[Tội phạm bị truy nã Hạ Dật, hiện đang đánh cướp phi thuyền tinh tế chở khách cỡ lớn, lúc này quân đội đối với hắn ta treo giải thưởng đã đạt tới 3 triệu vũ trụ tệ.]
Ngồi ở trước bàn kim loại trôi nổi, nam nhân nhìn tư liệu chất chồng trước mắt, ảnh ngược bên trong đôi đồng tử màu hổ phách kia hiện rõ biểu cảm trên khuôn mặt trong ảnh chụp, chậm rãi đè thấp vành nón của chính mình.
“Lần này tuyệt đối không để cho anh có cơ hội chạy trốn.”
….
Muốn nói tới Hạ gia trong tinh tế, tất cả mọi người sẽ nghĩ tới dòng họ hải tặc kia. Hiện tại đã là tinh tế năm 375, đại đa số mọi người đều đã không sử dụng dòng họ trên địa cầu cổ xưa, họ Hạ đã ít lại càng thêm ít, đại khái dùng một bàn tay là có thể đếm đủ. Mà đám hải tặc kia, liềm chiếm tất cả số lượng này.
Bất quá nói tới sử dụng dòng họ trên địa cầu cổ xưa, ngoại trừ gia đình hải tặc kia, còn có một người là em gái ruột của Hoàng hậu Omega tại thủ đô tinh, người này sử dụng họ Lăng. Lại tiếp tục tìm kiếm nữa, chỉ sợ cũng không còn ai nổi danh.
Hải tặc Hạ gia mỗi người đều là kẻ đầu óc có bệnh, phỏng chừng bắt đầu từ các bậc cha chú đã như vậy, một thế hệ truyền xuống, bọn chúng đề là bệnh thần kinh. Nhất là Hạ Dật, thân là con cả, không biết đã bị quân bộ truy nã bao nhiêu, lại hủy bỏ lệnh truy nã bao nhiêu.
Loại người ở trong vũ trụ chặn đường cướp bóc, không trả tiền liền phá hủy luôn phi thuyền như thế này, thật ra rất ít thấy được, cố tình quân bộ còn không bắt được hắn ta. Làm cho rất nhiều hành khách đều bị hoảng sợ nhân tâm.
Trách cũng phải trách ở bối cảnh quá sâu của Hạ gia, con sông này nếu như ngươi nhảy xuống, sớm hay muộn cũng sẽ chết đuối ở bên trong. Người thông minh đương nhiên sẽ không tự chui đầu vào rọ, cũng Hạ gia đối nghịch, cho dù là hoàng thất thì cũng kiêng kị bọn họ ba phần.
Nhưng mà loại tai họa này một ngày không trừ, chẳng khác nào đem nhược điểm của bản thân bày ra trước mặt người khác, sao có thể không làm chút gì đó. Cho nên, quân đội liền bí mật tổ chức một tổ bộ đội, mục tiêu chính là Hạ gia. Người thứ nhất phải diệt trừ, chính là cái tên điên Hạ Dật kia.
Cố Lẫm chính là quan chỉ huy của tổ bộ đội này, đối với Hạ Dật đã không biết bao nhiêu lần mặt đối mặt. Bọn họ không ngừng điều tra nhất cử nhất động của Hạ Dật, sau đó phát hiện, hắn ta tựa hồ thực quan tâm một người em trai Beta đột nhiên xuất hiện.
Trên tư liệu căn bản không có ghi qua rằng hắn ta có một em trai Beta, trống rỗng xuất hiện đi? Vì cái gì tất cả mọi người đối với người tên là Hạ Lăng này đều không có một chút ấn tượng? Thật sự là kỳ quái.
Bất quá Hạ Lăng xuất hiện làm cho quân đội lại bắt đầu vội vã vò đầu. Hạ Dật cái tên kia cơ hồ mỗi ngày đều bồi ở bên người Hạ Lăng, nào là dạy cơ giáp, nào là mua đồ ăn vặt, làm gì còn thời gian để đi cướp phi thuyền? Phòng chừng hiện tại có một con phi thuyền tràn đầy vàng bạc châu báu bay ngang qua trước mặt hắn ta, hắn ta cũng không nguyện ý liếc mắt nhìn một cái.
Cảm giác kế hoạch bị quấy rầy thực không xong. Nhưng mà tốt rồi tốt rồi, Hạ Lăng đột nhiên điều khiển một cơ giáp cấp S rời đi! Người của quân bộ cao hứng không kịp, như thế nào có thể ngăn cản Hạ Lăng, trực tiếp liền đem hắn thả khỏi khu giám thị. Hạ Lăng chạy thoát, như vậy Hạ Dật khẳng định sẽ xuất hiện, đến lúc đó bắt lấy hắn ta sẽ không quá khó khăn.
Quả nhiên, Hạ Lăng trốn không bao lâu, Hạ Dật giống như không được uống thuốc, mang theo gần một nửa hải tặc tinh tế bắt đầu đuổi bắt Hạ Lăng. Đệ khống (yêu em trai quá mức) thực là một tồn tại thật đáng sợ, gần một nửa tinh tế hải tặc đó là bao nhiêu người? Trải đều ra là một mảng lớn rậm rạp, khiến cho người ta thực phát hoảng.
