Nếu Biết Alpha Có Thể Mang Thai Sớm Hơn

Chương 3




"Em muốn cắn anh..."

Giọng nói nhu hòa trong trẻo của Kinh Miểu trong cơn say tình trở nên khàn khàn ẩm ướt, âm cuối trầm thấp đè nén xúc động nguy hiểm nào đó.

Mặc dù bạn trai vẫn cố gắng dùng ngữ điệu nhẹ nhàng nhất đưa ra yêu cầu, nhưng tình cảnh này Tân Tranh căn bản không có quyền cự tuyệt.

Alpha trong thời kỳ nhạy cảm khi quan hệ tình dục là một bạo chúa không có gì bàn cãi, họ sẽ dùng hết tất cả thủ đoạn hung hăng cắn xuyên qua cổ con mồi, bá đạo rót vào pheromone của mình, khiến khoang sinh sản của đối tượng giao phối bị t/inh d/ịch của mình bắn vào toàn bộ.

Dùng phương thức dã man và nguyên thủy nhất bảo đảm tỷ lệ thụ thai cao nhất, loại xâm lược bản năng này không thể để con mồi giãy dụa hoặc cự tuyệt. Cho dù bị đè dưới thân cưỡng chế giao phối bởi một Alpha cũng giống như vậy.

Tân Tranh thật sự có chút sợ hãi, cứ tiếp tục như vậy anh nhất định sẽ phải chết trên cái giường này mất.

Tuy rằng Kinh Miểu khá trẻ trâu không biết tiết chế, một đêm không làm ba bốn lần thì không chịu dừng lại, nhưng anh thật sự không nghĩ tới việc bạn trai nhỏ còn chưa hoàn toàn phát huy thực lực, tinh lực trong kì dịch cảm được phát huy hết công suất, khiến anh đừng nói đến việc không phân biệt được ngày đêm, ngay cả chính mình ngất đi mấy lần cũng không nhớ rõ.

Nước mắt và t/inh d/ịch của anh đã sớm cạn, cổ họng khàn đến mức cho dù liều mạng kêu cũng chỉ có thể phát ra khí âm rất nhỏ, t/inh d/ịch dính máu giữa hai chân khô rồi lại chảy ra, mỗi lần tỉnh lại với cặp mắt sưng đỏ đều tuyệt vọng phát hiện bạn trai với khóe mắt đỏ bừng còn thô bạo đóng cọc vào trong thân thể mình, khiến cho sâu trong tiểu huyệt của anh vừa nóng vừa trướng, giống như xuất phát từ dục vọng bắt đầu chảy nước theo bản năng, thật sự hành động dâm đãng như vậy không phải vì cầu hoan, chỉ vì làm giảm sự đau đớn của việc Alpha ma sát qua thành ruột, ruột rách da chảy máu.

Anh đã sớm không còn cảm thụ được khoái cảm, sau khi sảng khoái qua đi cả người đều trở nên tê dại, cảm giác rõ ràng nhất chỉ còn lại sợ hãi.

Anh chưa từng nghĩ tới lần gần với tử vong nhất của mình không phải là chiến trường, lại là ở dưới thân Alpha khác, sợ bị cây cự vật kia đâm chọc không ngừng khiến anh hít thở không thông.

Cho nên khi Kinh Miểu rốt cục toát ra một chút ý tứ muốn chấm dứt cuộc giao phối bằng việc cho cậu đánh dấu, anh dùng hết khí lực còn sót lại gật đầu.

Răng nanh sắc bén lập tức tàn nhẫn đâm xuyên qua gáy anh, pheromone của Alpha khác theo vết cắn mãnh liệt tràn vào mạch máu gào thét quét qua toàn thân anh, mỗi một đoạn xương máu vì bị sỉ nhục bởi "đồng loại" xâm phạm mà nóng rát đau đớn, nhưng lại không thể kháng cự dù chỉ một chút.

Cự vật thô to thành kết ở chỗ sâu nhất trong cơ thể anh giống như muốn đem khoang sinh sản yếu đuối phát dục bất thường xé rách, bụng anh nổi lên một lượng t/inh d/ịch lớn khiến anh cảm thấy trong cổ họng cũng dâng lên mùi tanh khiến người ta nghiện, cả người được bao trùm bởi mùi của Kinh Miểu.

Cảm giác bị cưỡng chế chiếm hữu cũng không tốt, trong cơ thể khắp nơi truyền đến đau đớn bạo liệt xé rách, vô luận là hai luồng pheromone như nước với lửa không dung hợp tự bài xích lẫn nhau, hay là bụng bị t/inh d/ịch rót vào đau nhức, toàn bộ thân thể của anh đều theo bản năng cự tuyệt bị một Alpha khác chinh phục.

