Năm Tô Viên Viên mười tám tuổi - cái độ tuổi đẹp nhất của con gái, cô cũng có vậy mà cô còn chưa hưởng thụ nó được bao lâu thì đột nhiên xuất hiện một tên nhóc tự xưng là chồng của Tô Viên Viên cô. Cô từng yêu một người, yêu hắn sâu đậm lắm. Ở cái tuổi thanh xuân này, tình yêu mới chớm thì làm gì có giống tình yêu của những người trưởng thành? Đó là tình yêu không vụ lợi, xuất phát từ chính tình cảm, từ tận đáy lòng mình. Thế mà hắn dám phũ bỏ tình cảm của cô, chơi cô, đùa, bỡn cợt cô xong giờ quay sang lạnh nhạt nói chia tay. Liệu hắn có còn là nam nhi đường đường chính chính không vậy? Hắn mắt bị mù hay sao mà bảo cô là thứ xấu xí, khiến cho cô tự ti mà không dám ra ngoài đường vài ngày, hiện giờ cũng chẳng dám yêu ai.
Cô đang trên đường đi học về thì nhìn thấy một chiếc xe hơi sang trọng đỗ ngay cạnh cô, bên trong là một thiếu niên tuấn tú xinh trai. nhìn hẳn là công tử bột rồi. Hừ, thiếu niên sao? Có mà thằng oắt con thì có! Hắn dám nhận vơ cô là vợ hắn, nở nụ cười chết người định mê hoặc cô sao? Xin lỗi, cô đây miễn dịch rồi. Hắn thấy không làm gì được cô thì đành dùng biện pháp cuối cùng, cướp người dùng bạo lực!