Tính từ vị trí mà tôi bị con bọ ngựa bạc tấn công, chúng tôi đã đi bộ được khoảng 20 phút. Khuất bóng sau những tán cây rậm rạp, một đài phun nước chảy ra từ con suối với làn nước trong vắt mà bạn có thể nhìn thấy trong máng của nó.
“Bây giờ, chúng ta đã tới nơi rồi. Kent, mau cởi quần áo của cậu ra đi.”
Miriaria tới gần tôi trong lúc hai tay cô ấy đang dang rộng.
“Khoan đã, tôi có thể tự cởi nó ra. Cậu hãy chờ ở ngoài đi.”
“Vậy à? Được thôi, tôi sẽ đốt lửa để chúng ta có thể làm khô quần áo của cậu sau khi cậu giặt nó.”
Sau đó, tôi núp ra sau một tảng đá và bắt đầu cởi quần áo của mình. Tôi sẽ giặt sạch quần áo sau khi bước vào bồn nước lạnh.
“Uu~ lạnh quá. Mình thật muốn ngâm mình vào làn nước nóng. Onsen...”
Tuy vậy nước lạnh lại rất dễ tẩy rửa bụi bẩn và các vết nhơ trên cơ thể tôi. Nó đã được làm sạch không lâu sau đó. Và rồi tôi giặt lấy bộ quần áo của mình. Sau một lúc, cuối cùng nó đã sạch sẽ, tôi gấp gọn nó lại và xoay mình đặt lên trên tảng đá phía sau lưng.
Thật không may, tôi bắt gặp một cảnh tượng mà tôi không tài nào quên được. Miriaria toàn thân trần trụi đang tiến về phía đài phun nước.
“Miriaria! Cậu đang làm gì vậy?”
“Cậu nói gì vậy? Tôi cũng muốn đi tắm mà.”
Hình ảnh hai khẩu pháo khổng lồ của cô lọt sâu vào trong tiềm thức của tôi.
Đã khoá mục tiêu... Tìm kiếm thành công.
“Chỉ huy, báo cáo! Chúng ta đã chạm trán với kẻ địch! Kẻ địch sở hữu khẩu pháo loại E. Không... Nó là loại G! Chỉ huy, kẻ địch của chúng ta sở hữu loại G.”
Tôi cảm thấy não bộ của mình như đóng băng lại.
“Chỉ huy, thông số của kẻ địch đã cập bến. Từ phần trên: 154, B:88, W:55, H:85. Cần chú ý rằng pháo của kẻ địch đang được chĩa về phía chúng ta!”
“Cái gì? Chúng ta nên xử lý tình huống này như thế nào? Nó là loại G đấy.”
“Nhanh lên, né nó ra. Hãy vận dụng tốc độ để né nó.”
“Thưa thuyền trưởng, chúng ta không thể né nó, tốc độ của nó thật khủng khiếp. Trên radar nói rằng chúng ta đã bị khoá làm mục tiêu!”
“Chết tiệt, chuyển hướng con tàu nhanh, ít nhất chúng ta phải né nó. Nếu trúng đạn, con tàu của chúng ta sẽ bị đánh chìm.”
Tôi cố gắng dời mắt khỏi cơ thể của Miriaria.
“Kent, cậu đang xấu hổ à? Trông đáng yêu làm sao.”
Ôi không, trái bom của Miriaria đang tiến đến với không mảnh vải che thân.
“Thuyền trưởng! Vô tác dụng rồi. Chúng ta còn 30 giây trước khi tiến vào lãnh địa của kẻ địch.”
“Chết tiệt, hãy tập trung cao độ, sẵn sàng!”
“Thuyền trưởng, đầu đạn đang đến.”
“Tất cả chuẩn bị va chạm!”
Miriaria bám vào người tôi và tôi đang bị hai viên kẹo dẻo khổng lồ và mềm mại cuộn lại. Sau đó, một tạo vật nhỏ nhắn và cưng cứng chạm vào má tôi.
“Thưa thuyền trưởng! Đầu đạn của kẻ địch đã bắn trúng chúng ta. Toà tháp thứ hai đã bị hư hại, tháp thứ ba và thứ tư đã hoàn toàn sụp đổ. Chúng ta đang gặp nguy hiểm.”
“Động cơ!”
“Đúng là tên thuyền trưởng vô dụng, nó đã đạt tới giới hạn rồi. Con tàu sẽ chìm.”
“Thôi được rồi, chúng ta không còn lựa chọn nào khác. Tất cả bỏ tàu. Bỏ tàu.”