Nhưng mà cùng lúc đó, trong đầu anh đã sớm không còn khả năng suy nghĩ lại hoảng hốt lóe lên suy nghĩ kỳ dị: mình giống như là một Omega thực thụ, đang bị Alpha của mình xâm chiếm vào sâu trong nơi riêng tư yếu ớt nhất nhiều lần, bị cắn tuyến sau gáy chặn khoang sinh sản bắn tinh vào trong, mình không thể cự tuyệt sắp mang thai con của đối phương, cả đời sẽ thuộc về Alpha này, sẽ hoàn toàn bị cậu chà đạp chiếm hữu...

Nhưng điều này vớ vẩn thế nào, anh là Alpha, sao có thể bị chiếm hữu bởi một Alpha khác.

Tân Tranh rốt cục không chịu nổi, choáng váng mệt mỏi dường như muốn đem linh hồn hắn ra khỏi cái thân thể thê thảm này, đoạn tình dục điên cuồng ngày đêm này lưu lại cho anh suy nghĩ cuối cùng trong đầu chỉ còn: cũng may mình là Alpha, không thì chưa kịp chờ đến lúc thụ thai đã bị nhóc con này ** chết.

Tân Tranh tỉnh lại là trong bệnh viện. Không cắm ống dẫn oxy, trên người cũng không có băng bó thạch cao, chỉ là treo bình truyền dịch nhỏ giọt, xem ra là không có gì đáng ngại. Anh thuần thục phán đoán tình huống một chút, sau đó mới có chút buồn cười phản ứng lại, bị đánh dấu một cái thì có thể xảy ra vấn đề gì, loại chuyện này nháo đến bản thân phải vào viện cũng đủ mất mặt rồi.

Anh thử quay đầu lại, phát hiện chân tay vẫn rất nhức mỏi như cũ, ít nhất còn phải nằm một hai ngày mới có thể xuống giường.

Thủ phạm nằm ở đầu giường nhắm mắt hít thở đứt quãng, chẳng ai có thể ngủ được với tư thế này, giống như là chịu không nổi bị ngất lịm đi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của bạn trai nhỏ trắng hơn cả giấy dán tường, đôi mắt sưng đỏ tựa như hai quả đào sắp bị rách vỏ, khóe mắt hiện rõ vài vết cào xước da, những vết thâm tím nổi bật đến dọa người trên làn da gần như trong suốt, cả người tiều tụy như vừa thoát chết.

Tân Tranh vừa nhìn như vậy nhất thời cái gì cũng không nghĩ được, cố hết sức giơ tay lên muốn sờ sờ cái đầu bạn nhỏ đáng thương, gần chạm vào tóc lại dừng lại.

Sắc mặt kém như vậy, cũng không biết đã bao lâu chưa nghỉ ngơi...Vẫn là nên để em ấy ngủ thêm lát nữa nhỉ? Cứ do dự mãi, anh đã hơi nản lòng không muốn vuốt ve nữa, vội vàng rút tay về, ai ngờ cổ tay còn chưa hạ xuống đã bị Kinh Miểu bừng tỉnh nắm chặt trong tay.

Anh biết anh chưa có chạm vào người ta, chỉ là không nghĩ tới bạn trai ngủ thiếp đi còn mẫn cảm như vậy, giống như chỉ cần phất phất tay trước mặt cũng sẽ tỉnh lại.

Đôi mắt mông lung của Kinh Miểu mở ra một cách khó khăn, híp híp mắt cố gắng tập trung tầm nhìn, mơ màng trong chốc lát mới đột nhiên phát hiện Tân Tranh tỉnh lại, trên mặt nhất thời lộ ra biểu cảm vừa sợ vừa mừng, không chớp mắt nhìn chằm chằm Tân Tranh, mím chặt môi, ấy vậy mà không khóc.

Tân Tranh thấy cậu khó có được kiên cường như vậy, lời an ủi đến bên miệng cũng ngập ngừng, mới phản ứng lại túi khóc nhỏ này tám phần là khóc cạn nước mắt rồi.

Anh đau lòng sờ sờ vết thương nóng bỏng phiếm hồng ở khóe mắt Kinh Miểu, hai tay lạnh lẽo của bạn trai lập tức quấn lên, cẩn thận ôm tay anh lưu luyến cọ cọ, môi run rẩy.

Anh đoán Kinh Miểu mở miệng là khóc lóc xin lỗi, dứt khoát che miệng bạn trai cố gắng làm ra bộ dáng anh tuấn tiêu sái cười cười với cậu.

