn ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm thanh kiếm, hít sâu một hơi, nhấc chân đạp mạnh xuống đất.



Ầm! Pháp tướng của hắn chợt phình to, hóa thành 2000 trượng, một chân dẫm xuống đứng trước Mạnh Hạo, một quyền đánh về phía kiếm kia.



Tiếng nổ rền vang, thế giới rung chuyển, thanh kiếm này chém vào nắm đấm của pháp tướng Mạnh Hạo, một đường ầm ầm chém xuống, cuối cùng dừng lại cách đỉnh đầu Mạnh Hạo 7 tấc, phát ra tiếng kiếm vang không cam lòng, tan vỡ.



Thanh kiếm tan vỡ, Triệu Nhất Phàm phun máu, lảo đảo lùi lại.



- Ngươi rất mạnh... Nhưng bây giờ, tới lượt ta. Mạnh Hạo nhìn thanh kiếm tan rã trên đầu mình, ánh mắt rơi xuống người Mạnh Hạo, chậm rãi nói rồi, người liền biến mất, khi xuất hiện ở ở trước người Triệu Nhất Phàm, giơ tay giáng một đấm!



Ầm! Mạnh Hạo liên tục đánh 9 đấm, chính là Cửu Trọng Thiên Băng.



Đến một đấm cuối cùng, rung trời chuyển đất, Triệu Nhất Phàm không ngừng lùi lại, phun máu, ầm ầm, cả người lùi lại, nhưng còn chưa lùi xa, Mạnh Hạo hóa thành kên kên nháy mắt đến gần.



----------oOo----------