Nếu Còn Kiếp Sau

Nếu Còn Kiếp Sau - Chương 20: Quả thật là rất mệt a~




Nói rồi Vương Thanh dùng sức mạnh ôm chặt Đại Vũ lại,vác lên phòng mặc cho cậu dãy dụa vừa đi Vương Thanh dùng cái tay tà ác đánh vào cái mông của Đại Vũ vừa đánh vừa mắng yêu " Lì nè...chát...lì nè...chát...để coi em sau này còn dám có ý định vụng trộm nữa không Bảo bối ".Đại Vũ cũng dần không dãy dụa nữa vì biết có làm cách nào cũng không thoát được mà còn làm cho phần thịt ngoài sau đau ₫ớn hơn.Cuối cùng cũng tới phòng Vương Thanh bỏ Đại Vũ bỏ xuống giường dùng đôi môi của mình một lần nữa thâm nhập vào chỗ đó,Đại Vũ cũng như thế mà hưởng ứng theo.Cánh tay tà dâm của Vương Thanh lại bắt đầu di chuyển xuống "vùng tam giác quỷ" ₫ó để giải phóng cho Tiểu Bảo Bối dùng hết ma lực của cánh tay mà xoa nắn nó,càng lúc càng nhanh.Khoang miệng Đại Vũ phía trên do bị lưỡi của Vương Thanh tấn công nên cũng ₫ành khẽ rên nhẹ " ưm..ưm" tốc ₫ộ tay bên dưới cũng nhanh dần,nhanh tới nỗi Đại Vũ không kềm ₫ược mà bắn ra,Vương Thanh nở nụ cười dâm tà,rồi dùng miệng của mình một lần nữa kích thích Bảo bối.Chiếc lưỡi khẽ di chuyển đến vành tai mà liếm mút,cơn dục vọng của Bảo bối nhà cậu lại một lần nữa dâng trào nhanh chóng cầm lấy Lão nhị.Đại Vũ nhanh chóng ₫ưa chiếc lưỡi của mình đá vòng quanh cái ₫ầu khấc làm Vương Thanh kích thích tột độ nắm tóc cậu rồi nhanh chóng ấn Lão Nhị sâu vào trong,sâu tới nỗi nước mắt của Đại Vũ chợt rơi ra.Vương Thanh thấy vậy liền đem côn th*t ₫ó mà rút ra,nhìn Đại Vũ rồi nói " Xin lỗi bảo bối " nói rồi đem cậu lật lại,nhanh chóng đi đến balo của mình lấy chai bôi trơn mới mua lúc sáng.Những ngón tay độc ác sau khi được bôi trơn liền ra vào " tiểu cúc " của Bảo bối,cơn đau ập tới nhưng nhanh chóng bị khoái cảm dập tắt.Chịu hết nỗi Đại Vũ lên tiếng " Thanh ca bảo bối muốn Lão Nhị,muốn Tiểu Thanh ",Vương Thanh nhẹ nhàng mà ₫áp ứng " Sẽ chiều theo ý bảo bối ",dứt câu ₫em Tiểu Thanh một phát đâm vào làm Đại Vũ phải ưỡn mình.Tiểu Thanh vì được bôi trơn nên nhanh chóng ra vào tiểu cúc của bảo bối mình một cách thuần thục.Nhìn thấy sự phóng đãng của bảo bối trên giường cậu nhanh chóng bị kích thích liền giở trò,cậu rút côn th*t thoát ra hẳn tiểu cúc kia.Đại Vũ cứ tưởng Vương Thanh đang cho Tiểu Thanh nghĩ ngơi,nhưng chưa kịp ₫ịnh thần khúc côn kia lập tức đâm vào.Cứ rút ra ₫âm vào như thế,đến khi không chịu nỗi liền cùng nhau rên lên " Aa...aaa bảo bối anh ra " " Aa..bảo bối cũng sắp chịu không nỗi " Hai người cứ thế cùng rên to một tiếng " A " liền bắn hết ra ngoài.Vương Thanh cười trêu ghẹo bảo bối hôm nay em thật dâm đãng.Đại Vũ cũng đã mệt mỏi,hai người cứ thế mà trần trụi ôm nhau ngủ.



______ hết H _____



Tiếng những cẩu yêu nhà hàng sớm tự nhiên sủa inh ỏi đảnh thức cả hai người dậy.Đại Vũ định đứng dậy thì phát hiện từ lúc ấy tới giờ cái côn kia vẫn chưa rút ra liền ngương tới nỗi ₫ỏ mặt.Vương Thanh bên cạnh cũng chỉ biết mỉm cười " Bảo bối,anh lại muốn ".Đại Vũ vừa ngượng vừa nói " Không ₫ược mau ₫i tắm mẹ em sắp về rồi a~".Cả hai người như hai ₫ứa trẻ bước vào bồn tắm cùng nhau rữa sạch những dục vọng ban nãy.



