Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nam Thiên Quốc Nạn

Chương 18: Kết cục có chúc không như mong đợi




Chương 18: Kết cục có chúc không như mong đợi

Chương 18: Kết cục có chúc không như mong đợi

Bênh trong học viện Thanh Long.

Bênh ngoài phòng học của Tiêu Dương bắt đầu xuất hiện vài bóng người mặt đồ đen.

Từ trong tu luyện Tiêu Dương tỉnh lại bắt đầu đi ra khỏi phòng, những người mặt đồ đen muốn á·m s·át Tiêu Dương hơn mười người giờ đây chỉ còn là những sát c·hết nằm ở trên sân một cách gọn gàn.

Tiêu Dương không để ý đến họ mà đi ra khỏi Đông khu tiến về Nam khu.

Lúc này ở Nam khu cũng đã xẩy ra một chúc chuyện.

Tại đình viện của Hà Giang, ba bang lớn nhất của học viện đang tập trung ở đây chia làm hai phe là Hà bang đối đầu với Trần bang và Tiêu bang.

Cuộc chiến này đã xẩy ra được một lúc, người khỏi xướng là Hà Giang.

" Trần Tiểu Tiểu, Tiêu Vũ, ta khuyên các ngươi nên khuất phục đi, ta sẽ cho các ngươi c·hết một cách thống khoái, dù gì thì Tiêu gia và Trần gia hôm nay cũng phải bị diệt mà thôi."

Trần Tiểu Tiểu giận quát:

" Hà Giang, ngươi đừng có ăn nói hàm hồ, ngươi có tin là chỉ cần ta nói cho cha ta biết là Hà gia ngươi sẽ có kết cục gì không hả?"

Còn Tiêu Vũ chỉ có im lặng, bởi vì hắn biết bênh ngoài đang sẩy ra chuyện gì, vì để cho mọi thứ ổn thỏa nên hắn mới hợp tác với Trần Tiểu Tiểu để khống chế Hà Giang, tránh bất ngờ xẩy ra.

Đúng như Tiêu Vũ dự đoán, mặc dù Tiêu bang và Trần bang đã kết hợp lại với nhau nhưng chúng quy vẫn là thua Hà bang về mặt quân số, nhưng nhờ có hắn và Trần Tiểu Tiểu mà dù tổn thất nặng nề nhưng vẫn giữ được ở thế cân bằng.

Lúc này một mật thám của Hà gia chuyên việc báo tin chạy đến với vẻ mặt vô cùng hốt hoảng.

Ngây bây giờ hắn cũng không thể chấp nhận được việc mà mình đã thấy tận mắt Hà gia bị diệt là sự thật, còn cả việc hắn có thể thoát từ tay Tiêu lão để đến đây báo tin cho Hà Giang có thể coi là kì tích của đời hắn rồi.

" Thiếu gia, không xong, có chuyện lớn xẩy ra ở trong thành rồi."



Hà Giang thấy mật thám nhà mình chạy đến thì vô cùng hưng phấn, trái lại với hai người Trần Tiểu Tiểu và Tiêu Vũ cũng hiện lên vẽ bất an.

" Ngươi đến đúng lúc lấm, nói cho ta nghe, Trần gia như thế nào rồi?"

Là một mật thám của Hà gia, ngây từ nhỏ hắn đã được dạy là chỉ trả lời những gì chủ nhân hỏi, nên tâm lý của hắn muốn nói mà cũng chỉ có thể đợi cho Hà Giang hỏi mà thôi, Hà Giang hỏi cái gì, hắn phải trả lời cái đó.

" Bẩm thiếu gia, Trần gia trong đêm bị Tiêu gia tập kích, Trần thành chủ bị Khoái đao môn chủ ám toán mất một cánh tay phải, lúc Hà gia chủ đến thì Trần gia đã bại, thưa cơ hội đó mà Hà gia ta đã trấn áp Tiêu gia, tiêu diệt Trần gia."

" Không thể nào, ngươi nói dối."

Trong tiếng cười khoái chí của kẻ chiến thắng thì Trần Tiểu Tiểu triệt để thất thần mất đi ý chí chiến đấu.

Trần Tiểu Tiểu quy chung vẫn là một thiên kim tiểu thư mà thôi, lớn lên trong nhung lụa, hầu hạ, cảnh giới tu vi dùng đan dược đắp vào, trang bị xuất trần, học công pháp tuyệt đỉnh, nhưng quy chung vẫn là một viên mình châu mà thôi, ai đâu biết ả có mấy từ xứng với hai chữ " thiên tài" ?

Ngược với Trần Tiểu Tiểu thì Tiêu Vũ bình tĩnh hơn hẳn, hắn biết nếu như cha hắn bại thì hắn phải tìm đường sống cho mình, vì hắn biết rất rõ cha con hắn không có huyết mạch Tiêu gia nên hắn cũng chẳng cần quan tâm người Tiêu gia sống c·hết như thế nào.

" Còn cha ta thì sao?"

Hà Giang nhìn Tiêu Vũ vẫn còn bình tĩnh thì có vẽ không vui, nên nhìn mật thám bảo hắn nói tiếp cho Tiêu Vũ nghe.

" Tiêu Xuân bị Tiêu lão phế đang điền rồi, Hà lão cũng bị Tiêu lão g·iết, Hà gia cũng bi diệt toàn gia rồi, ta may mắn sống sót, được cha của thiếu gia bảo đến đây yểm trợ thiếu gia theo Tây khu thoát khỏi thành Thanh Thạch."

