Gã cho cô đúng 1 tuần để suy nghĩ thật kỹ về vấn đề kết hôn. Thật ra do gã phải ra nước ngoài công tác 1 chuyến, đúng 7 ngày sau gã sẽ quay về tìm và cho cô 1 cơ hội cuối cùng. Không thì mọi hậu quả cô hãy mở to mắt ra mà đón nhận. Nói vậy để hù cho cô sợ thôi, chứ dù cô có đồng ý hay không gã cũng sẽ tìm mọi cách ép cô vào khuôn cho bằng được. Ai biểu cái tội khi người ta hỏi có cho theo đuổi không, cô đã không do dự trả lời:
- Vía tôi nặng lắm, vong không theo nổi đâu.
Mà chính cô, cả gan láo toét trước mặt gã cho oai vậy chứ từ bữa đó gặp gã về, tối nào cô cũng lôi đầu con Sương đi uống vài ly cho dễ ngủ. Nói thẳng ra là cũng đang rén bỏ bà mà cố gồng đấy. Ban đầu con bạn thân tưởng cô vẫn còn buồn chuyện thằng Luân, nhưng nào có ngờ khi nghe cô báo tin động trời mà con nhỏ muốn cảm lạnh theo luôn:
- Chết mày rồi! Giờ sao đây? Thế chó nào mày lại dây vào anh nó nữa vậy?
Chống cằm thiểu nảo ở quầy bar, cô vừa lắc lắc ly rượu trên tay vừa chán đời nói với nó:
- Tao mà biết phải làm thế nào thì tao rủ mày ra đây ngồi uống với tao làm gì?
- Còn ba mẹ mày, họ tính sao? Muốn gả mày đi thiệt hả?
- Tính gì nữa? Giờ đổ hết mọi sự lên đầu tao nè. Còn nói thành hay bại đều do tao cả. Má, oải thiệt sự.
Con Sương ngoài chửi rủa phụ cô ra nó cũng chẳng biết phải giúp gì. Tại cô giấu nó chuyện, nếu như cô không đồng ý thì ngay cả gia đình nó cũng sẽ bị liên luỵ. Chứ để nó hay, chắc dám con nhỏ cũng đá cô khuyên nên lấy gã luôn cho xem. Bên cạnh nó ra cô còn bà ngoại là đồng minh, nhưng xui cái bà lại đi Hồng Kông đến 29 Tết mới về. Nên hiện tại ngoài con Sương cô chẳng biết phải giải bày cũng với ai cả. Thật là đau khổ quá đi mà!
Đang rêи ɾỉ ỉ oi với con bạn thân, bà chị hai gần cả tháng trời nay không thấy mặt mũi liền gọi điện tới, muốn nhờ cô tiện đường ghé qua công ty của bả dùm để mang đồ về nhà.
Lết cái xác thất thểu qua đến nơi, thấy bả đang cùng 1 vài cấp dưới loay hoay chuẩn bị ra mắt bộ sưu tập mới tới bây giờ vẫn chưa được tan ca. Nhìn cũng tội mà thôi cũng kệ. Giờ có khi cô còn đang tội hơn bả nhiều nè.
Trông con em bữa nay bộ dạng vất va vất vưởng, bà Vi vừa xem xét 1 đống bản vẽ trên bàn, vừa đưa mắt liếc cô rồi buột miệng hỏi:
- Mày làm cái gì mà cái mặt mày cứ như đưa đám vậy?
- Tía má bắt lấy chồng.
Nghe cô ảo não trả lời, bả liền ngưng ngay việc làm của mình lại, ngẩng đầu lên tập trung đến cô hỏi chuyện cho rõ ngọn ngành:
- Gì lấy chồng? Mày giỡn hả? Mặt mày ai lấy?
Nghĩ cũng là chị hai mình, thấy cô te tua thế này chắc bả cũng không nỡ bỏ mặc cô đâu. Cơ mà dù gì chuyện này cũng liên quan đến vận mệnh công ty bả mà. Coi như bày tỏ thêm với 1 người sẽ trút được tí buồn bực trong lòng vậy. Đem toàn bộ sự việc của mình tường thuật lại cho bả nghe. Chính cô đâu ngờ vị cứu tinh của cô cũng đã xuất hiện rồi, khi mà chị cô khẳng định cách chắc nịch:
- Nếu mày không muốn thì để tao thay mày.