Hai người cùng nhau xuống lầu,kím gì để ăn lót dạ vì từ trưa tới giờ chưa có gì bỏ bụng.Nhìn trong nhà thì chỉ có vài cái trứng nên trưa nay ăn đỡ vậy,biết bảo bối còn rất mệt sau chuyện lúc nãy nên kêu:



- Bảo bối mau ra ngoài nghĩ ngơi đi, anh làm được rồi.



Đại Vũ cũng nghe theo ra ngoài chờ,vừa ngồi trên ghế sopha vừa xem phim hoạt hình.Vương Thanh nhanh chóng làm thức ăn rồi bưng ra sau đó. " Bảo bối ăn thôi,xong cùng anh đi mua vài món đồ dùng cần thiết nhé! "



Đại Vũ cũng đành gật đầu.Hai người dùng bữa xong thì Vương Thanh gọi điện cho quản gia của nhà để chở hai cậu đi mua cho tiện.Đại Vũ thấy vậy cũng tò mò hỏi:



-Anh cần mua những thứ gì vậy?




Vương Thanh cũng cười " Sáng vội đi anh không đem theo gì hết,rinh theo có vài bộ đồ với cái thẻ ATM à! sợ là không đủ với hôm nay anh cũng định mua xe để sáng hai người chúng ta tiện đi học hơn"



Đại Vũ " Mua xe làm gì,mình đi xe buýt tới trường là được rồi hay là cứ gọi quản gia tới rước anh đi sao lại lãng phí như vậy a~ ! "



Vương Thanh bất chợt quay lại ôm cậu vào lòng,đôi tay khẽ luồn qua làn tóc của cậu " Anh mua xe là vì muốn chở em đi đến những nơi mà em muốn.Cùng em tạo ra những khoảng khắc đẹp nhất chứ không lẽ hai ta cứ mãi ở trong nhà để cứ mãi " Thao" nhau là tạo ra khoảng khắc đẹp a~ ".Vừa nói xong cậu cười " haha với lại chúng ta cũng cần có thời gian riêng tư dạo chơi không lẽ lúc nào cũng đi theo ông quản gia đó.Rất phiền phức a~ ",Đại Vũ chợt nhớ đang ở đường lớn thì vội dùng tay tách ra khỏi cái ôm đó hai vành tai ửng đỏ lên vì nghe tới chữ " Thao " lại nhớ tới sự phóng đãng của cậu lúc nãy liền nói " Anh đúng là đồ biến thái a~! " vừa dứt câu quản gia của nhà cũng tới. " Chào hai cậu,cậu chủ giờ cậu muốn đi mua gì trước vậy? "." Đi mua quần áo trước,rồi đi mua xe " Vương Thanh lên tiếng xong thì hai người cứ thế lên xe mà đi.Đầu tiên là tới một trung tâm thời trang nổi tiếng,hai người cứ thế bước vào,Đại Vũ sống tới chừng này tuổi cũng chưa bao giờ đi tới nơi này vì nhà cậu cũng không quá giàu nên mua đồ toàn ở hàng chợ hoặc mấy cái shop ven đường thôi.Hai người cứ thế bước vào " A đại thiếu gia,lâu rồi không thấy cậu tới chỗ chúng tôi mua đồ nha,hoan nghênh cậu ".Vương Thanh lại thay đổi nét mặt lạnh lùng " Được rồi,đừng phiền phức nữa,mau đưa chúng tôi tới quầy áo trước cũng lâu rồi không đến nơi này ".Đại Vũ đứng kế bên mà nhìn Vương Thanh bằng đôi mắt đáng nể,tự nói với lòng " Đúng là thời gian trôi qua,cái gì cũng thay đổi không ngờ giờ gia đình anh ấy bây giờ lại giàu như vậy.Đến cả cái shop nổi tiếng cũng mua đồ tới nỗi quen như vậy ! "