Đáng tiếc bộ dạng anh nằm trên giường bệnh thật sự tiêu sái không nổi, thấy sắc mặt Kinh Miểu càng khó nhìn, anh lại phải kéo cổ họng khàn khàn gian nan nói: "Giúp... Khụ, giúp anh gọi y tá trước." Anh còn muốn nói một câu "Anh muốn uống nước", nhưng vừa mở miệng thanh âm suy yếu đến mức chính mình đều hoảng sợ, sợ bộ dạng nguy hiểm tính mạng này của mình dọa bạn trai vốn đã hoảng hốt thêm sợ, nên cũng thôi.

Kinh Miểu vội vàng tiến lại gần thay anh ấn chuông gọi y tá, gấp đến độ giống như y tá mà không tới thì anh sẽ mất mạng, làm cho Tân Tranh vừa buồn cười vừa xấu hổ, trấn an vuốt vuốt tóc bạn trai, cho đến khi y tá đến mới buông tay ra.

Anh ngẩng đầu mới phát hiện bác sĩ điều trị cũng tới, ánh mắt nhìn anh có chút vi diệu.

Anh không biết chính là, lúc trước Kinh Miểu vừa tỉnh lại bị cả người anh vừa đỏ đỏ trắng trắng tất cả đều là vết máu và t*ng trùng, còn hôn mê bất tỉnh dọa cho sợ tới mức hồn cũng sắp bay ra ngoài, ngay cả tắm cũng không tắm cho anh, chỉ quấn một lớp khăn tắm liền ôm anh đến bệnh viện.

Bác sĩ được gọi tới nói câu từ sâu trong đáy lòng, nào là "Đúng là người có tiền không làm những việc giống người bình thường", đến "nghĩ cái gì mà mạnh mẽ đánh dấu Alpha", nhìn sắc mặt bạn nhỏ trước mắt này từ ngạc nhiên đến khiếp sợ rồi lại ngại ngùng kính nể, biểu hiện lúc này hẳn là được giáo dục đàng hoàng rồi.

Người đàn ông trung niên trầm ổn ngồi ở bên giường, kiên nhẫn giải thích cho Tân Tranh rằng anh bởi vì bị phản ứng bài tiết mạnh mẽ của đồng loại gây ra sốt và mất nước mới nhập viện, ngủ mê man ba ngày đến bây giờ đã hạ sốt, tuyến thể bị xé rách chảy máu với ruột cũng gần như đã tiêu sưng, nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa là có thể xuất viện...

Ông lại nhìn lướt qua Kinh Miểu còn thấp thỏm bất an hơn bệnh nhân, cười bổ sung một câu: "Đương nhiên nếu như ngài muốn cũng có thể ở lại chỗ này thêm vài ngày, đối tác của ngài đã bao trọn căn phòng này một tháng, chúng tôi có thể phục vụ ngài bất cứ lúc nào."

Tân Tranh âm thầm chậc chậc lưỡi, trong lòng tự nhủ tám phần vẫn là loại bệnh viện tư nhân thu phí đắt đến dọa người, vì chuyện nhỏ như vậy mà bao một tháng... Đúng là chuyện chỉ có Kinh Miểu mới làm được.

Cũng chỉ có lúc này, anh mới có thể nhớ tới bạn trai nhỏ khóc lóc sướt mướt là một phú nhị đại không hơn không kém, bác sĩ người ta tám phần coi anh thành Alpha được người ta bao nuôi từ đầu đến chân, anh giải thích thế nào cũng giống càng tẩy càng đen... Tân Tranh bất đắc dĩ gật đầu cười cười với bác sĩ, cứ như vậy đem chuyện này bỏ qua.

Dù sao anh vẫn là Ạpha thể chất xuất sắc, tốc độ khôi phục thân thể vượt xa người thường, hơn nữa mỗi ngày đối mặt với ánh mắt mập mờ của các bác sĩ y tá thật sự như ngồi trên đống lửa, hai ngày sau liền nóng như lửa đốt làm thủ tục xuất viện, ngay cả kiểm tra toàn thân theo thông lệ cũng từ chối.

Kinh Miểu đã bỏ ra một số tiền lớn mời bác sĩ chuyên khoa, xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp ông vẫn săn sóc mời anh nói chuyện riêng.

Người đàn ông trung niên vốn bình tĩnh nghiêm túc lại lộ ra vẻ mặt xấu hổ:

"Chúng tôi vốn phải làm xét nghiệm thai kỳ cho bệnh nhân bị đánh dấu, nhưng xét đến anh là Alpha, hơn nữa thời gian đánh dấu còn chưa đầy một tuần, tôi cũng sẽ không ngăn cản anh xuất viện."

