Nam Thần Xấu Tính

Chương 7




“Ting..” Cửa thang máy mở ra, Minh Dã vội vàng bế Tô Tình xụi lơ đi về phía phòng cô. Tới trước cửa thì thả cô xuống

“Chìa khóa?” Giọng nói của hắn tỏa ra khí lạnh như muốn nuốt chửng cô ngay tại chỗ.

Ý thức bạn Tô Tô dần hồi phục, ngơ ngác nhìn bàn tay đang chìa ra. Sau cùng mới giật mình phản ứng

“Anh là gì của tôi mà tôi phải nghe lời anh...”

“Em đang khiêu chiến giới hạn của tôi sao?” Cắt ngang lời cô, từ phút này hắn sẽ không nên để cho cô thỏ con này mở miệng, nếu không chắc hắn tức giận không biết sẽ làm chuyện gì đâu

Một lần nữa Giang Minh Dã cúi người xuống “gặm cắn” lên mỗi Tô Tình. Đúng là “gặm cắn” lần này hắn tức giận không ít.

“ừm...” Tô Tình dạy dũa một lúc rồi dần chìm trong nụ hôn nóng bỏng. Tay anh lần vào trong áo cô, đẩy bra xếch lên trên mà bao phủ nơi vú tuyết trắng. Không nhịn được nữa, Minh Dã đẩy áo cô lên, môi bao phủ đầu nhũ mà liếm cắn mút

“Ừm... A... đừng... ngừng....lại” Tô Tình thở dốc, muốn hắn dừng lại nhưng bàn tay đang ở đầu Minh Dã nắm chặt lấy mái tóc hắn, như thể muốn kéo hắn sát vào hơn.

*Chụt.. chép chép..* tiếng liếm mút không ngừng vang lên.

“A Nam, con đi nhanh lên còn về phòng ngủ” Tiếng nói của thím Trần phòng đối diện nhà cô vang lên, chắc thím ấy dẫn A Nam ra ngoài về muộn. Họ đang đi từ thang máy lại

Tô Tình giật mình vội đầy người trước ngực ra. Luống cuống tay chân tìm chìa khóa trong túi áo khác. Tay cô vẫn run lên cầm cập

“Nãy đã nói nên mở cửa mà “ Tiếng nói của Minh Dã có chút khàn đặc, hắn nhịn dục vọng nãy giờ. Tay không chịu yên phận. Một tay mò lên trên xoa nắn vú tròn còn đang ẩm ướt, một tay lại mò xuống bên dưới. Cách quần thun mà chà sát

“Ừm..” Tô Tình cắn chặt môi lại. Tay luống cuống đút mãi chìa khóa cũng không vào

“Em thật vụng về... Chúng ta nên “Đút” vào thôi” Minh Dã cười thật lưu manh. Hắn rút tay phải đang mò bên dưới ra. Chuẩn xác cầm chìa khóa đút vào đúng vị trí

*Cạch* cánh cửa mở ra. Hắn ôm cả người cô lách vào trong nhà tránh mặt mẹ con nhà đối diện đang bước đến

Đè cô lại bên tường tiếp tục hôn ngấu nghiến, để mặc cánh cửa vẫn đang hé ra chưa đóng hẳn

“Mẹ, phòng chị Tô chưa đóng cửa” A Nam kéo mẹ đang định vào nhà chỉ vào cánh cửa hơi hé ra

“Chắc cô ấy ở trong nhà đó”

“nhưng... sợ có trộm thì sao”

“Ừm.. vậy để mẹ sang gọi” Thím Trần bước đến trước cửa nhà

Mọi câu đối thoại của mẹ con thím Trần, Tô Tình đều nghe hết. Cô hoảng sợ giãy dụa, nhưng người phía trước đã lột quần cô xuống. Nửa ngồi nửa quỳ trước nơi riêng tư cửa cô

“Anh...Anh..” Cô cà lâm...

“Mau trả lời bà ấy đi” Minh Dã thản nhiên như không có việc gì. Cúi mặt xuống nhìn nơi đào nguyên vì động tình mà mọng nước. Yết hầu cảm thấy khô khốc, khát đến lạ thường. Tay mạnh mẽ tách chân cô ra. Không ngại ngần mà liếm đùi non

“Đừng... ngừng lại” Thần kinh Tô Tình run lên tay bịt chặt miệng để khỏi thốt lên tiếng rên rir

“Tiểu Tô cháu có nhà không?” Thím Trần đứng trước cửa nhà gọi. Trong nhà tối om, bà biết Tô Tình đã đi đâu mấy ngày rồi, nay nhà lại bị mở ra, chìa khóa còn ở trên cửa chưa rút..

Bên trong phòng, Minh Dã đã lấy một tay nâng một chân Tô Tình lên cao để lộ ra cánh hoa ướt át. Lưỡi khẽ vươn ra liếm dọc một đường từ dưới lên trên, gần đụng tiểu hạch thì dừng lại.

Kích thích quá mức Tô Tình khẽ rên rỉ

“Ừm”

Nghe thấy trong nhà có tiếng người, thím Trầm liền vội hỏi

“Tiểu Tô không sao chứ?”

“Ừm... “ Tô Tình cắn chặt răng lại chịu đựng khoái cảm bên dưới đang bị cắn mút

“Ch..áu... đang... tắm... không...s..a..o đâu thím” Tiếng nói Tô Tình đứt quãng

Nghe thấy tiếng nói kỳ lạ của Tô Tình, thím Trương nghĩ chắc cô đang dội nước nên tiếng nói mới đứt quãng như vậy

“Vậy tý cháu nhớ đóng cửa vào nhé” căn dặn vài câu rồi quay đầu về nhà

Tô Tình không dám hé miệng trả lời vì sợ cô bỏ tay đang bịt miệng xuống sẽ buông ra những lời rên rỉ dâm lãng.

--- ------ --- đường phân cách lược bỏ 1 tỷ chữ --- ------ --------

Sau khi hơi thở bình ổn trở lại, Minh Dã xoay người đang mệt không còn sức dãy dụa kia vào lòng. Thấy cô bị mình làm mệt chết, tâm tình Giang Minh Dã cũng tốt lên rất nhiều. Tay xoa xoa tấm lưng trần của Tô Tình

“Sau này không được phép trốn tránh anh, càng không được phép gần người đàn ông khác”

Nói từng câu từng chữ như nghiến răng nghiến lợi dù mắt cô gái trong lòng đã nhắm lại. Sau này đừng mơ mà anh lơi lỏng cảnh giác để cô trốn đi mất.

Suy nghĩ đi nghĩ lại vẫn không thấy yên tâm nên với tay lấy điện thoại mở chế độ chụp hình. Mặt kề sát mặt cô, chỉ lộ ra xíu bờ vai xinh đẹp của cô. sau khi chỉnh góc độ hài lòng thì ấn nút chụp lại.

Lúc trước anh lấy hình cô lúc nhỏ uy hiếp thì giờ anh lấy ảnh này để đề phòng bất trắc cô rũ bỏ, không chịu trách nhiệm với anh. Làm đàn ông đã khổ, lại yêu một phụ nữ trì độn càng khổ hơn.

Dụ dỗ mất thời gian, nên hắn quyết định bắt trói cô vào khuôn khổ hôn nhân rồi uốn nắn lại. Đề phòng bị mấy tên tiểu tam nhảy ra tranh giành. Sau khi cất điện thoại rồi mới an tâm ôm cô thật chặt mà tiến vào giấc ngủ say.