Nhưng mà lần này thật sự rất dễ dàng liền đem Hạ Dật lưu lại, nhân số mà quân bộ phát ra so với nhân số bên hải tặc còn muốn nhiều hơn, áp chế bọn họ hẳn là không thành vấn đề. Nhưng mà đáng lo lắng nhất chính là phi thuyền được Hạ Dật điều khiển kia, đó là một cơ giáp cấp S, hình thái thường thường đều là một con thuyền hải tặc.
Bộ dạng nguyên bản của nó thế nhưng trên người cơ hồ đều có miệng pháo ấn giấu, dư sức để cho đối thủ một kích trí mệnh. Cơ giáp cấp S mà Hạ Lăng điều khiển chạy trốn kia cùng với chiếc cơ giáp cấp S này của Hạ Dật đều xuất phát từ tay của vị em trai Alpha kỳ ba của Hạ Dật. Nghe nói gã giống như không có thích người? Chậc chậc, cơ giáp cùng người không thể nào đàm luận chuyện yêu đương, vì cái gì mà lại không chịu hiểu đây.
Cố Lầm chỉ huy phi thuyền quân bộ hướng tới Hạ Dật bắn pháo, nhưng mà cuối cùng không có tổn thương được Hạ Dật chút nào, ngược lại lại chọc vào cái tên kia, quân bộ tổn thương thảm trọng. Bất quá, chuyện để cho người ta lo lắng vẫn xảy ra —— Quan chỉ huy Cố Lẫm bị Hạ Dật bắt sống.
Thân phận của Cố Lẫm ở trong quân bộ có thể nói là quan quân thượng đẳng, nếu không phải bởi vì mục tiêu lần này quá mức phiền phực, còn chưa thể tìm được y tới tham gia. Đương nhiên, có một nguyên nhân lớn chủ yếu là bởi vì Cố Lẫm cùng Hạ Dật đã có vài lần đối mặt, đối với Hạ Dật vẫn có chút hiểu biết.
Nhưng mà lần này hành động thất bại a! Cố Lẫm bị bắt sống a! Hiện tại thì hay rồi, tiền mất tật mang. Nếu muốn tìm biện pháp để có thể vừa đem được Cố Lẫm từ chỗ Hạ Dật nơi đó trở về, vừa muốn đem Hạ Dật bắt lấy, này rõ ràng là làm khó.
Quân bộ lập tức liền phát sầu, căn bản không biết nên làm gì bây giờ. Chẳng qua những điều này này, Cố Lẫm vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, bị Hạ Dật mang trở về hang ổ của hải tặc, hoàn toàn không hề biết.
Thời điểm Cố Lẫm tỉnh lại, liền thấy được Hạ Dật hé ra khuôn mặt khiến người ta chán ghét nhất. Y theo thói quen muốn đè thấp lại vành nón của mình, lại phát hiện ra khi tay nhấc lên, chạm vào chính là một khoảng không. Hạ Dật nhìn thấy Cố Lẫm tỉnh lại, sau đó ở trong ánh nhìn chăm chú của Cố Lẫm, đem mũ đang đội trên đầu của chính mình, tay chuyển mũ một chút, kích thước vừa vặn thích hợp.
“Trả lại cho tôi.” Cố Lẫm vươn tay muốn đoạt lại mũ ở trên đầu của Hạ Dật, Hạ Dật nhướng mi, lắc mình trốn thoát khỏi móng vuốt của y. Không biết có phải hay không cố ý, hắn ta cũng nâng tay lên đè thấp vành nón, thanh âm trầm thấp mang theo khàn khàn, “Vì để không cho cậu quấy rối, cậu trước hết ở trong này vài ngày đi, nếu mà không muốn chạy cũng chẳng hề gì.”
Hạ Dật bình thường không thích đội mũ, hiện tại thử một chút, hắn ta liền rất nhanh cảm thấy khó chịu. Tháo mũ xuống lắc lắc vài cái, sau đó chậm rãi đặt lại lên trên đầu của Cố Lẫm: “Trả lại cho cậu, đội khó chịu muốn chết.”
Cố Lẫm tháo mũ xuống, hung hăng vò tóc của mình.
Thật sự là phiền toái.
….
Sau đó một đoạn thời gian, một bộ phận lớn những hải tặc lưu lại trông coi đều thảo luận một việc. Đó chính là lão đại mang theo đại thiếu gia cùng nhị thiếu gia đồng thời biến mất, nghe nói là đi túm tiểu thiếu gia đang chạy trốn.
Tìm tiểu thiếu gia? Cố Lẫm nghe đám hải tặc nói chuyện, cảm thấy được đây là một cơ hội chạy trốn không tồi, chỉ là không đợi y nghe xong, đám hải tặc kia liền phát hiện ra y.
Lúc sau, y liền thấy một hình ảnh mà y cho rằng cả đời này sẽ vô pháp quên đi được.
Hải tặc tảng lớn đông nghìn nghịt đang nhìn hắn, chỉnh tề lại nhanh chóng, giống như không biết đã luyện tập bao nhiêu lần, đồng loạt cúi người thành một độ cung 90 độ. Thanh sắc khác nhau, tập hợp cùng một chỗ, giống như đại hợp xướng, vang dội lại mang theo thanh âm hơi hơi kích động hô: “Đại thiếu gia phu nhân tốt.”
Cố Lẫm: …
Các người xác định đây là hang ổ của hải tặc mà không phải là bệnh viện tâm thần sao?