NEET Receives a Dating Sim leveling system

Chương 54




CHAP 54

“Cậu nói là. . . bạn gái cũ!?”

Seiji ngồi đối diện với Chiaki; hai tay đặt trên lưng ghế đỡ để gác cằm cậu lên, còn ánh mắt thì nhìn tròng trọc vào cô ấy.

“Đúng vậy, là bạn gái cũ.”Chiaki thở dài nói.

“Loại bạn gái cũ nào?”

“Chắc là…Đúng với cái loại mà cậu đang nghĩ đến đấy.”

“Ah, vậy cậu là Les à!”

“Ừm thì. . . đúng hơn là. . . tớ thật ra là. . . là. . . người lưỡng giới.” Chiaki lấy hai tay chống cằm và đột nhiên để lộ ra một biểu cảm đầy tinh nghịch: “Nhân tiện đây thì, tớ cũng chưa hề có một người bạn trai cũ nào ~”

Seiji không thể đáp lại bất kỳ điều gì bởi cái biểu cảm đấy của cô.

Khuôn mặt của Mika thì từ từ đỏ ửng lên.

“C…Chiaki, thật sự thì…”

“Ôi trời, liệu chừng đấy đã là quá nhiều liên tưởng cho bé Mika ngây thơ và đáng yêu của chúng ta chăng~?” Chiaki cười khúc khích khi cô nhìn về phía người bạn thân thương của mình. “Đó chính là lý do vì sao mình không muốn kể cho các cậu nghe…Ờ thì, dĩ nhiên cùng một phần là do tớ không muốn nói về nó.”

“Tớ đã có một linh cảm; một dự cảm mạnh mẽ bảo tớ rằng những nội dung mà cậu chuẩn bị nói đến rất có thể dán vào truyện cái mác không dành cho trẻ vị thành niên, hay thậm chí còn có thể đạt đến mốc nội dung bị hạn chế truy cập cấp độ cực cao đảm bảo thực hiện bằng quyền quản trị cao nhất” Seiji vặn lại cô bằng chất giọng cực kì nghiêm túc. “Vậy nên, Mika, em hãy đi trước đi! Đừng quan tâm tới anh; Anh sẽ ở lại và lãnh đạn thay em…Đến đây, Chiaki! Tung hết những gì cậu có đi!”

“Seigo…không, Seiji, mặt anh dày thật!” Mika lạnh lùng liếc nhìn về phía chàng trai người hiện đang hành xử khá ngốc nghếch và mới tiết lộ cái dự đoán về chủ đề cực kì “nóng” sắp được nói ra.

“Haha, không có gì giống vậy đâu. Nó chỉ thuộc nội dung bị hạn chế cấp độ thấp thôi à; vì tớ lúc đó còn trong sáng lắm, không có làm chuyện gì vượt rào đâu.” Chiaki ôm má xấu hổ.

‘Cô ấy thực sự đã từng làm chuyện đó với một cô gái khác rồi sao!?’

Seiji và Mika, cả hai đều cảm thấy đang hứng chịu một tác động nghiêm trọng trước khi Chiaki, người đang bắt đầu cười khúc khích, và còn Mika thì ngày càng đỏ mặt hơn nữa.

“Hồi tớ còn ở sơ trung, lúc đó tớ học tại trường sơ trung Shimizu, một ngôi trường được coi là dành cho các tiểu thư thuộc giai cấp cao quý, nơi có niềm tự hào to lớn về hệ thống kí túc xá, kỉ luật chung và nền giáo dục tiên tiến.” Chiaki hồi tưởng lại “Khi tớ bắt đầu vào học ở đó, tớ vốn đã là một đứa con gái có tính tình như mấy đứa con trai rồi. Tớ không hề muốn thay đổi bản thân mình ngay cả trong môi trường đó, không cần biết giáo viên đã quở trách tớ như thế nào. Có lẽ là do lúc đó tớ đang trong giai đoạn nổi loạn, nên tớ lại càng trở nên giống con trai hơn. Tớ rất nổi tiếng giữa những cô gái khác, nên tớ đã giả vờ rằng mình thật sự là một người con trai và đã thử gần gũi với bọn họ, rồi… bọn tớ . . . có làm vài chuyện.”

