Đêm đã về khuya, từng cơn gió lạnh lẽo thổi qua mái tóc người thiếu nữ. Bóng dáng mảnh mai giữa đêm trăng như sương khói mờ ảo. Đôi đồng tử màu tím nhạt in bóng người đang quỳ nơi bến tàu. Nhìn khuôn mặt tiều tụy của người thanh niên, nàng khe khẽ thở dài.
-Quả là cố chấp....
Nhẹ nhàng tháo tấm mạn che, khuôn mặt vị đảo chủ bí ẩn ấy hiện rõ dưới ánh trăng. HÀng mi dài như hai cánh bướm khẽ buông che đi đôi đồng tử tím ma mị, to tròn, để rồi khi mở ra nơi đó chỉ còn một màu đen thẫm. Đóa tử liên giữa mi tâm nhạt dần rồi biến mất. Thiếu nữ như lột xác khỏi vẻ ma mị ban đầu để khoác lên mình khí chất trong trẻo như sương sớm. Dung nhan quen thuộc kia còn ai khác ngoài kẻ năm đó đại nạn không chết Lãnh Nguyệt Băng?
Ngồi trong đình trên triền núi cao đôi mắt nàng vẫn hướng về bóng dáng ấy. Đã là ngày thứ 7, 3 ngày trước Trương Tùng Khê đã về Võ Đang để giải quyết chuyện khẩn, chỉ còn Ân Lê Đình vẫn kiên định quỳ nơi đó.
Vứt bỏ hình tượng, nàng nằm nhoài lên chiếc bàn trà. Đến tận bây giờ nàng vẫn không thể tin được rằng mình đã xuyên vào Ỷ Thiên Đồ Long Ký, mọi chuyện cứ như một giấc mơ. Khẽ khép đôi mắt lại từng dòng kí ức như một cuốn phim tua chậm trước mắt nàng
Năm đó tỉnh lại nàng đã thấy mình nằm trong một căn phòng kiểu cổ.Bên cạnh còn có một lão già đang giả thuốc.Mà ôi thôi, khi biết lai lịch kẻ kia nàng chỉ muốn ngất thêm lần nữa.Người này...lộn quỷ hồn này là Hoàng Lão Tà? ôi cuộc đời như giấc mộng...
Hắn không nói không rằng ép nàng nhận mấy chục năn công lực rồi bắt nàng luyện công.Lơ mơ một chút nàng sẽ được tận hưởng cảm giác cây vào đầu ngay lập tức.Phi thực tế,ma mà cũng cầm cây được hả trời??? còn vừa ngồi uống trà vừa rung đùi,miệng lải nhải liên tục
- Vì ngươi có duyên với ta nên ta mới thu nhận,còn không thì đừng hòng nhé!Dễ mà được làm truyền nhân của ta à? Nằm mộng đi cưng!
Why??? Hoàng Dược Sư lạnh lùng, tài giỏi đâu? tên điên này là ai???Ah... cho nàng tỉnh mộng đi!!!
Mà ác mộng của nàng cũng bắt đầu từ dạo ấy.Hai năm tầm sư học đạo Nguyệt Băng đã có những trãi nghiệm hòa mình với thiên nhiên vô cùng thú vị.Tắm bùng thiên nhiên khiến nàng ngâm nước thơm cả tuần chưa hết hôi,ngủ một đêm với bầy rắn,bơi kiểu người cá với bộ y phục siêu dài..
Khi nàng thành thục hoàn thành các loại võ công Hoàng Dược Sư dạy thì hắn không chút lưu tình ném nàng vào trung nguyên
-Ra ngoài trải nghiêm một năm rồi hãng về
Kiếp sống ăn bờ ngủ bụi của nàng bắt đầu
Thời hạn kết thúc, nàng dẫn theo năm người vô tình cứu được về đảo.Ai dè về tới nơi chẳng thấy bóng dáng vị sư phụ biến thái nhà mình đâu.Chỉ có một tờ giấy cùng một chiếc hộp để trên bàn.Tờ giấy chỉ vỏn vẹn có hai dòng
- Đào hoa đảo giao lại cho ngươi.Hết. (-_-)
Sư phụ kiểu gì vậy trời!Nguyệt Băng vô cùng muốn phát bạo,nàng cư nhiên nhận một kẻ điên làm thầy!!!
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại hắn để lại cho nàng thứ vô cùng tốt.Trong cái hộp có một thanh Hàn Băng kiếm và một bộ Huyết Liên thần công.Nàng vừa luyện vừa đào tạo cho năm người kia.Hai thiếu niên Bạch Long và Hắc Long trở thành hộ vệ trên đảo.Vị nam nhân khoảng 28 tên Vô Mộng được nàng cử vào trung nguyên kinh doanh,hoạt động.Còn đôi phu thê A Hoa và Phục trở thành tổng quản thay nàng quản lí đảo. Năm người họ võ công cao cường lại rất trung thành nên nàng hoàn toàn không lo lắng.Chỉ tiếc cho A Hoa, năm đó tuy được nàng cứu kịp nhưng lại bị bỏng nặng một bên mặt
Cuộc sống cứ thế trôi qua,dung nhan nàng cũng dần biến đổi từ khi luyện bộ bí kíp Hoàng Dược Sư để lại.Mắt biến thành màu tím,giữa trán lại còn có một đóa tử liên.May mắn thay chỉ cần nàng giấu khí tức là có thể trở về hình dáng ban đầu.Chứ nếu không....thật chẳng dám tưởng tượng
Hazz.. Mặc dù vậy nàng vẫn chứ thể xác định mình xuyên tới đâu.Hôm đó nghe đến tên hai người Ân Lê Đình nàng nhém chút ngất xỉu.ngay lập tức trong đầu nàng hiện lên cái tên "Ỷ Thiên Đồ Long Ký ". Thôi vui rồi! ―,.―
Lại nói tiếp,ban đầu nàng cũng không định giúp nhưng mà khôg thể phủ nhận sự kiên định của Ân Lê Đình làm động lòng. Có lẽ hắn đã sớm biết mấy cây hoa đào trước đảo không bình thường.Chúng đang hút dần nội lực của hắn,vậy mà hắn vẫn kiên định quỳ nới đó,thật là..
-Đảo chủ?
Giọng nói kéo nàng trở về thực tại,là A Hoa
-Có chuyện gì?
-Đảo chủ Ân thiếu hiệp đã ngất rồi ạ.
Đôi mắt đen của Nguyệt Băng khẽ nheo lại.
-Đưa hắn vào trong
-Vâng
A Hoa cung kính lui ra trả lại không gian cho vị đảo chủ nọ
Nguyệt Băng quay đầu nhì bóng người gục trên bãi cát, trong lòng nàng từng đợt sóng bắt đầu dao động. Được rồi, vì tình cảm chân thành của hắn nàng sẽ giúp
Giây phút ấy chẳng ai biết được vì chuyện này mai sau sẽ mang lại điều gì.Bnáh xe định mệnh đang âm thầm lăng bánh.Mọi chuyên bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