Nam Thần Công Lược Hệ Thống

Chương 55




Suốt đêm chơi máy tính, chuyện này đối với Hạ Lăng mà nói thật sự là rất khó khăn, bởi vì hắn mỗi lần đều kiên trì không tới một lúc liền ngã xuống trước mặt màn hình vi tính. Cân nhắc tới việc sau này không cần phải xoát độ hảo cảm nữa, cho nên Hạ Lăng cũng có thể như nguyện ý, lui vào bên trong ổ chăn, ngủ thẳng tới sáng sớm ngày hôm sau. Thời điểm Hạ Lăng còn ôm chăn nằm ở trên giường không chịu dậy, Diệp Thừa đột nhiên gửi tới một tin nhắn, đem hắn sợ tới mức từ trên giường ngã nhào xuống sàn nhà.

[Anh rất nhanh sẽ đi tới dưới tầng nhà em, đem cho em bữa sáng. ——– Thời gian gửi: ngày x tháng xx năm xxxx, 6:20, người gửi: Diệp Thừa.]

Vì cái gì Diệp đại sớm như vậy lại muốn tới nhà của hắn! Lại còn nói rằng rất nhanh sẽ tới nơi!

Trước mặc kệ Diệp đại vì sao lại muốn đến nhà của hắn, tóm lại Hạ Lăng không muốn một lần nữa lặp lại sai lầm trước kia, vì thế hắn bỏ lại cảm giác không thoải mái khi bị đánh thức giữa chừng, bật người vọt vào trong phòng tắm để đánh răng rửa mặt thay quần áo. Động tác lưu loát nhanh chóng, ngay cả hệ thống công lược đã đi theo Hạ Lăng bao nhiêu lâu nay cũng bị hành động của hắn dọa sợ, còn nghĩ rằng bản thân nó hôm nay có phải hay không lại phát sinh trục trặc gì.

# Sinh thời có thể nhìn thấy kí chủ ngu xuẩn của mình tự rời giường tỉnh dậy #

Tựa như Diệp Thừa nói, y thực sự sau năm phút đồng hồ đã tới được trước cửa nhà của Hạ Lăng, sau đó bấm chuông cửa. Hạ Lăng sau khi xác nhận bản thân đã sửa sang lại gọn gang, mới đi ra mở cửa cho Diệp Thừa. Mới vừa mở cửa, Hạ Lăng lập tức ngửi được một cỗ hương vị rất thơm, hắn lập tức liền nhận ra đây là bánh bao ở cửa hàng nhỏ phía dưới tầng căn hộ mà bản thân (đã từng) ở.

Bánh bao cùng cháo gà ăn thật ngon QuQ! Hạ Lăng lúc trước khi tiến vào thế giới này, cơ hồ mỗi ngày đều phải đi tới cửa hàng nhỏ kia để mua bữa sáng. Bởi vì bữa sáng tại nơi đó ăn vô cùng ngon, cho nên người mua rất nhiều, một khi tới chậm chút thôi liền sẽ không còn. Nhưng mà Hạ Lăng thì không giống, bởi vì hắn là khách quen, hơn nữa còn ở tầng trên, cho nên ông chủ của cửa hàng luôn chiếu cố tới hắn, bình thường sẽ lưu lại cho hắn mấy chiếc bánh bao.

Bất quá nhiệm vụ hoàn thành rồi, sau khi Hạ Lăng trở lại thế giới này đã không còn nhàn rỗi để nghĩ tới đồ ăn. Hiện tại thấy được mùi hương quen thuộc, Hạ Lăng kích động tới mức suýt nữa bổ nhào lên để ôm lấy Diệp Thừa, nói ra tâm tình muốn lấy thân báo đáp. Bởi vì nhân thịt heo bên trong bánh bao rất nhiều, loại ăn hàng như Hạ Lăng bình thường có ăn 4-5 cái cũng không sai biệt lắm có thể chống đỡ được tới buổi cơm trưa. Hiện tại Diệp Thừa mua tới 10 cái, thời điểm đặt ở trên mặt bàn có nhiều hoành tráng.