“Cậu có thể kể thêm vài chi tiết về cái khúc cuối đó có được không?” (Trans: T cũng muốn biết)

“Seiji!”

Cậu chàng ngốc bị bắt phải ngậm miệng bằng một cái tát thẳng mặt.

“Đó có thể là quãng thời gian tuyệt vời nhất trong cuộc đời tớ! Nữ sinh sơ trung thật mềm mại và ngon lành ~”

“Chiaki!”

Cô nàng ngốc cũng bị bắt phải im miệng bằng một quả đấm.



Thẩm phán Mika chống hai tay của mình lên hông khi cô trao cho hai người bạn của mình một ánh nhìn trừng trừng của kẻ chiến thắng.

“Chỉ nói những điều cần thiết thôi.”

“Yes, ma’am….” Chiaki xoa xoa đầu của mình, chỗ vữa lĩnh trọn một đấm.

“Dù gì thì, hồi đó, về cơ bản tớ là một đứa con gái nhưng hành xử y hệt con trai. Thật ra, tớ cũng có hơi ăn chơi chút, Tớ hẹn hò với nhiều cô gái dễ thương, làm điều này điều nọ, và hoàn toàn đắm chìm trong sự ngưỡng mộ cùng với đó những lời tán tỉnh của họ.”

‘Thật là một cuộc sống đáng ghen tị!’ Seiji vẫn đang ngậm chặt miệng, nhưng cậu lại đang gào thét điều đó trong tận tâm can.

Nếu không phải vì sự thật Chiaki là con gái, thì cái loại kinh nghiệm này chắc chắn sẽ khuấy động mạnh sự ghen tức trong lòng mấy tên con trai.

Nhưng trừ phi cậu là con gái, nếu không thì cậu sẽ không đời nào có thể bén mảng được tới cái trường nữ sinh được…Mặc dù đó cũng không phải luôn luôn là vậy…. (Edit: Ý là còn có ngoại lệ :))) t đang nghĩ đến vài thứ)


“Và rồi, đến khi tớ trở thành học sinh sơ trung năm hai. Nhưng mọi chuyện bắt đầu đổi khác khi tớ gặp cô ấy.”

Seiji nghiêm túc trở lại trước khi Chiaki tiếp tục câu chuyện.

“Cô ấy rất khác biệt so với những cô gái khác ở xung quanh tớ…Cô ấy cực kì xinh đẹp, đến mức khiến người khác khi nhìn vào cũng phải nín lặng chiêm ngưỡng. Cô ấy không hề thân mật cũng như không hề tỏ ra ghét tớ. Cô ấy cũng có một vài người bạn để trò chuyện cùng, nhưng phần lớn thời gian của cô lại dành cho việc ngồi riêng một mình để đọc sách. Cô ấy…. không biết từ khi nào, nhưng rồi thì cô ấy đã trở thành một sự tồn tại đặc biệt trong lòng tớ.”

Chiaki nhìn ra bên ngoài trong lúc thủ thỉ như vậy; lẽ dĩ nhiên là cô ấy đang chìm đắm trong dòng hồi tưởng của bản thân.

Seiji và Mika chỉ biết nhìn nhau và ra hiệu cho phép Chiaki tiếp tục.

“Sau khi nhận ra rằng tớ đã hoàn toàn sa vào lưới tình với cô ấy, tớ bắt đầu cố gắng hết sức để giành lấy trái tim của nàng. Đây đường nhiên là một tiến trình rất khó khăn, vì đối với tớ…không, đối với tất cả mọi người, hệt như có một bức tường lớn mà cô ấy dựng nên để ngăn cách với người khác. Tớ cắt đứt tất cả các mối liên lạc với những cô gái mà trước đây tớ đã từng rất thân thiết để rồi đặt hoàn toàn tâm trí vào cô ấy; tớ đã thử tất cả các cách thức mà tớ có thể nghĩ ra, nhưng rồi đều bị từ chối thẳng thừng ngay lập tức. Tình trạng này vẫn cứ tiếp diễn cho tới năm ba sơ trung.”

Chiaki dừng nói và chầm chậm đứng lên, cặp mắt vẫn không rời tầm mắt khỏi khung cảnh bên ngoài.