Mãi lo suy nghĩ thì bị tiếng nói của cậu ta đánh thức " Này bảo bối mau đi nào! " Vương Thanh vừa nói vừa cùng Bảo bối theo chân nhân viên tới quầy áo hiệu " Bảo bối cái này nhìn hợp với em nè" cái áo thun sọc được Vương Thanh đưa tới người cậu để thử "đúng thật nha nhìn thật đẹp,đóng gói cho tôi cái áo này nhưng một cặp ".Rồi nhanh chóng cầm từng cái áo khác đưa tới,đầu tiên là nhìn hợp nhãn với Đại Vũ thì mới mua nhưng lại là mua một cặp ( ổng thâm ghê hôn,ta nói đối với ổng vợ là chân lí mà haha,mượn quần áo đôi đánh dấu sở hữu).Xong thì tới cái áo có cánh dơi trước ngực,từng cái từng cái được thử nhưng có vài cái lấy giống nhau về mẫu nhưng khác màu vì biết Bảo bối thích màu sáng kêu nhân viên đóng gói.Xong thì đi tới quầy quần " Nè cái này thiệt hợp với em nha! Đóng gói cho tôi vài cái quần này..cái này...cái này nữa ".Thấy Vương Thanh lãng phí cậu liền nói " Anh! sao không mua cho anh thôi mua cho em làm gì như vậy rất tốn kém với nhà em cũng còn rất nhiều đồ ".Lại ghé sát tai cậu mà thì thầm " Chỉ cần tiêu tiền vì em,anh nhất định không tiếc! ".Đại Vũ lấy tay tát nhẹ lên mà Vương Thanh một cái theo thói quen " Mua thì mua nhưng đừng nhiều quá!! như vậy tủ nhà em chứa không nổi.Mà nè sao anh toàn mua đồ cặp không vậy mặc như vậy người ta nhìn vào kì lắm! "." Không sao,anh tính hết rồi nếu em mặc cái này hôm nay thì anh sẽ mặc cái giống vậy vào ngày khác " nói rồi chưa kịp nghe câu trả lời thì liền kéo cậu tới quầy giày mua vài đôi,lại tới quầy nội y " Hay là mình mua thêm cái này nữa nha Bảo bối!! mua nhiều nhiều một tí sau này sẽ cần dùng " nở nụ cười dâm tà trên môi nhưng không để Đại Vũ nhìn thấy xong thì tới quầy chọn,chắc Đại Vũ cũng cùng size với mình." Mau lấy cho tôi mỗi nhãn hiệu nổi tiếng 5 cái ",Đại Vũ kế bên cũng bất ngờ lại ghé sát tai cậu ta nói " Sao mà mua nhiều như vậy hả? anh định sài một lần rồi quăng luôn hay sao ".Vương Thanh cũng nói lại với cậu " Sau này nhất định sẽ dùng tới,đừng lo " hai người cứ thế mua đồ xong thì ra quầy thanh toán " Tính nhanh một tí,thẻ đây ".Cô nhân viên vội tính tiền rồi đưa thẻ lại cho cậu " Cám ơn thiếu gia đã ghé ạ! ".Xong thì nhanh chóng đem đống đồ ra xe,chất lên thì cũng đã muốn hết chỗ ngồi từ phía sau lên phía trước.Rồi quản gia nhanh chóng đưa hai người tới cửa hàng xe nổi tiếng nhất thành phố,cùng nhau bước vào " Xin hỏi thiếu gia muốn mua gì ạ? ".Nghe câu nói từ nhân viên lại làm Đại Vũ thêm bất ngờ " Đến chỗ này nhà anh cũng quen sao!! ","Chiếc xe ô tô mà bây giờ cửa hàng anh đang có là gì,tiền không thành vấn đề ".Nhân viên nghe vậy liền nói " Cửa hàng đang có một chiếc xe hãng Ferrari F60 America mới được nhập về đó ạ! ".Vừa tới nhìn thì thì ngay lập tức Vương Thanh đã thấy hợp nhãn với mình liền xoay qua hỏi Đại Vũ " Này Bảo bối,em thấy nó đẹp không a~ ".Đại Vũ lại vừa nhìn thấy chiếc xe đôi mắt đã vô cùng thích thú " Qủa thật rất đẹp,nhưng rất mắc đừng mua rất phí phạm ".Vương Thanh định mở miệng ra nói mua thì nghe được câu sau liền không dám mua " Haizz,vậy em tính mua chiếc nào? "," Mua loại vừa vừa thôi,anh chưa làm ra tiền với toàn là tiền của ba mẹ anh mua như vậy không đáng ".Vương Thanh đành nghe lời bảo bối," Cho tôi xin lỗi nhưng ông có chiếc nào vừa đẹp nhưng tầm giá vừa vừa không."




