Khung cảnh mẹ chồng nàng dâu đang chìm trong hạnh phúc thì có một cơn lốc màu đen cuốn vào. Triệu Dịch Tranh vừa kêu vừa nhào thẳng vào chỗ mẹ và chị dâu.
“Mẹ, chị dâu, Triệu Dịch Tranh đáng yêu nhất quả đất đến đây, em có cháu rồi..”
Triệu Dịch Quân hốt hoảng nhìn động tác của em gái, anh vội vàng nắm cổ áo em gái kéo lại.
“Anh cả, thả em ra. Em muốn chào hỏi cháu trai cháu gái của em
Triệu Dịch Quân cứng rắn giữ chặt, “Chào hỏi thì được nhưng em không được nóng vội mà va chạm mạnh với chị dâu”
Anh đúng thật là phải suy xét đến việc gả chồng cho nó, cứ tình hình để nó ở nhà như thế này thì sẽ sống chết đòi quấn lấy vợ anh.
Chẳng bằng gả nó cho người khác để nó làm phiền nhà người khác cũng tốt hơn.
“Em biết rồi, anh thả em ra.”
Triệu phu nhân đồng ý với con trai, “Anh con nói đúng rồi đấy, chị dâu có em bé không chịu được va chạm mạnh đâu. Từ nay con phải bỏ cái trò cứ suốt ngày muốn bám dính lên người chị dâu đi.”
Triệu Dịch Tranh bĩu môi, tuy không cam lòng nhưng vẫn gật đầu.
“Con biết rồi.”
“Mẹ để Dịch Tranh ở đây với vợ con, mẹ ra ngoài này với con một chút”Tuy không biết là anh cả muốn nói với mẹ chuyện gì nhưng Triệu Dịch Tranh đã vội nói.
“Được, để em ở đây với chị dâu và cháu em, em đảm bảo sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.”
Triệu phu nhân thấy thần sắc con trai cả nghiêm trọng thì liền theo ra bên ngoài. Có lẽ là chuyện liên quan đến hung thủ.“Mẹ, con đã tìm được hung thủ đứng đằng sau tất cả mọi chuyện.
“Là ai?” Triệu phu nhân nôn nóng hỏi ngay.
“Hai cha con Khương Văn.
Nghe con trai nói đến hai người này Triệu phu nhân choáng váng, từ trước đến nay hai cha con Khương Văn đều không có biểu hiện ra bên ngoài.Lòng bà quặn thắt đau đớn, Triệu Dịch Quân vội vàng đỡ lấy mẹ mình. Bà xua tay, “Không sao, cô của con..”
Điều Triệu phu nhân quan tâm là cô em chồng của bà có nhúng tay vào việc
này hay không. Triệu Chi Lê mới là máu mủ ruột già của nhà họ Triệu, nếu thực sự có sự nhúng tay của bà ấy mới là điều khiến bà đau lòng.
“Cô con có lẽ không biết. Tính tình của cô có chút nóng nảy nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện này.”
Lông mày Triệu phu nhân giãn ra chỉ cần như thế là không phải do em chồng bà làm là được.
“Hai kẻ đó bòn rút công quỹ của tập đoàn để đánh bạc. Cố Minh Cảnh đã nói cho con biết hai người bọn họ còn đang nợ Vạn Tinh một số tiền lớn, nếu không trả thì tài sản thế chấp sẽ bị sòng bạc tịch thu.
Cố Minh Cảnh là người thần bí đứng đằng sau sòng bạc Vạn Tinh. Triệu phu nhân chỉ biết là anh ta là bạn của Triệu Dịch Quân thỉnh thoảng có đến nhà chơi.
“Hai người bọn họ không dám để lộ chuyện này ra cho cô biết sợ sẽ đến tại nhà chúng ta. Khương Văn tính toán sau khi cả nhà chúng ta thiệt mạng thì cô sẽ là người thừa kế duy nhất, đến lúc đấy không phải gia sản nhà họ Triệu toàn bộ sẽ rơi vào tay hắn.
Sắc mặt Triệu phu nhân thật sự rất kém.
“Con định xử lý chuyện này thế nào?”
Triệu Dịch Quân lạnh nhạt.
“Chuyện bùa chú có báo cảnh sát thì cũng không xử lý được. Con và Dịch Thần dự định sẽ âm thầm xử lý, dù sao Khương Văn cũng sắp chết. Khương Mạnh đã bắt được, nghĩ đi nghĩ lại thì còn phải tính đến mặt mũi của cô nên con định sẽ tống cổ hắn vào tù vì tội trốn thuế và buôn lậu.
“Mẹ không cần phải lo lắng, con muốn nhờ mẹ lựa lời nói với cô. Dù sao chuyện này cũng cần phải báo cho cô biết.”
“Nếu cô có ý định bao che hay cầu xin thì mẹ tuyệt đối không được đồng ý. Khương thị nhất định sẽ phải trả giá. Việc để cho Khương Mạnh còn sống là giới hạn của con.”
Triệu phu nhân nặng nề gật đầu.
Bà biết là con trai mình đã quá nương tay. Đối với kẻ rắp tâm muốn hại tính mạng của con bà khiến gia đình bà tan cửa nát nhà bà cũng sẽ không tha cho hăn.