‼️CẢNH BÁO SẢN NHŨ, AI KHÔNG THÍCH VUI LÒNG QUAY XE ❌❌❌‼️
Tân Tranh lại bị đánh thức bởi cảm giác đau nhức và nóng ẩm ở ngực. Trong cơn mơ màng, anh đưa tay chạm vào nơi bị đau, vô tình quẹt qua đầu v* nhạy cảm đang cương cứng. Cơ thể anh lập tức co rúm lại như bị điện giật, từ sâu trong cổ họng bật ra một tiếng rên ngắn ngủi đầy đau đớn.
Mặc dù anh nhanh chóng nín thở, Kinh Miểu vốn ngủ không sâu vẫn bị đánh thức bởi tiếng động nhẹ. Chàng trai trẻ vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, thấy người trong lòng không có biểu hiện khó chịu rõ ràng nào, liền im lặng nhìn ngắm lồng ngực phập phồng của người yêu. Ánh mắt cậu mơ màng và dịu dàng, như hai hồ nước xuân khẽ gợn sóng, dần trở nên trong veo như gương khi ý thức quay trở lại. Như thể cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó không ổn, Kinh Miểu thử đưa tay nhẹ nhàng ấn lên ngực Tân Tranh. Vùng ngực vốn được bao phủ bởi cơ bắp dẻo dai giờ đây trở nên nóng bỏng và sưng tấy bất thường. Dưới đầu ngón tay, cậu dường như có thể cảm nhận được thứ gì đó căng phồng khiến cho bầu ngực trở nên đầy đặn hơn hẳn. Chỉ cần ấn nhẹ, Tân Tranh đã không thể kiềm chế mà khẽ thở dốc một lần nữa.
Kinh Miểu lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo. Đôi mắt ngoan ngoãn của cậu lấp lánh trong bóng tối với chút tinh quái, giọng nói vẫn còn ngái ngủ nhưng nội dung lại chẳng hề ngây thơ hay e thẹn. Cậu thản nhiên đưa tay vuốt ve bộ ngực đàn hồi và đầy đặn của Tân Tranh, môi kề sát xương quai xanh người đàn ông, khẽ hỏi: "Lại căng sữa rồi à?"
Dù biết rõ đây chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường sau khi sinh, Tân Tranh vẫn cảm thấy mặt nóng bừng trước câu hỏi của cậu. Không thể tìm ra lý do để phản bác, anh chỉ còn biết rên lên một tiếng rồi đưa tay định gỡ bàn tay không yên phận của chàng trai trẻ ra. Nhưng Kinh Miểu nhanh hơn một bước, cậu ngậm lấy n/úm v/ú đang sưng tấy mềm mại của anh, dùng răng cắn nhẹ đầu v* đang cương cứng và nhô ra do sung huyết, khẽ nghiền nó. Cảm giác tê dại như bị điện giật lan khắp cơ thể khiến người đàn ông trong lòng cậu mềm nhũn ra, gục bên tai cậu phát ra tiếng rên rỉ trầm khàn đầy khoái cảm.
Tân Tranh hoàn toàn không có sức đề kháng trước chiêu này của cậu. Sau khi căng sữa, hai n/úm v/ú quái ác kia ngứa ngáy khó chịu, nhưng khi anh tự xoa nắn lại không nắm được lực đạo, mỗi lần đều đau đến mức rít lên. Cách Kinh Miểu ngậm như thế này tuy khiến anh xấu hổ, nhưng cơn đau do răng cậu cắn nhẹ lên n/úm v/ú vừa đủ để trung hòa cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Thêm vào đó là cảm giác mát lạnh mềm mại khi môi Kinh Miểu chạm vào bầu ngực, sự ướt át nóng bỏng khi đầu lưỡi cậu liếm láp n/úm v/ú, tất cả khiến anh sướng đến mức gần như muốn rên rỉ thành tiếng chỉ để giải tỏa ngọn lửa dục vọng đang bùng cháy không đúng lúc trong cơ thể.