“Thuyền của thuyền trưởng đã sẵn sàng.”
“Hãy để ta ở lại đây. Ta sẽ ở lại con tàu. Hãy nói với con trai ta rằng ta đã hy sinh anh dũng khi đương đầu với loại G.”
“Được rồi, tất cả cánh tay, tạm biệt thuyền trưởng.”
Ý thức của tôi dần trở lại lúc con tàu tinh thần của tôi bị đánh chìm. Tôi có thể ngửi thấy mùi thơm từ cơ thể cô ấy. Một cảm giác mềm mại lan toả xung quanh da mặt tôi.
(Kent: “Ồ không, làm ơn đừng ra đây. Không, trốn đi!”)
“Kent, tại sao chúng ta không tắm cùng nhau nhỉ?”
(Kent: “Đừng mà, nó không thể cưỡng lại.”)
“Kent, hình như có gì đó không ổn phía dưới cơ thể cậu?”
Bàn tay của Miriaria chạm lấy thằng nhỏ của tôi.
Đừng chạm vào! Tuyệt đối không được chạm vào! Này! Tại sao tôi lại không thể cất giọng được vậy?
Miriaria ghé lại, thì thầm vào tai tôi. “Kent, cậu vẫn là trai tân nhỉ? Đừng lo lắng gì cả, chị đại đây sẽ chỉ bảo cho cậu.”
Miriaria quả là mạnh bạo. Cô ấy y hệt một con thú, và tôi có thể bị ăn thịt nếu mọi thứ vẫn tiếp diễn như thế này.
“Miriaria, nhưng đây chẳng phải việc chúng ta nên làm trừ khi hiểu nhau hơn sao?”
“Nhưng, cậu có sẵn sàng cho chuyện ấy không? Tôi không sao ngay cả nếu chúng ta làm nó ngay bây giờ.”
“Nhưng, chúng ta sẽ cảm lạnh nếu làm vì nó. Xin hãy dừng lại chuyện này ngay bây giờ.”
“Aaa... Xin lỗi...”
Tôi đang cố gắng kiềm chế bản thân mình và nó đã thành công.
Tôi quay lại và nhìn thấy quần áo cô ấy nằm vương vãi trên mặt đất. Đ-đ-đó là áo lót cỡ G? Tôi ngoảnh về phía cô ấy và tôi nhìn thấy hai trái đào khổng lồ đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Thực sự, cô ấy quả là táo bạo.
Khi tôi ngồi xuống cạnh đống lửa, tôi nhận thấy có cái gì đó nhấp nháy ở khoé mắt mình.
> Kỹ năng [Đẹp Trai] đang được kích hoạt, tình bạn với [Miriaria] đang tăng lên đáng kể.
> Kỹ năng [Đẹp Trai] đang được kích hoạt, tình bạn với [Miriaria] đang tăng lên đáng kể.
> Kỹ năng [Đẹp Trai] đang được kích hoạt, tình bạn với [Miriaria] đang tăng lên đáng kể.
> Kỹ năng [Đẹp Trai] đang được kích hoạt, tình bạn với [Miriaria] đang tăng lên đáng kể.
> Kỹ năng [Đẹp Trai] đang được kích hoạt, tình bạn với [Miriaria] đang tăng lên đáng kể.
> Kỹ năng [Đẹp Trai] đang được kích hoạt, tình bạn với [Miriaria] đang tăng lên đáng kể.
> Trạng thái của [Miriaria]: Đang yêu.
Nghiêm túc ư? Tôi mới gặp cô ấy ngày hôm nay mà cô ấy đã vấp phải tình cảm với tôi? Kỹ năng [Đẹp Trai] quả thật là đáng sợ.
Tuy nhiên, tôi cảm thấy sự trong trắng của mình đang gặp nguy hại. Tôi là một thằng trai tân đã 35 tuổi rồi. Tất nhiên việc có thể giữ được sự trong trắng trên 30 tuổi có thể coi là thánh nhân ở thế giới thực. Mặc dù vậy tôi không quan tâm lắm và tôi muốn giữ lấy sự trong trắng này cho tình yêu đích thực của đời mình.
Tôi còn nhớ cô ấy đã từng nói mình là một Succubus. Bộ không phải là họ làm tình với những người đàn ông rồi lấy đi linh hồn của họ sao? Sau đó họ sẽ trở thành một cái xác không hồn. Tôi thực sự cần phải tách ra xa khỏi cô ấy vào ngày mai.