“Củ cải ấy!” Vương Húc Chi lập tức bùng cháy, hơi thẹn quá hoá giận mà đứng phắt dậy, kiễng gót chân để mình ngang tầm mắt với Trình Nguyệt Minh, “Cậu mới chập mạch ấy! Cả nhà cậu đều chập mạch!”
Trình Nguyệt Minh thở dài, đột nhiên ôm choàng lấy Vương Húc Chi, gác đầu lên bả vai cậu, “Ừ, não tôi chập mạch rồi.”
“Hả?” Hai tay Vương Húc Chi cứng ngắc trên không, “Chập mạch nào cơ… Hả, nhà cậu xảy ra chuyện gì à?”