Tân Tranh cắn răng kìm nén tiếng rên đầy khát khao trong cổ họng, hơi thở gấp gáp và nặng nề, mắt đẫm nước mắt sinh lý nhìn Kinh Miểu cảnh cáo. Đáng tiếc là đôi mắt ướt át ấy lại càng toát lên vẻ giận dỗi vì xấu hổ. Kinh Miểu đối phó với anh cũng đã thành thạo, lập tức ngoan ngoãn buông ra, mũi chạm vào ngực Tân Tranh, ngước lên nhìn với vẻ mặt vô tội. Đôi mắt to tròn trong veo toát lên vẻ thuần khiết mười phần, thậm chí còn có chút tủi thân, như thể cậu thực sự chỉ muốn làm cho Tân Tranh dễ chịu hơn. Lúc đầu, Tân Tranh gần như bị vẻ ngoài ngây thơ thiện lương này của cậu đánh lừa...
Nếu như tên nhóc ẩn giấu tâm địa dâm đãng này không nhân cơ hội cắn n/úm v/ú anh mà bú sữa! Chết tiệt, cậu ta không thấy xấu hổ sao? Mặc dù trước đây Kinh Miểu cũng từng cắn n/úm v/ú anh và nói những lời nhảm nhí kiểu như ước gì có sữa, nhưng lúc đó Tân Tranh chẳng để tâm, chỉ coi đó là trò chơi tình ái thôi... Làm sao anh có thể ngờ được rằng một ngày nào đó, n/úm v/ú của mình - một Alpha - lại thực sự có thể bị bú ra sữa, thậm chí còn vì cơ thể khỏe mạnh hơn cả Omega mà sữa dồi dào, như thể số phận đang chơi một trò đùa tình dục khác với anh. Còn Kinh Miểu, cậu alpha có thể vừa khóc sướt mướt vừa làm anh đến mang thai, lúc ở trên giường chẳng bao giờ e thẹn hay kiềm chế như bình thường, dường như rất thích thú với việc trêu đùa tình trạng đặc biệt của anh lúc này. Khi Tân Tranh bị bú đến mức quá sướng mà không thể che giấu sự xấu hổ, anh sẽ đẩy trán Kinh Miểu ra mắng với giọng khàn đặc như lúc này: "Đủ rồi chứ! Em không biết xấu hổ khi tranh sữa với con à?"
Kinh Miểu cũng luôn đường hoàng trả lời anh: "Nhóc con đó uống không hết, em không uống cũng phí." Hai người cứ giằng co như vậy rồi lại nhìn về phía đứa trẻ vừa mới chợp mắt bên cạnh giường, nhớ lại đứa con vốn yếu ớt từ lúc sinh ra này luôn kém ăn, mỗi lần chỉ mút vài cái đã ngậm miệng từ chối bú. Tân Tranh lại không chịu nổi cơn đau do sữa dư thừa gây ra, cuối cùng đều làm lợi cho Kinh Miểu - cậu bố trẻ này đã quen thói, chẳng hề thấy xấu hổ, ôm lấy người đàn ông cao lớn nhưng không còn sức lực làm theo ý mình, cho đến khi cắn quầng v/ú Tân Tranh đỏ tấy đau nhức, nhưng vì không muốn đánh thức con nên anh phải nín thở dùng hết sức đẩy cậu ra mới thôi.
Đêm nay, Kinh Miểu được lợi còn giả vờ ngây thơ, sau khi tận hưởng biểu cảm vừa đón nhận vừa từ chối đầy gợi cảm và vị sữa ngọt ngào hơi tanh của Tân Tranh, cậu vừa xoa bóp ngực cho anh vừa an ủi với thái độ rất hiểu chuyện: "Nếu không muốn bị căng sữa nữa, cứ để thằng bé cai sữa sớm là được."
Tân Tranh do dự một lúc, rồi nhớ lại đứa con không ăn không ngủ của họ cũng có thể khóc nửa ngày, cũng đã qua tuổi bắt buộc phải bú sữa, lại rất chống đối việc cho ăn, có lẽ cai sữa sớm và thử cho ăn thức ăn khác cũng không sao - thêm vào đó, anh luôn cảm thấy xấu hổ khi một Alpha như mình phải ưỡn ngực cho người khác bú, nên cũng thấy ý kiến nghe có vẻ lạnh lùng của Kinh Miểu có lý, có lẽ đáng để thử. Chỉ là...
"Sao em lại cắn nữa! Em cũng chưa cai sữa à?!" Tân Tranh vừa bực mình vừa buồn cười đẩy trán Kinh Miểu ra, nhưng cơ thể vẫn không kiềm chế được mà run rẩy khi Kinh Miểu liếm lên đầu v* vẫn còn nhạy cảm của anh.
