Nàng Dâu Nhà Họ Doãn

Chương 73: Tìm được bình máu mới




Doãn Lục Lang giao Liễu Hiên lại cho y tá chăm sóc, anh đi theo Bàng Ngọc Quý vào phòng mổ. Anh thản nhiên nằm xuống giường và nghiêng đầu sang giường bên cạnh nhìn Doãn Duyệt một lúc.

Lúc bấy giờ Bàng Ngọc Quý đã chuẩn bị xong hết mọi thứ và bắt đầu vào ca mổ.

'Này Lục Lang cậu đã sẵn sàng chưa?'

Doãn Lục Lang nhíu mày "không phải đang gấp lắm sao? Nói nhiều quá rồi đấy!"

Bàng Ngọc Quý liếc Doãn Lục Lang rồi bắt đầu tiến hành "tên ngốc nhà cậu, kẻ mà cậu phải hiến máu là kẻ đã từng ra tay giết cậu, dồn cậu vào đường chết...đã thế lại còn là tình địch của cậu đấy!"

Doãn Lục Lang bực bội với cái miệng lèm bèm của Bàng Ngọc Quý nhưng anh không muốn lên tiếng. Anh nghĩ đến kẻ muốn dồn Doãn Duyệt vào đường cùng phải chăng là Doãn Đình Vân. Hắn quá nham hiểm và thế lực cũng quá khủng, ngay cả ngân hàng máu mà cũng bị hắn mua chuộc, nếu không phải vẫn còn có Doãn Lục Lang thì chắc chắn Doãn Duyệt sẽ không còn cơ hội.

Mắt đờ đẫn nhìn lên trần nhà, lòng thầm nghĩ "không biết có phải là anh quá nhân từ với Doãn Duyệt rồi không? Rõ ràng chính anh ta đã hại anh thê thảm đến hai lần, lần đầu sém chút nữa đã phá sản, lần thứ hai sém chút nữa anh đã phải mất luôn cái mạng này. Lẽ ra anh phải nên hận Doãn Duyệt lắm chứ, nhưng thực tế thì từ tận đáy lòng của anh không hề căm hận Doãn Duyệt.

Một lúc sau Doãn Lục Lang thiếp đi.



Bàng Ngọc Quý vẫn còn đang trong ca mổ, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng sẽ khiến cho Doãn Duyệt mất mạng, vết thương không những xước qua phổi mà còn xước qua tim. Hiện tại máu và khí đã tràn vào màng tim, phổi.

Hơn giờ liền trôi qua nhưng vẫn chưa hoàn thành ca mổ, Bàng Ngọc Quý vô cùng lo lắng, cứ ngỡ sẽ sớm hoàn thành, ai ngờ lại có quá nhiều trở ngại.

'Thôi chết rồi, ca phẫu thuật kéo dài thế này Lục Lang khó có thể chịu nổi! Như thế này sẽ gây nguy hiểm cho tên ngốc này mất'.

...----------------...

Doãn Đình Vân tay nâng ly rượu, tay kẹp điếu thuốc...ngồi chễm chệ giữa phòng bar sang trọng bậc nhất.

Doãn Chí Hiên say ngà ngà đi đến ngồi xuống bên cạnh Doãn Đình Vân "ông chú à, lần này thì tên Doãn Duyệt kia chết chắc rồi, cháu đã thu mua toàn bộ số máu hiếm bên phía ngân hàng máu huyết học".

Trầm ngâm một lúc, Doãn Chí Hiên lại hỏi Doãn Đình Vân "Sao ông chú không lấy mạng của Doãn Lục Lang?"

Doãn Đình Vân cười khẩy "Ta cũng không có hứng thú với cái mạng của Doãn Duyệt lắm, so với Doãn Duyệt thì ta vạn phần muốn lấy mạng của Doãn Lục Lang hơn, đây chỉ là bước đầu khai chiến của ta!"

Doãn Chí Hiên nhìn Doãn Đình Vân rồi thầm nghĩ "tên cáo già này quả thật rất nham hiểm".