Ừ, cũng chỉ là hoành tráng mà thôi. Hạ Lăng có chút máy móc quay đầu, nhìn về phía Diệp Thừa đứng ở bên người mình, sau vài giây do dự, hắn mới mở miệng hỏi: “Diệp đại, anh đã ăn sáng chưa?” Diệp Thừa thực tri kỉ đem ghế kéo ra cho Hạ Lăng, để hắn ngồi xuống, đem bánh bao đặt tới trước mặt của Hạ Lăng, đáp: “Đây đều là mua cho em.”

Chỉ là một câu đơn giản nhưng nhiều ý! Cho nên ý tứ của Diệp đại chính là, tất cả bánh bao ở đây đều để cho một mình hắn ăn đúng không! Hạ Lăng trong nháy mắt liền cảm nhận được ác ý đến từ thế giới, bất quá tiếp nhận thì tiếp nhận, hắn trong lòng vẫn rất kháng cự, thân thế cũng rất thành thực cầm liên một chiếc bánh bao, nhồi vào trong miệng.

T^T Bánh bao mà Diệp đại mang tới ăn thực con mẹ nó rất ngon. Hạ Lăng lần này phá lệ ăn tới bảy chiếc bánh bao, hắn nhìn thấy trên bàn còn ba chiếc, nhưng mà nghĩ tới đây đều là của Diệp đại mua cho mình, hắn một chút cũng không muốn vứt bỏ! Cho nên thời điểm Hạ Lăng vươn móng vuốt muốn tiếp tục ăn, Diệp Thừa ôm lấy cổ tay của hắn: “Đi ra ngoài tản bộ đi.”

….

Sau khi ăn xong đi tản bộ xác định có thể giúp khỏe mạnh thể xác lẫn tinh thần, chuyện ma quỷ này tốt nhất là đừng có tin. Bởi vì Hạ Lăng hiện tại đang ở trong trạng thái no muốn chết, thời điểm cùng Diệp Thừa hai người đi dạo sáng sớm bên trong công viên, có thể cảm nhận được trong dạ dày một trận khó chịu bốc lên. Tựa như có một tiểu yêu tinh không ngừng ở trong dạ dày của hắn lăn lộn làm nũng bán manh _(:3)∠)_

Bất quá cũng mau tốc độ tiêu hóa của Hạ Lăng rất nhanh, cùng Diệp Thừa đi bộ khoảng hơn mười phút, sau đó cũng không thấy hiện tượng khó chịu kia xuất hiện qua nữa. Bởi vì hiện tại mới là 6 giờ 40 phút sáng, cho nên ở trong công viên trừ bỏ hai người Hạ Lăng cùng Diệp Thừa ra, thì cơ hồ chẳng có bóng người. Buổi sáng trong công viên không khí rất tươi mát, Hạ Lăng ngẩng đầu là có thể nhìn thấy được chim tước đang bay ngang qua đỉnh đầu mình, cuối cùng hạ xuống trên một thân cây nào đó, che giấu thân thể của bản thân.

Thanh âm côn trùng như có như không vang lên, khiến cho Hạ Lăng phá lệ thanh tỉnh. Nói thật, hắn đã rất lâu rồi không có tận hưởng loại cuộc sống thả lỏng cả thể xác lẫn tinh thần như hiện tại. Từ sau khi hắn gặp được hệ thống, mỗi lần đều phải công lược, bên người cơ hồ đều có bóng dáng của các loại nam thần, hắn căn bản không có thời gian để thoải mái nghỉ ngơi qua.

Diệp Thừa nhìn thấy Hạ Lăng đứng lại chỗ, vươn tay xoa xoa tóc trên đầu của hắn, cảm giác mềm mại khiến cho y sinh ra một loại cảm giác tựa như bản thân đang xoa lông của một con sủng vật có kích cỡ lớn thuộc hệ bán manh. Hạ Lăng thời điểm vừa biến mất liền đi hết hai năm, y không muốn biết Hạ Lăng vì cái gì lại biến mất, vì cái gì mà sau khi trở lại liền lấy một thân phận khác để xuất hiện. Y chỉ cần Hạ Lăng trở về bên người mình, như vậy là đủ rồi.

Y đợi hai năm, thời điểm vốn tưởng rằng ‘Hạ Lăng’ mà bản thân đang bảo hộ đã đi yêu thương người khác, Diệp Thừa mới phát hiện ra người mà chính mình phải bảo hộ, cũng không phải ‘Hạ Lăng’ kia. Đối với việc Hạ Lăng rời đi, Diệp Thừa tự nhiên là rất thống khổ, y đem Hạ Lăng đặt tới trên thân cây bên cạnh, nhắm tới môi của Hạ Lăng, hung hăng hôn xuống.