Kinh Miểu ngẩng đầu nhìn anh, hiếm khi lộ vẻ đắc ý và bướng bỉnh, lí nhí nũng nịu: "Anh là Alpha của em, những gì nó được hưởng em đương nhiên phải có, những gì nó không được hưởng... em cũng phải có."
Thực ra Tân Tranh đã sớm cảm nhận được điều đó, dù Kinh Miểu chăm sóc đứa trẻ rất tận tụy không chê vào đâu được, nhưng hầu như lúc nào cũng ghen tị với con trai mình. Chưa nói đến việc Kinh Miểu đôi khi vô tình buột miệng gọi thẳng con trai mình là "nhóc con", như thể đứa trẻ chưa lớn mà anh đã bắt đầu có thái độ khó chịu với đứa con nổi loạn. Khi Tân Tranh cho con bú, Kinh Miểu ngồi bên cạnh với vẻ mặt vô tội, lén nuốt nước bọt trước bộ ngực màu lúa mì với đôi n/úm v/ú mềm mại đỏ au của anh. Mỗi lần Tân Tranh khàn giọng dỗ dành con ngủ, Kinh Miểu luôn ôm lấy eo anh lắng nghe. Nếu dỗ hơi lâu một chút, Kinh Miểu với đôi mắt thâm quầng sẽ lập tức bế đứa trẻ từ lòng anh, bất chấp vẻ mặt tiều tụy mà nghiêm túc nói "Anh để em lo, đừng mệt quá" nghe chẳng có sức thuyết phục gì cả. Tân Tranh thấy bộ dạng đó của cậu thật buồn cười, nghĩ bụng đây chắc là quả báo của việc tìm một người yêu quá trẻ, bình thường trông có vẻ chín chắn chu đáo, nhưng thực ra vẫn còn là một đứa trẻ chưa lớn, vừa ghen tuông vô cớ vừa lộ ra vẻ mặt "em ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ rồi, mau khen em đi", khiến Tân Tranh vừa buồn cười vừa bất lực, đành phải dỗ dành cả con lẫn người yêu. Mỗi ngày trước khi thiếp đi trong mơ màng, anh đều cảm thấy vừa mệt mỏi vừa hạnh phúc.
Nếu nói cuộc sống này có điểm gì khiến họ không hài lòng - thì có lẽ chỉ là họ đã quá lâu không có quan hệ tình dục. Là một cặp Alpha chưa bao giờ kiêng kỵ chuyện chăn gối, việc không làm chuyện ấy suốt nửa năm vì mang thai khiến cả hai đều đã nhịn đến cực hạn, khao khát đến mức chỉ cần hôn hít ôm ấp cũng dễ dàng bùng cháy, nhưng lại gặp phải giai đoạn không thích hợp nhất để làm tình - vết thương ở bụng dưới của Tân Tranh chưa lành hẳn, chưa kể đứa con có quá trình ra đời hết sức gian nan của họ cũng không phải dễ chăm sóc. Trông có vẻ yếu ớt bẩm sinh nhưng lại tò mò quá mức, tính tình cũng khá vô tâm, chỉ cần không để ý là sẽ làm những việc khiến người ta phát hoảng, nhưng lại không thể đụng vào hay la mắng, một khi bị ấm ức thì khóc đến khản giọng cũng không ai dỗ được, không biết đứa trẻ này cuối cùng giống ai trong hai người họ nhiều hơn. Mỗi ngày họ chỉ lo dỗ dành con đã đủ bận rộn, đến nửa đêm mới có thể ngủ được thì cả hai đều đã kiệt sức, lại sợ hưng phấn quá mà không kiềm chế được sẽ đánh thức cậu ấm vừa mới dỗ ngủ, nên đành đồng lòng chọn cách ngã đầu ngủ luôn, tránh một câu nói đùa hay một chút tiếp xúc cơ thể cũng có thể khiến đối phương không kìm được mà dừng không nổi. Cũng chính vì cả hai đều nhịn đến mức không chịu nổi, mới chơi trò bú sữa giữa đêm khuya - một trò chơi đủ mạnh mẽ nhưng không đi đến cùng, đầy xấu hổ nhưng giúp giải tỏa được sự khao khát không thể thỏa mãn mỗi ngày.