- Được không bà?
- Tao sẽ cố.
Dám thề là khi gặp chuyện cô chưa từng nghĩ đến việc sẽ để bà Vi đứng ra thay mình gánh vác. Dù biết trước kia bả có ý định rù quến gã Long. Và chính cô cũng đã từng trách bả vì sao ham tiền tài, lại dùng thân xác để đạt được mục đích của mình như vậy. Thế nên hiện tại, cô không hề muốn vì gian nan của bản thân mà đẩy chị mình vào con đường đó. Nhưng bà Vi khuyên cô hãy yên tâm, bả chỉ cố câu dẫn gã kia về mình để bỏ qua cho cô thôi. Sau đó được thời gian là chán chường bỏ nhau bây giờ, chứ không có chuyện kết hôn đâu. Bởi vậy cô đừng nghĩ bả đang dùng cả đời mình để đánh đổi giúp cô vì bả không tốt lành như thế. Thực ra chị cô cũng đang cần lợi dụng gã để đẩy mạnh tên tuổi của mình. Chung quy cũng là vì lợi ích cá nhân thôi.
Nói là giúp cô, nhưng bà già này cũng điếm lắm. Còn ra điều kiện trao đổi là cô phải đứng ra làm người mẫu chụp Lookbook, cho bộ sưu tập nội y mới của bả theo "concept" thể thao năng động, với cái tên "Active Sεメy".
Theo bả trình bày thì bộ sưu tập này được lấy ý tưởng từ chính sự mạnh mẽ của cô. Nó không phải là những bộ nội y mang vẻ khiêu gợi nóng bỏng, đốt cháy mắt người. Mà mang sự mạnh mẽ của 1 cô nàng cá tính nổi loạn, nhưng vẫn ẩn chứa nét quyến rũ khao khát được chinh phục. Nghe kể sơ mọi công đoạn đều đã thực hiện, bản vẽ cũng đã lên mẫu đo may hoàn chỉnh. Nhưng đến phút chót, cô người mẫu mà chị cô đủ chi phí để chi trả cũng như thấy hợp với concept này. Trước đó đã nhận lời nhưng hôm qua lại huỷ hợp đồng. Khiến bà Vi không kịp trở tay đang đau đầu về vụ này sáng giờ. Nên mượn cớ việc của cô, bả liền gài cô đứng ra thay cho cô người mẫu đó, vì cô chính là hình tượng mà bả đã lấy cảm hứng thực hiện. Mặc dù cô chỉ là tay ngang không phải mẫu ảnh có tên tuổi, nhưng chị cô tin cô sẽ làm nên chuyện với cái ngoại hình này.
Thấy tình cảnh ngay trước mắt của mình cũng như cảm thông được khó khăn hiện tại của chị. Cô mặc dù không cam tâm những vẫn ráng cắn răng gật đầu đồng ý. Chỉ xin bả làm sao đó đừng khiến cô thực hiện ba cái động tác uốn éo như mấy con giun con rắn là được.
...................
Gã về nước trễ hơn dự kiến vài ngày, vì cần thêm thời gian để thảo luận 1 vài việc phát sinh với đối tác. Vừa đáp xuống sân bay, gã liền lấy di động ra nhắn tin cho cô vài dòng: “Đúng 7 giờ tối nay, tôi đợi em ở EON 51 nghe câu trả lời.” Chỉ vài giây sau, gã liền gật gù khi cô xác nhận: “Đã biết”. Đúng là cái nết ăn nói cộc lốc không có chủ ngữ chưa chịu bỏ, xem ra cần phải dạy bảo dài dài.
Theo lịch hẹn, bây giờ gã phải đến trung tâm thương mại của 1 người bạn để tham dự lễ ra mắt sản phẩm mới. Đi theo sau còn có 2 người cấp dưới đã làm việc với gã từ lâu. Khi những bước chân mang giày tây bóng loáng hiên ngang bước vào bên trong để đến nơi tổ chức sự kiện. Cứ tưởng đôi mắt gã chỉ nhìn thẳng 1 hướng không ngó ngang ngó dọc. Nhưng vừa lướt mắt thấy tấm Poster to đùng được phát sáng đèn nơi gã vừa đi qua, liền khiến bước chân gã dừng lại và quay qua nhìn.
- Thế này là sao?