Đây đại khái là trừng phạt bởi vì hắn rời đi hai năm lại không báo lại một tiếng đi.

Y thực sự, thực sự rất muốn Hạ Lăng. Lúc này đây, nói rằng thủ hộ, không bằng là nói muốn đem Hạ Lăng vĩnh viễn giam lại ở bên người mình. Còn về những người muốn thương tổn tới Hạ Lăng, chỉ cần Hạ Lăng không thấy, xử lý như thế nào, liền hẳn là không có vấn đề gì đúng không?

….

Cả công viên tính toàn bộ diện tích thì khá là rộng, Hạ Lăng cùng Diệp Thừa cũng không có đi được bao nhiêu, liền bởi vì Hạ Lăng cái tên ngu ngốc này khí lực quá ít, chỉ có thể ngồi ở trên ghế ở trong công viên, thoáng nghỉ ngơi một hồi. Lấy ra di động mà Diệp Thừa mua cho mình, Hạ Lăng bắt đầu đổi hình nền mới. Đây là ảnh chụp bán manh mà lại không thể xem như là bán manh do Hạ Lăng nhõng nhẽo cộng thêm chủ động hiến hôn mới có thể lấy được từ Diệp đại.

Diệp Thừa ở bên trong ảnh thần tình không được tự nhiên, bộ dáng nâng hai tay lên, bàn tay gấp xuống tựa như móng vuốt của mèo. Tuy rằng biểu tình cùng động tác rất cứng ngắc, nhưng chỉnh thể mà nói thì vẫn vô cùng đáng yêu! Hạ Lăng quyết định đem tấm ảnh nào cất giữ thật cẩn thận, ảnh chụp bán manh của Diệp đại, đám người trong diễn đàn độc giả kia căn bản không thể lấy được tới tay ha ha ha ha ha…

Diệp Thừa nhìn thấy Hạ Lăng cúi đầu chơi di động, thời điểm nhìn thấy được ảnh chụp màn hình nền, đều nhịn không được cười ra tiếng. Đối với loại hành vi ‘rõ ràng người thật ngồi ở bên cạnh, nhưng lại vẫn cười ngây ngô với bức ảnh chụp’ này của Hạ Lăng, y cũng không biết phải làm gì mới tốt. Có một người vợ ngốc như thế, cũng rất khó thấy được.

Nghĩ, Diệp Thừa cũng lấy ra di động của mình, điều chỉnh thành hình thức quay chụp, nhẹ nhàng gọi tên Hạ Lăng một tiếng. Hạ Lăng có chút nghi hoặc nghiêng đầu nhìn qua, thời điểm nhìn sang Diệp Thừa, từ góc độ của Diệp Thừa xem xét, quả thực rất giống với một tiểu sủng vật cực kỳ mềm mại đáng yêu. Vì thế y rất nhanh đem khung cảnh này chụp lại, cũng đem hình ảnh lưu lại.

Hạ Lăng còn chưa có phản ứng gì, Diệp Thừa rốt cuộc vừa rồi vì cái gì lại gọi hắn. Thẳng tới khi Diệp Thừa đem di động cất vào trong túi, hắn liền nhìn thoáng thấy được ảnh chụp được đặt để làm màn hình nền của y. Mạnh mẽ bổ nhào tới trên người của Diệp Thừa, bắt đầu thọc tay vào trong túi áo để tìm di động của đối phương: “Diệp đại, anh cư nhiên chụp ảnh! Em muốn nhìn thấy anh vừa rồi đem em chụp thành bộ dạng gì!”

Vạn nhất Diệp đại chụp ảnh của mình rất khó xem, bản thân có thể hay không sẽ bị ghét bỏ QAQ!

“Rất đáng yêu.” Diệp Thừa cũng không biết nên giải thích Hạ Lăng trong tấm ảnh kia trông như thế nào, nếu y nói những câu như ngốc nghếch gì đó, phỏng chừng sẽ chọc Hạ Lăng xù lông rồi cùng mình náo loại. Cho nên y thay đổi một chút ít từ ngữ, kỳ thực cũng không sai biệt lắm, thực sự rất ngốc nghếch cũng rất đáng yêu. Diệp Thừa vươn tay nhéo mặt của Hạ Lăng, “Ngoan, đứng lên nào.”