Vào ngày vết sẹo trên bụng dưới của Tân Tranh cuối cùng cũng biến thành làn da mới, dù cả hai đều mệt đến mức có phần mơ hồ khi lăn lên giường, nhưng phản ứng của cơ thể vẫn hết sức thành thật mà hưng phấn lên. Kinh Miểu vừa mới ấn Tân Tranh xuống giường, cuối cùng cũng chịu rời môi lưỡi đang quấn quýt dữ dội, đang chóng mặt nén tiếng thở hổn hển, đã cảm thấy người đàn ông dưới thân vô cùng chủ động mở chân quấn lấy eo cậu, mắt cá chân gầy hơn trước đây khéo léo cọ xát vào vùng nhạy cảm bên hông Kinh Miểu, âm thầm mà phóng đãng cầu xin ân ái.
Kinh Miểu rên lên một tiếng rồi tránh khỏi sự khiêu khích của người đàn ông, nắm lấy mắt cá chân Tân Tranh bóp nhẹ để cảnh cáo, nghe thấy anh khàn giọng cười khẽ, mang đầy ý vị trêu chọc gợi tình. Cậu chỉ cảm thấy hơi thở của đối phương đều quấn quýt mùi pheromone nóng bỏng đã lâu không gặp, ấm áp và gợi cảm theo hơi thở trao đổi thấm vào cơ thể mình, từng tấc xương tủy đều âm ỉ cháy bỏng khó chịu, đốt cháy toàn bộ máu trong người nóng bỏng, nổ tung thành những cơn đau râm ran như dòng điện chạy khắp người. Dù chỉ trong thoáng chốc đã bị cơn nóng tình dục làm cho khó thở, nhưng tầm nhìn tạm thời tối đen của cậu vẫn dần dần hồi phục, nhìn rõ đôi mắt Tân Tranh đặc biệt sáng ngời cười đầy ẩn ý trong bóng tối.
Đã rất lâu rồi cậu không thấy Tân Tranh nhìn cậu với vẻ thèm muốn rõ ràng như vậy. Kể từ khi đính hôn, trong một thời gian khá dài, họ vẫn duy trì một chế độ chung sống ấm áp và kiềm chế, ôm ấp tình yêu thuần khiết không liên quan đến dục vọng dành cho nhau, giống như những người thân trong gia đình hỗ trợ lẫn nhau giữa mưa gió cuộc đời. Cho đến lúc này, niềm đam mê tìm kiếm thể xác và tâm hồn lẫn nhau trong thời kỳ mới yêu bỗng nhiên được thắp lên, Kinh Miểu lại ngửi thấy mùi rượu quen thuộc tỏa ra từ gáy Tân Tranh, khiến mắt cậu nóng ran và hàm răng ngứa ngáy muốn cắn. Người đàn ông dưới thân không còn là người chồng yếu ớt mang thai cần cậu nâng niu cẩn thận suốt nửa năm qua, thân hình vạm vỡ khỏe mạnh kia lại trở nên nóng bỏng trơn mượt đàn hồi, để mặc cậu vuốt ve đùa giỡn tùy ý. Vẻ mặt luôn có phần mệt mỏi trên gương mặt đường nét sâu sắc kia cũng biến mất, lúc này hơi nhếch mày đậm lên với vẻ hư hỏng, khóe miệng lộ ra nanh trắng sáng lấp lánh, trong nụ cười lại xuất hiện vẻ hoang dã khó thuần hóa, vẻ nguy hiểm quyến rũ khiến người ta muốn chinh phục, đôi mắt sáng đến kinh người chứa đựng dục vọng thẳng thắn táo bạo và sự trêu chọc nuông chiều, lại trở về làm alpha mạnh mẽ và gợi cảm từng khiến cậu say đắm điên cuồng, chỉ cần cười rạng rỡ với cậu là đủ khiến cậu xúc động đến rơi nước mắt, phía dưới cứng đến mức gần như nổ tung.
Kinh Miểu cố gắng kìm nén nước mắt sinh lý sắp trào ra khỏi hốc mắt vì bị dục vọng làm cho choáng váng, để tránh biểu hiện giống như một chàng trai nhỏ mới lớn bị Tân Tranh quyến rũ là phát tình ngay. Để cho mình có thời gian bình tĩnh lại đồng thời lấy lại thế thượng phong, cậu hắng giọng rồi ghé vào tai Tân Tranh hỏi nhỏ: "Lúc này anh không lo bị con nhìn thấy nữa à?"