Cặp chân mày dưới vầng trán rộng và ngông phút chốc nhíu chặt, gã quay xuống hỏi người trợ lý thân cận của mình bằng vẻ mặt cau có. Chiếc cằm chẻ hất tới tấm ảnh lớn của 1 cô gái đang đội nón lưỡi chai, tay cầm cây gậy bóng chày vác trên vai với tướng đứng rất chất ngầu. Nhưng những điều ấy chẳng đáng nói khi trên mình cô gái đó là bộ nội y màu đen bằng loại vải Pima cotton cao cấp, kiểu dáng mang đậm chất thể thao. Nó không phải dạng lưới hay ren mờ mờ ảo ảo nhằm khơi dậy du͙© vọиɠ của cánh đàn ông mà người ta thường sử dụng cho thời trang nội y dành cho phái đẹp. Nhưng cô đã diễn tả trọn vẹn ý đồ của người thiết kế trong đó. Sự cá tính, năng động, chất chơi của 1 cô gái mạnh mẽ. Nhưng vẫn không giấu đi sức hút ghê gớm khi 3 vòng hoàn hảo của cô được phơi bày cách đầy nghệ thuật. Nhất là khuôn mặt xinh cực nhưng theo kiểu "lạnh lùng girl" này, quá ư phù hợp với "concept" của bộ sưu tập. Quả thần thái ăn đứt mấy cô nàng "hot girl" trên những tấm ảnh quảng cáo mỹ phẩm, thời trang được đặt cạnh xung quanh. Không hổ danh là con của cựu siêu mẫu.
- Nhỏ trong ảnh ngon ghê mày. Này chắc người mẫu mới.
Hai ba thằng thanh niên choai choai đi cùng nhau, khi bước ngang qua tấm Poster của cô liền chép miệng cảm thán về thân hình nóng bỏng đang bày ra trước mắt. Đã chọc gã phải nghiến răng đưa mắt liếc xuống người trợ lý lâu năm của mình lần nữa. Anh ta bèn hiểu ý nhanh trí lên tiếng:
- Dạ để em cho người gỡ xuống liền, anh cứ yên tâm.
Nhưng chưa hết đâu:
- Không những gỡ tấm ở đây, dò xem nơi nào còn thì gỡ tất.
- Dạ em rõ.
...............
Ngó lên đồng hồ đã 7 giờ 15 phút tối, cô hồi hộp từng giây cầu cho sự hợp tác trao đổi giữa 2 chị em được thuận lợi. Trước đó cô đã nhắn tin thời gian và địa điểm gặp mặt cho bà Vi rồi. Giờ mong cho bả có đủ sức hút bứng được gã thôi. Sổ sách trên bàn nãy giờ vẫn còn nguyên, vì thần trí đâu mà cô tập trung tổng kết số liệu cho nổi khi trong lòng đang là 1 mớ hồi hộp lo lắng. Đang chắp tay cầu Trời khấn Phật cho mọi chuyện được suôn sẻ thì.....
Tiếng chuông điện thoại của cô báo có cuộc gọi "video" từ Zalo. Chết rồi! Có chuyện gì mà bà Vi lại gọi vậy? Không chần chừ, cô liền vuốt màn hình qua để nghe máy. Chợt nghe thấy tiếng gào khóc của chị mình ngay lập tức:
- LINH ƠI!!!! ĐẾN CỨU CHỊ NGAY LINH ƠI! CHỊ CHẾT MẤT...
Đôi mắt cô liền trợn to hết cỡ khi trông thấy cảnh chị mình đang lơ lửng giữa không trung. Mắt cara đã chảy đen xuống đôi gò má, cũng như tóc tai bả bay trong gió tán loạn trông hệt như 1 con ma nữ có vẻ mặt kinh dị. Thứ níu giữ sinh mạng của chị cô lúc này, chính là cổ tay của bả đang được bàn tay rắn chắc của ai đó nắm giữ ở phía trên.
Chỉ cho chị cô nói vài ba câu, màn hình camera liền chuyển sang khuôn mặt đàn em của gã Long vì người này cô biết. Tên đó đã trân trọng thông báo:
- Thưa cô Linh, Sếp tôi có chuyển cho cô vài lời. Trong vòng 20 phút nữa nếu cô không có mặt ở điểm hẹn, xin mời cô gọi xe cứu thương đến hốt xác chị cô ở dưới kia dùm.
TruyenHD
TruyenHD