Kỳ thực tay của Diệp Thừa thời điểm chạm tới mặt của Hạ Lăng, trong lòng của Hạ Lăng đã không ngừng bốc lên những bọt bong bóng màu hồng phấn. Tay của Diệp Thừa có chút lạnh, nhưng mà lại trong một giây, có thể khiến cho khuôn mặt của Hạ Lăng nháy mắt liền đỏ bừng lên. Tay cùng chân của hắn có chút hỗn loạn không biết để đâu, bắt đầu làm bộ ngắm phong cảnh xung quanh.

Diệp Thừa dắt tay của Hạ Lăng, đưa hắn từ trên ghế kéo lên, sau đó dựa theo đường đi để trở về. Hạ Lăng sau đó có chút kỳ quái: “Đại đại, chúng ta đi đâu?”

“Về nhà.”

….

Tóm lại chính là về nhà, là quay về nhà. Tuy rằng Diệp Thừa không phải là lần đầu tiên đi vào trong nhà của Hạ Lăng, nhưng mà vẫn khiến cho Hạ Lăng rất khẩn trương. Về tới nhà rồi, Hạ Lăng đem máy tính đưa cho Diệp Thừa dùng, còn bản thân thì lén lút lên QQ bằng di dộng, đi tới trong diễn đàn độc giả. Nhưng mà hắn lại quên mất một chuyện rất quan trọng, QQ trên máy tính của hắn đã được cài đặt tự động đăng nhập mỗi khi mở máy.

Cho nên Diệp Thừa liền lấy thân phận của Hạ Lăng, vây xem đám người trong diễn đàn nói chuyện phiếm.

Trái táo nhỏ: Thực nhàm chán, Diệp đại hiện tại vẫn chưa có post chương mới, người ta không vui ( ̄ヘ ̄)

Nữ vương đại nhân: Tôi đã nhấn phím F5 sắp tới đơ rồi mà Diệp đại vẫn chưa post chương mới QuQ

Cao lãnh chi hoa: Tôi còn đang nhìn bình luận được Diệp đại trả lời ngày hôm qua của mình, tôi thực sự cảm thấy bản thân hạnh phúc tới sắp điên mất.

Hồng bổn bổn: Cầu Con thỏ tương ảnh chụp mới của Diệp đại, liếm liếmヾ(≧o≦)

Lục bổn bổn: Tôi cũng muốn, cầu ảnh chụp!

Mêの thân sĩ: Cầu ảnh chụp!

Con thỏ tương bán manh: Chỉ là gần đây không có ảnh chụp a QAQ

Quần lót dễ thương kun: Thực muốn sinh hầu tử cho Diệp đại, làm sao bây giờ [khóc]

Quần lót kun gả cho ta: Tôi cũng muốn /(ToT)/~~

Quỳ liếm Diệp tử đại nhân của nhà ta: _(:3)∠)_ tôi mỗi ngày đều ở dưới khu bình luận truyện của Diệp đại nói những lời này, các người vẫn là hết hi vọng đi, Diệp đại là của tôi.

Yêu nhất chính là đi đường buổi đêm: Tôi muốn đưa xà phòng cho Diệp đại, cấp Diệp đại sinh Hoa Quả Sơn, sinh một vườn động vật, sinh một tiểu hầu tử, hoặc là sinh thật nhiều thật nhiều hầu tử =3=

Diệp Thừa nhìn thấy tin nhắn này xong, trầm mặc một hồi, mới xoay người nhìn về phía Hạ Lăng đang nằm ở trên giường nghịch điện thoại, “Sinh nhiều quá nuôi không nổi, một hai đứa là tốt rồi, bởi vì anh còn muốn nuôi em nữa.”

“… Diệp đại, anh cho là thật sao?”

“Anh là người hay nói giỡn à?”

“…”

Cho nên hắn hiện tại hẳn là nên ở trên Baidu tìm một chút xem làm sao có thể khiến cho nam nam sinh tử _(•w•∠)_? Diệp đại, cầu đừng náo loạn.