Doãn Đình Vân cười sâu xa, máu đã bị tiêu hủy cả...Doãn Lục Lang sẽ không trơ mắt đứng nhìn Liễu Hiên đau lòng, đương nhiên là sẽ tình nguyện hiến máu cho ca phẫu thuật này. Nhưng ca phẫu thuật này tuyệt đối sẽ không hề đơn giản, như vậy không phải là cả Doãn Duyệt và Doãn Lục Lang đều rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan rồi sao.

Doãn Đình Vân đang thầm vui, vì chỉ cần thêm vài phút nữa thôi, cả Doãn Lục Lang và Doãn Duyệt đều sẽ không bao giờ được nhìn thấy mặt trời mọc sáng mai.



Doãn Chí Hiên không đoán được tâm tư của Doãn Đình Vân, anh thấy bản thân mình không hiểu gì về Doãn Đình Vân cả, bảo là hai bên cùng hợp tác nhưng Doãn Đình Vân lại xem anh là chân sai vặt thì đúng hơn. Tự đáy lòng Doãn Chí Hiên thấy mình vô cùng ấm ức, nhưng không biết phải làm thế nào được.

Doãn Chí Hiên đứng lên tạm biệt Doãn Đình Vân rồi mang theo sắc mặt âm u ra về. Vừa ra đến cổng quán bar, anh đi thẳng về phía đỗ xe, cảm giác như có ai đó đang đi theo sau lưng mình, Doãn Chí Hiên chợt khựng lại.

'Là kẻ nào, còn không mau bước ra cho ông!'

Sát Thần từng bước vững chãi bước lên trước mặt Doãn Chí Hiên "là tôi đây Doãn thiếu gia!"

'Mày...tao nhớ ra rồi, mày chính là cái tên trợ lý phản phúc của tên què kia, còn tưởng là ai'.

Sát Thần nhíu mày, ngần ấy năm anh theo bên cạnh Doãn Lục Lang...tuy là nhiệm vụ mà Doãn Duyệt giao phó cho anh là phải tiêu diệt Doãn Lục Lang và Doãn gia, nhưng đó chỉ là mệnh lệnh...anh là sát thủ do Doãn Duyệt nuôi dưỡng thì đương nhiên phải thực hiện nhiệm vụ và đó chính là điều bắt buộc. Từ trong thâm tâm anh, anh chưa bao giờ không tôn trọng Doãn Lục Lang, hai lần vì nhiệm vụ mà phải ra tay với Doãn Lục Lang đã khiến cho lương tâm anh ray rứt...thậm chí nó trở thành cái gai nhọn nằm trong da thịt anh.

Vừa nãy nghe Doãn Chí Hiên gọi Doãn Lục Lang là tên què, máu giận trong người Sát Thần sôi sục, có thể luộc chín cả con dê.

Bốc...

'Thằng khốn nạn...mày dám đấm tao'

Sát Thần lạnh lùng lên tiếng "đấm thì đã sao, giết mày tao còn dám...dám nói Doãn gia là tên què...tao sẽ cho tên vô dụng như mày què trước!"

Vừa dứt câu, Sát Thần xông vào đánh Doãn Chí Hiên.

Doãn Chí Hiên cũng nào phải là một người dễ bị ức hiếp, cũng đánh trả liên tục từng đòn.

Cả hai cùng đánh nhau một trận, cuối cùng thì Doãn Chí Hiên bị Sát Thần thâu tóm đẩy lên xe và nhanh chóng lái xe đến bệnh viện nhà họ Bàng. Anh cần phải tìm máu về cứu Doãn Duyệt, mà tên Doãn Chí Hiên này vừa hay là của trời ban..."lấy cạn máu trong người hắn để cứu chủ nhân".

...----------------...

Tại bệnh viện tư nhân nhà họ Bàng!

Sát Thần mở cửa xe và đạp Doãn Chí Hiên lăn xuống xe...

A...a...

Doãn Chí Hiên đau đớn vì bị ngã từ trên xe xuống..."mày muốn làm gì?"

Sát Thần cười lạnh "Doãn Chí Hiên mày nghe cho rõ đây, tao nhất định sẽ cho mày được gặp mặt tổ tiên nhà họ Doãn sớm thôi! Nhưng trước tiên thì mày phải làm một việc thiện".