“Nhờ sự theo đuổi không biết mệt mỏi, thái độ của cô ấy đã có chút mềm mỏng đối với tớ, nhưng ngay cả vậy, tớ không thấy chút hy vọng nào với cô ấy. Tớ hoàn toàn không biết mình nên làm gì tiếp theo, do vậy tớ đã nghĩ rằng việc trở thành bạn với cô ấy đã là một kết quả rất tốt rồi. Tuy nhiên, vào một đêm…”

Khuôn mặt của Chiaki hiện lên những cảm xúc lẫn lộn, phức tạp nhìn như cô ấy nửa cười nửa không và vừa hạnh phúc lẫn cô đơn.

“Sau đêm đó….mối quan hệ giữa bọn tớ đã thay đổi. Mặc dù tớ luôn thắc mắc chuyện gì đã xảy ra với cô ấy, nhưng tớ đã rất hạnh phúc vì cuối cùng cũng đã có thể trở nên gần gũi hơn với cô ấy. Rồi chúng tớ trở thành…người yêu, và khi tớ tuyên bố điều đó với mọi người thì cô ấy cũng không phủ nhận. Chúng tớ đã ở bên nhau trong thời gian rất, rất là dài, và đã cùng nhau tạo nên nhiều kỉ niệm vui vẻ. Cho tới khi….lễ tốt nghiệp của bọn tớ đến gần.” (Edit: T muốn tìm hiểu thêm về đêm này :>)

Nét mặt của Chiaki trở nên buồn bã.

“Tớ đã nghĩ rằng cả hai đều sẽ vào cùng một trường cao trung và sẽ có thêm nhiều thời gian vui vẻ bên nhau. Nhưng, cô ấy….đã nói với tớ nhiều chuyện. Sau cùng thì tớ đã thấy rất buồn và không thể nào ngừng khóc được. Cô ấy cũng đã khóc, khóc rất nhiều. Nhưng cô ấy vẫn kiên quyết giữ vững quyết định của mình. Và sau đó…chúng tớ chia tay. Cô ấy không học lên cao trung ở ngôi trường liên thông với trường sơ trung, và như thể đang chạy trốn, tớ cũng quyết định chuyển trường.”

Chiaki cuối cùng cũng thôi nhìn ra cửa sổ, thay vào đó chuyển ánh nhìn của mình về hai người bạn tốt của cô một lần nữa.

“Tớ đã không hề thay số điện thoại của mình….Phải chi tớ đã thay và xóa luôn số điện thoại của cô ấy. Nhưng, mới vừa nãy…tớ đã nhận được một cuộc gọi từ cô ấy.”

Cô nàng tomboy ấy cố gượng cười nhằm che đi nét mặt buồn bã của chính mình.

“Các cậu nghĩ sao? Nó không giống một câu chuyện hay lắm nhỉ, phải không?”


Khuôn mặt của Mika đang đỏ rực, và cô hiện giờ cũng không thể nói thêm được gì.

“Đúng vậy, nó hoàn toàn không phải một câu chuyện hay…Cậu đã bỏ qua hết những phần thú vị rồi! Wakaba-sensei, cô thật keo kiệt trong nội dung đến từng từ đấy!” (Edit: người ta dùng sensei với các nhà văn nha)

“Ôi trời, tôi thật sự xin lỗi! Bản chính thức vẫn còn đang trong quá trình sáng tác, do vậy xin hãy chờ thêm một thời gian nữa ~”

“Hãy nói cho cho em biết ngày ra mắt đi sensei!”

“Oh, khoảng chừng 100 năm nữa thôi.”

“Vậy là quá trễ rồi!” Seiji vờ vò đầu bứt tai.

Mika thì chỉ biết ngồi im lặng nhìn hai người bạn của mình chọc ghẹo lẫn nhau.

“Vậy, cậu tính làm gì với phần hai này?” Seiji đột nhiên dừng cái giọng giễu cợt lại và thay bằng một giọng cực kì nghiêm túc.

“Mm…Nó không được coi là phần đâu. Tớ nghĩ nó giống một tập ngoại truyện đặc biệt hơn.” Chiaki nghiêng đầu.” Thật ra, ngay cả bây giờ tớ cũng không biết mình nên làm gì với cô ấy nữa đây.”