Trên mặt Tân Tranh cũng có chút không thể tin được, nhưng vẫn lộ ra nụ cười cảm kích gật gật đầu cảm ơn, ai ngờ bác sĩ lại vội vàng bổ sung "Nhưng nếu thân thể không khỏe, nhất định phải đến kiểm tra kịp thời. Mặc dù tỷ lệ thụ thai ở Alpha rất thấp, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu không có khả năng mang thai, đặc biệt là phản ứng bài tiết của cậu nghiêm trọng như vậy..."

Chỉ chưa có trực tiếp nói "Người trẻ tuổi thực sự có khả năng mang thai đừng coi thường cơ thể mình". Tân Tranh nhìn vẻ mặt lải nhải vừa quan tâm vừa bất đắc dĩ của người ông, đành phải cực kỳ nghiêm túc thành khẩn gật đầu, rốt cục mới đợi được bác sĩ thả anh xuất viện.

Ngay sau khi xuất viện, anh đã quên luôn lời khuyên của bác sĩ.

Tân Tranh vốn là kiểu sẹo lành thì quên đau, hiếm khi đem thiệt thòi đã nếm qua để ở trong lòng, nói anh giỏi bao dung cũng được, não ngắn cũng được, nếu không có tính cách như vậy thì từ lần đầu tiên bị Kinh Miểu làm cho không xuống giường được đã bỏ chạy, hai người bọn họ cũng không bên nhau đến bây giờ.

Nhưng vấn đề là đôi khi anh lại quá rộng lượng, lần này đều bị bạn trai trẻ giày vò vào bệnh viện, nhưng chỉ cần ngẫm lại cũng không đánh dấu thành công, anh vẫn là một Alpha năng động mạnh mẽ, Tân Tranh hoàn toàn không để tâm chuyện ngoài ý muốn này, nên trước đó như nào thì giờ vẫn như thế.

Lúc đi làm nên tập bài cường độ cao thì vẫn tập bài cường độ cao, về nhà muốn kéo bạn trai thân thiết thì kéo bạn trai thân thiết —— tuy Rằng Kinh Miểu đã nói chừng một tuần làm gì cũng không đụng vào anh, nhưng hai người đàn ông trưởng thành khỏe mạnh mỗi ngày ngủ một giường sẽ xảy ra chuyện gì cũng không phải là điều trí tuệ nhân tạo khống chế được, Tân Tranh lại không phải kiểu người có tính cách nghiện còn ngại, anh thật sự muốn thì bạn trai trắng mềm mảnh khảnh nhà mình cũng không cự tuyệt được.

Cứ như vậy vô lo vô nghĩ đi qua hơn một tháng, vẫn là Kinh Miểu cầm lịch cẩn thận hỏi Tân Tranh kỳ dịch cảm tháng này có phải là không tới hay không, người đàn ông hoàn mỹ đã sớm quên lời dặn của bác sĩ lúc này mới cảm giác được có gì đó không thích hợp. Nhưng anh suy nghĩ một chút, không có nôn nghén, không có choáng váng, cũng không có bất kỳ phản ứng mang thai nào khác, cho dù Kinh Miểu thỉnh thoảng sẽ nói pheromone của anh không còn gay mũi nữa, anh cũng chỉ cho rằng bạn trai nhỏ mong chờ anh có thai quá nên bị tác động tâm lý, cũng không thực sự coi trọng.

Cho đến một ngày, Kinh Miểu ngoan ngoãn chờ anh tan tầm ở dưới phòng tập gym, lúc anh ngửi thấy mùi hoa sơn chi quen thuộc kia, trong nháy mắt trước mắt tối sầm ngã lăn từ cầu thang xuống dưới.

Đây là lần đầu tiên bạn trai nhỏ nhìn anh bằng ánh nhìn sắc lẹm. Tân Tranh có chút thấp thỏm ngồi trong phòng khám, trên đầu băng bó, tay chân cũng không biết đặt ở đâu, hơi lo lắng sẽ bị bạn trai nhỏ đang đứng dựa vào tường lườm một cái, đôi mắt ướt át nhu thuận kia hiện giờ âm u không có một chút ấm áp, cho dù lúc hai người bọn họ không làm chuyện kia, Kinh Miểu cũng chưa từng anh như bây giờ.

Bác sĩ trung niên quen thuộc kia đi vào cửa, xoa mi tâm nhìn lướt qua hai người bọn họ một cái, thở dài đi đến vị trí của mình ngồi xuống, đè bả vai Tân Tranh lại, vẻ mặt nghiêm túc đối với Alpha hiển nhiên không coi trọng lời nói của mình nói:

"Tuy rằng không biết có nên chúc mừng ngài hay không, nhưng tiên sinh, ngài đúng là mang thai."