Tiêu Vũ thoát cái bất ngờ khi Tiêu lão chưa c·hết, mà còn phản gián g·iết c·hết Hà lão đầu diệt Hà gia, tuy nhiên cha hắn lại bị Tiêu lão phế đan điền điều này cũng nói lên thân phân của cha con hắn đã bị Tiêu lão phát hiện, nếu không thì kế hoạch cấu kết với Trần thành chủ cũng đã bị phát hiện, nên thành Thanh Thạch giờ đây cũng không còn chỗ cho hắn nữa, hắn phải tìm cách thoát khỏi đây.

Còn Hà Giang thì lại không tin được lời của mật thám nói, Hà gia hắn m·ưu đ·ồ lâu như vậy, Hà lão ông nội của hắn cũng đã đột phá được Nguyên thân, đáng lẽ không nên có kết cục như vậy mới đúng.

" Ngươi nói dối, ông nội ta đã là nguyên thân làm sao lại bại được, với lại Tiêu lão đầu bị Trần gia tập kích cũng đã b·ị t·hương rồi mà?"

" Đơn giản thôi, bởi vì ngoại công của ta đã đột phá tới nguyên thân trung kì rồi."

Người đến là Tiêu Dương, tu vi của hắn vẫn là luyện khí viên mãng, đối với người đột phá trúc cơ ở đây thì hắn không đang được nhắt tới nhất, nhưng Tiêu lão còn sống thì lại là chuyện khác.



" Tiêu Dương? Ngươi còn sống?"

Hà Giang cùng với Tiêu Vũ đúng thật là cảm thấy bất ngờ, vì đáng lẽ ra giờ này Tiêu Dương nên là một cái xác c·hết mới đúng, nhưng hắn lại xuất hiện ở đây, mà còn chẵn có thương tổn gì cả.

Hà Giang nhìn Tiêu Dương bảo:

" Tốt, ngươi không c·hết thì tốt, bùa bảo mạng của ta cũng tới rồi."

Hà Giang nắm trong tay lợi kiếm, vận dụng thân pháp phòng nhan về phía Tiêu Dương, lưỡi kiếm vừa tới trước mặt Tiêu Dương thì bị đao mang đánh bật ra, Điền Cửu xuất hiện trước mặt Tiêu Dương.

" Có cần g·iết hắn không?"

" Giết, tại sao lại không g·iết, Hà gia từ trên xuống dưới điều c·hết rồi, đang chờ hắn ở cửa hoàng tuyền để đoàn viên a."

Hà Giang nhìn Điền Cửu hỏi:

" Các hạ là ai? Trong học viện ta chưa bao giờ thấy các hạ."

" Ngươi chưa xứng để ta báo tên họ."

Vừa dứt lời thì đao của Điền Cửu lại một lần nữa xong về phía Hà Giang.

Thấy tình thế này Tiêu Vũ cũng không làm quân tử nữa là xong về phía Tiêu Dương, vì Tiêu Dương bây giờ chính là phao cứu mạng của bọn hắn.

Từ xa bay tới một thanh phi kiếm chặng trước Tiêu Vũ.

Trên không trung một nữ tử chân đạp phi kiếm từ từ hạ xuống.

" Tiêu Dương à Tiêu Dương, ngươi có nhiều kẻ thù thật đó."

Tiêu Dương chấp tay hành lễ với nữ tử này rồi nói:



" Tiêu Dương cảm ơn học trưởng đến ứng cứu."

" Chỉ là giao dịch mà thôi."

Tiêu Vũ bị không để ý quát:

" Xú bà nương, đây là chuyện nhà Tiêu gia, khôn hồn thì tránh ra."

Tiêu Dương nghe vậy liền cười Tiêu Vũ:

" Tiêu Vũ, ngươi cũng tính là người của Tiêu gia sao? "

Tiêu Vũ nghẹn họng trực tiếp vung quyền hướng về phía Tiêu Dương công kích thì bị Hồn Hoả ngăn lại.

Tiêu Dương hướng về phía Trần Tiểu Tiểu đi tới, người của ba bang không biết làm thế nào đành đứng đó chờ tình hình.

Mộc Kiến Bình thấy Tiêu Dương hướng về Trần Tiểu Tiểu thì đứng ra phía trước ngăn lại, đồng thời lấy ra bội kiếm cầm trên tay.

" Tiêu huynh."

" Ngươi đưa nàng đi đi."

Mộc Kiến Bình sững người một lúc, đáng lẽ không nên có tình tiết này.

" Đừng ngạt nhiên, ta biết Kiến Bình huynh là do mẫu thân của nàng phái tới để quang tâm nàng.

Tranh đấu ở thành Thanh Thạch đã định, nếu sau này nàng muốn báo thù thì cứ để nàng đến đi."

" Ngươi thực sự muốn để chúng ta đi?"

" Dù gì cũng từng mang hôn ước, coi như cắt đứt đi."

Mộc Kiến Bình không do dự mà đỡ Trần Tiểu Tiểu rời đi khỏi thành Thanh Thạch ngây trong ngày.

Hà Giang so chiêu với Điền Cửu nhanh chóng bị Điền Cửu g·iết c·hết chỉ với ba chiêu, làm cho mọi người có mặt trấn kính.

Còn Tiêu Vũ cũng không khá hơn là mấy, bị Hồn Hoả đánh cho mất một cánh tay, còn bị Tiêu Dương phế cả đan điền.