Tân Tranh bị cậu nhắc nhở mà sững người, lửa dục trong lòng nguội lạnh đi một lúc, nhưng không chịu nổi Kinh Miểu cứ âm thầm vuốt ve đùi anh không ngừng, do dự một lát mới vừa buồn cười vừa ngượng ngùng phản ứng lại, gõ gõ vào trán Kinh Miểu, cũng ghé vào tai đối phương cố tình chậm rãi hỏi lại: "Lúc này em còn ghen với con à? Nhất định phải bắt anh chọn một trong hai việc chăm sóc con và chiều chuộng cảm xúc của em sao? Còn làm mấy động tác quyến rũ anh kiểu này... Đều là người làm bố cả rồi mà còn giữ tính thắng thua mạnh mẽ ở những chỗ vô lý thế này, em có ấu trĩ quá không?"
Kinh Miểu bị anh thổi hơi trêu chọc đến đỏ bừng tai, mang theo sự bực bội vì bị vạch trần tâm tư nhỏ nhen mà khẽ cắn vào đầu ngực nhạy cảm của Tân Tranh, nghe rõ anh hít một hơi lạnh, che miệng run rẩy dưới thân cậu. Cậu có phần đắc ý tiếp tục dùng răng nhẹ nhàng cắn n/úm v/ú anh, thầm mừng vì Tân Tranh bây giờ có nhiều điểm yếu nhạy cảm hơn trước khi mang thai, chỉ cần trêu chọc thêm một lúc nữa chắc chắn sẽ không chịu nổi, tối nay cậu sẽ được ăn tươi nuốt sống con mồi tươi ngon quyến rũ dưới thân sau một thời gian dài, nhân cơ hội Tân Tranh vẫn chưa thoát khỏi giai đoạn cho con bú đặc biệt này, còn có thể chơi trò "pháo hữu" kích thích chưa từng có... (tác giả để là py, t baidu các kiểu cũng k biết còn từ gì ngoài từ pháo hữu nữa, bạn nào có từ nào đúng hơn thì chỉ mình với nha hx)
Tuy nhiên, ngay khi hai người đang quấn quýt bên nhau và sắp bước vào "chuyện chính", cậu con trai nhỏ - dường như sinh ra chỉ để tạo ra những "bất ngờ thú vị" cho cuộc sống vợ chồng không biết xấu hổ của họ - đã thức giấc. Với cơn giận dữ khi mới ngủ dậy, đứa trẻ òa khóc ầm ĩ một cách kinh hoàng, như thể dội một gáo nước lạnh lên đầu cặp đôi đang bừng bừng lửa dục, khiến họ lập tức mất hết hứng thú. Họ đành phải nhìn nhau im lặng đầy bất lực trong giây lát, cuối cùng Tân Tranh - người vốn luôn độ lượng và rộng rãi - đành thở dài như thể đầu hàng. Anh xoa xoa đôi mắt đỏ hoe vì tức giận của Kinh Miểu, nhanh chóng hôn lên khóe miệng đang căng ra của cậu để an ủi, rồi lanh lẹ trở mình xuống giường đi dỗ con.
Còn lại một mình, Kinh Miểu vừa bị cắt ngang cuộc ân ái hiếm hoi, lại còn bị cướp mất "món ăn", đành nằm lại tại chỗ, vừa xấu hổ vừa tức giận. Cậu ấm ức đến mức muốn òa khóc ầm ĩ không cần biết đến ai, chỉ để át đi tiếng khóc của đứa con trai dường như sinh ra chỉ để trừng phạt cậu vì tội tự làm tự chịu và chuyên đi ngược lại ý muốn của cậu. Mặc dù đã bị Tân Tranh cảnh báo nhiều lần không được oán hận con trai mình, lúc này cậu vẫn không kìm được, mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm đứa con đang nũng nịu trong lòng Tân Tranh, âm thầm nghiến răng, trong lòng vừa cay đắng vừa căm hờn: "Cứ đợi đấy, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, sớm muộn gì em cũng sẽ tống cổ thằng nhóc không biết điều này về nhà chính chịu khổ, đảm bảo từ nay về sau cái tên tiểu quỷ này sẽ không còn cơ hội nào để phá đám cuộc sống vợ chồng của chúng ta nữa!"