" À cửa hàng cũng đang kinh doanh loại Mercedes CLA 250 2016 4Matic đó thiếu gia "." Được rồi mau dẫn chúng tôi đến xem thử". Nhân viên nhanh chóng đưa hai ngươi họ tới chiếc xe đó " Nó đây thiếu gia,là mẫu xe mới nhất vừa được ra mắt, đây là một mẫu sedan cỡ trung với thiết kế trẻ trung và hiện đại, phù hợp với những người trẻ tuổi,như thiếu gia á.Gía cả cũng phải chăng nằm ở phân khúc khoảng 1.819.000.000 VNĐ ( khúc này mình để VNĐ luôn tại không biết đổi sang Trung Quốc là bao nhiu vạn tệ T.T thông cảm a~ ").Đại Vũ nhìn chiếc xe này cũng đẹp dù không bằng chiếc hồi nãy nhưng vẫn còn mắc quá,định quay qua nói Vương Thanh đừng mua.Vương Thanh nhanh trí biết rằng " Bảo bối lại thấy tiếc tiền cho coi,cứ như vậy mình mua xe máy luôn quá,không được " suy nghĩ vừa chợp tắt Đại Vũ định nói không mua nhưng bị Vương Thanh nhanh chóng nói " Mau lấy cho tôi chiếc này! ".Đại Vũ định quay qua nói,thì Vương Thanh liền ghé sát tai cậu " Bảo bối,xe hơi phân khúc rẻ với mẫu mã đẹp như thế này cũng khó mà kiếm thôi mình mua đi nha.Em cứ tiếc tiền tí nữa hai ta lại ra về tay không!! ".Đại Vũ nghe vậy cũng không nói gì,nghĩ thầm trong lòng " Anh riết rồi cứ phun phí như thế này tiền nào chiệu nổi,sau này nhất định sẽ dạy dỗ lại a~ ".



Hai người ra làm thủ tục xong xuôi,thanh toán tiền cũng xong.Điện thoại Vương Thanh chợt rung " Alo,mẹ hả? có chuyện gì vậy mẹ? ".Bên đầu dây kia cũng quan tâm hỏi han " Con trai,con có mua được xe máy chưa vậy?.".Vương Thanh bèn trả lời " À dạ lúc sáng con định mua xe máy,nhưng giờ lại không thích nên mua luôn một chiếc xe hơi rồi! "." Vậy có đủ tiền không con trai? nếu không thì nói mẹ cho thêm nha ".Vương Thanh bèn cười mà nói dối " Lúc nãy mua xong cũng gần hết tiền rồi mẹ! giờ không biết có đủ dùng hay không nữa,nếu mẹ thương con thì....".



" Được rồi ông tướng tí mẹ chuyển khoảng qua cho con.Nhưng con mua xe hơi thì để đâu? ".Vương Thanh lúc mua cũng không nghĩ tới chuyện này liền nói " Chết rồi!! con quên mất,nhưng chắc tí con sẽ qua nhà bạn để nhờ vậy! ".Bên đầu dây kia cũng lo lắng nói " Hay là vầy đi,gần cuối học kì rồi nếu con đặt được điểm cao thì mẹ nhất định sẽ nói ba tặng con căn nhà riêng ".Vương Thanh vừa nghe thì mắt vui tươi cười " Vậy thì con cám ơn a~ nhất định sẽ cố gắng.Tạm biệt mẹ con giờ phải đi về rồi a~".




Đại Vũ kế bên cũng nghe loáng thoáng nên cũng biết được một chút." Bảo bối,mẹ nói nếu đạt được điểm cao trong cuối kì này thì anh sẽ có nhà riêng a~,lúc đó chúng ta sẽ cùng ở nhé ".Đại Vũ cũng cười " Anh nói cái gì thì là cái đó vậy!".Còn khoảng 3 tháng nữa là kết thúc rồi cố lên nhé! Nói xong hai người cùng ngồi vào chiếc xe mới,đem hết tất cả đồ lúc nãy bỏ vào trong xe " Có thể về trước rồi đó,tí nữa chúng tôi sẽ tự lái xe về ".Nói rồi hai người cùng ngồi vào xe,trên đường về nhà Vương Thanh nói " Bảo bối,em có biết chỗ nào giữ xe không,đem nó về lại không biết để đâu ".Đại Vũ cũng chợt nhớ ra



" À nhà em cũng có cái gara dành cho xe đó,nó nằm ở bên vườn đằng sau đó " Vương Thanh lại hỏi



" Vậy sao hai lần anh vào nhà em mà có thấy đâu a~ "



" Làm sao mà thấy được,tại cái gara nằm ở đằng sau,phải đi bằng đường lớn thì mới thấy.Không phải hai lần anh đến nhà em toàn quanh quẩn trong nhà thôi sao? "



" Ủa còn có cửa sau nữa hả.Mà sao có gara mà không có xe vậy? "



" À lúc trước ba em có mua một chiếc nhưng vì ba đã đi làm nơi khác 1 năm mới về nhà một lần.Thấy xe để thì cũng không ai dùng nên mẹ em kêu ba bán đi."



~~ Hai người cứ thế trò chuyện trên đường về nhà ~~