Giọng cô ấy hiện đang xen lẫn vào đó sự tự ti và bất lực.

“Nội dung cuộc gọi có thể là cô ấy muốn gặp lại cậu lần nữa…hay gì đó tương tự thế.” Seiji quan sát cảm xúc của cô ấy và nhẹ nhàng đưa ra lời khuyên, “Vậy thì đi gặp cô ấy đi! Nếu mọi thứ tốt đẹp, các cậu có thể trở lại như xưa, nếu không thì, cậu có thể coi nó như là một cuộc hội ngộ của những người bạn cũ cũng không sao.”

“Cậu nói như thể nó dễ lắm ấy….” Chiaki bĩu môi.

Đây là lần đầu tiên cô ấy để lộ ra biểu cảm như vậy, và thật ra nó cũng khá là dễ thương.

“Vậy là cậu không muốn đi?”


“Tớ cũng không có nói thế….”

Seiji cắn chặt môi.

“Tốt thôi; cứ để vậy đi! Khi nào cậu đưa ra quyết định rồi thì nói cho tớ biết. Tớ vẫn còn việc phải làm, nên hẹn gặp lại sau!”

“Cậu đúng là đồ vô tâm! Bỏ rơi tớ vào lúc này; bộ cậu đã quên hết những ngày đêm tuyệt vời mà chúng ta đã trao cho nhau sao?” Chiaki giễu cợt nói.

“Tớ chưa bao giờ giành với bất cứ đêm nào hết! Đừng có nói như thể chúng ta có cái thứ quan hệ dễ khiến người khác hiểu lầm như vậy!”

Sau khi lớn tiếng vặn lại như mọi khi, Seiji quay ngoắt ra sau rồi vẫy tay.

“Xin lỗi mọi người, nhưng tớ thật sự cần phải đi làm ngay bây giờ; có người nằm thuộc cấp bậc cao nhất đang chờ tớ.”

Mặc dù những gì Seiji nói ra không có gì là sai, nhưng Mika và Chiaki đều cho rằng cậu đang ám chỉ tới ông chủ cửa hàng kẹo mứt. Họ không tài nào tưởng tượng được việc cậu ta, một nam sinh, đang ám chỉ tới một ông trùm mafia.

Hai người đẹp nhìn Seiji rời khỏi lớp.


“Xììì….Seiji, lúc nào cũng chỉ biết đùa giỡn.” Mika thở dài.

“Cậu ấy đang cố hết sức theo cách riêng của cậu ấy để giúp tớ xua bớt cái nỗi buồn này.” Khóe môi của Chiaki nhẹ nhoẻn lên: “Tớ thật sự rất biết ơn cậu ấy; bầu không khí thật là yên bình khi có cậu ấy ở cạnh.”

“Chiaki…” Mika liếc nhìn người bạn của mình và rồi cô cũng bắt buộc phải thừa nhận rằng nếu chỉ có hai người họ, bầu không khí sẽ không thể nào trở nên thư giãn như thế này.

Đúng là cô vẫn không tài nào hiểu nổi họ.

Có lẽ cô nên nghiêm túc thử cố gắng tìm tòi những lời ăn miếng trả miếng và những trò đùa thông thường chăng? Cô gái với mái tóc đuôi sam nhanh chóng chìm vào dòng suy nghĩ này.

Chiaki tiếp tục nhìn theo hướng mà Seiji đã rời đi và mắt của cô hiện đang ánh lên một thứ ánh sáng không thể diễn tả được bằng lời. Sau một lúc, cô cuối cùng cũng thận trọng nhìn về phía Mika.

“Mika, tớ xin lỗi cậu trước.”

“Hmm?”

“Bởi vì…tớ muốn Seiji trở thành bạn trai của tớ.”

Bộ não của Mika hiện vẫn chưa thể load hết những gì cô ấy vừa được nghe.

Một vài giây sau.

“Eh? EHHHH – ” Tiếng hét thất thanh của cô vang vọng khắp cả căn phòng.

.

.

.

.

Trans: Nhokdauto1

Edit: Quản lý-tan ~ <3

Proofreader: Creep

Note: :)) có lẽ bạn không biết: Ông Quản lý cũng bị lưỡng hệt như bé Chiaki vậy xD (Creep)