Nam Thần Bình Hoa

Chương 69: Chuẩn Bị Khởi Hành




"Xảy ra chuyện như vậy, sao cậu không liên hệ gì với chúng tôi đã để cái thằng Ares xảo quyệt đó mang Best đi?!" Lúc biết được Tần Ức bị Qualt Ares mang đi, Daphne vốn đang vui vẻ trong lòng cũng không nhịn được lớn tiếng chất vấn.

Bà nắm quyền ở tộc nhân ngư đã lâu, tính tình cũng tự nhiên nhiễm mấy phần bề trêи, tuy rằng đối với người nhà thì rất hòa nhã, nhưng với người ngoài thì cũng không tránh khỏi hơi khắt khe.

Thạch Tĩnh Chi cũng không bị khí thế của bà dọa sợ, ngược lại còn nhăn mày: "Nếu không phải trêи đường đi mấy người trì hoãn nhiều thời gian như vậy thì hiện tại em ấy cũng đâu bị mang đi. Còn nữa, tên của em ấy là Tần Ức, chứ không phải Best gì hết."

Người đàn ông đứng bên cạnh nữ vương Daphne túm tay áo vợ mình, giọng điệu ôn hòa: "Thật xin lỗi, nhiều năm rồi chúng tôi chưa được thấy Best, mang theo hy vọng rất lớn đến đây nhưng lại nghe được tin như vậy nên quá thất vọng, không tránh khỏi thất lễ. Xin cậu rộng lượng tha thứ cho vợ tôi lỗ mãng, cũng cảm ơn cậu thời gian qua đã chăm sóc cho Best tốt đến vậy."

Ông nói vài lời tốt đẹp với Thạch Tĩnh Chi, rồi lại giải thích nguyên nhân đến muộn: "Vốn một tuần trước chúng tôi đã có thể đến Trái đất, nhưng trêи đường đi lại bị nội gián của gia tộc Ares ngáng chân nên chậm trễ. Văn minh của Trái đất quả thật khác biệt rất lớn với tinh cầu của chúng tôi, đối phương hành động mạnh mẽ, Best bị bắt đi như vậy cũng hiểu được ngài không có cách nào giải quyết chuyện này."

Hai vợ chồng một người chính diện một người phản diện, ông dùng giọng điệu ôn hòa như thế nói chuyện một hồi, Daphne đứng bên cạnh cũng dịu lại: "Tuy rằng chúng tôi rất cảm kϊƈɦ ơn dưỡng ɖu͙ƈ của Thạch tiên sinh với Best. Nếu không nhờ những năm qua ngài hết lòng chăm sóc thì nó cũng không thể khỏe mạnh sống đến tận bây giờ."
Loading...


Nói đến đây, bà lại chuyển hướng: "Nhưng trêи đời này làm gì có đứa trẻ nào không hy vọng mình có cha mẹ ruột, trước đây Best còn nhỏ như vậy đã phải rời xa chúng tôi cũng vì nhiều nguyên nhân. Ta cũng biết ngài nuôi nấng nó nhiều năm như vậy cũng sẽ thấy luyến tiếc, nhưng tình trạng hiện nay, kẻ địch trước mắt đã tìm đến, ngài lại không có khả năng bảo vệ nó. Ngài muốn được bù đắp cái gì, chúng tôi đều sẽ vui lòng cho."

Lời nói như vậy một tý khách khí cũng không thèm cho, quản gia hít khí lạnh, lén lút nhìn sắc mặt Thạch Tĩnh Chi. Người kia vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh không gợn sóng, nhưng theo hiểu biết của ông, càng như vậy thì Thạch Tĩnh Chi càng bùng nổ.

Ông thân là quản gia, trong tình cảnh này cũng không dám hé răng, đứng nhìn đại mỹ nữ thân hình bốc lửa tự xưng là mẹ của Tần Ức lại đâm thêm một đao vào ngực Thạch Tĩnh Chi: "Sự việc phát triển đến mức độ như hiện nay, nói không chừng đó là lần gặp mặt cuối cùng giữa ngài và Best, ngài còn gì muốn nói có thể nhờ chúng tôi chuyển lời giúp."

Giọng điệu này quả thật không ai có thể nhịn nổi, nhưng mà nó lại là sự thật. Vẻ mặt Thạch Tĩnh Chi hơi thay đổi, thị vệ của tộc nhân ngư đứng sau lưng Daphne tiến bước đi lên, bộ dáng hung dữ.

Có điều giáo dưỡng của Thạch Tĩnh Chi cao hơn so với họ nghĩ nhiều lắm, hắn còn nhẹ nhàng mà hỏi thêm mấy câu: "Tôi làm người giám hộ của em ấy nhiều năm như vậy, tất nhiên em ấy bị mang đi như thế tôi sẽ không yên lòng. Có chuyển lời gì cho em ấy hay không thì để sau đi, bà đã nói là có nhiều nguyên nhân, thì hãy giải thích vì sao trước đây lại vứt bỏ Tần Ức? Cái người tự xưng là anh trai của Tần Ức lại là ai? Yêu cầu của tôi cũng không nhiều lắm, có thể thỏa mãn chứ?"

Vợ chồng hai người nhìn nhau một cái: "Có thể kêu những người này ra ngoài đưuọc không, những chuyện như vậy khó mà nói ở đây."

Quản gia dẫn đầu đi chuẩn bị, đưa ba người đến một căn phòng nhỏ hiệu quả cách âm tốt. Mẹ Tần Ức luôn thuộc phái hành động không hé nửa lời, một mực im lặng, cuối cùng vẫn là cha Tần Ức cân nhắc một hồi rồi mở miệng: "Là thế này, Qualt đúng là anh trai của Best, nhưng nó không có quan hệ gì với Daphne cả mà nó là con của vợ trước ta. Nhưng mà chủng tộc của nó và Tần Ức có mâu thuẫn rất lớn, chuyện năm đó cũng liên quan đến gia tộc Ares, cụ thể hơn là liên quan tới Qualt."

"Lúc ấy mẹ cậu coi trọng cha, còn có một đứa con, chính là cậu, cha thân là công cụ thông hôn liền bị gia tộc của mình đưa tới cửa làm con dâu của tộc nhân ngư." Qualt thấy Tần Ức có hứng thú thì sắp xếp lại dòng ký ức trong đầu rồi chậm rãi nói: "Lúc đó mẹ ta vừa mất chưa được bao lâu, gia tộc Ares nhân lúc ta còn nhỏ tuổi muốn đoạt quyền. Bọn họ ước gì thanh danh của cha ta xấu đi, tốt nhất là liên lụy cả ta để thành toàn cho dã tâm của họ. Nói thật thì ta cũng rất ghét hắn, tên đó ngoại trừ cái mặt thì chả có gì gì hay, hoàn toàn là đồ vô dụng, ra ngoài kiếm miếng ăn mà cũng bị giống cái của tộc nhân ngư cường bạo. Nếu đổi lại là thành viên nào khác của tộc ta thì không cắn rớt nửa cái mạng của mẹ ngươi quyết sẽ không trở về."

Mẹ Tần Ức nghe chồng mình dùng lời lẽ êm tai như vậy kể lại chuyện xấu của quá khứ thì không nhịn được hắt xì, nếu để bà nghe được những lời như thế của Qualt chắc chắn sẽ chửi ngược lại: "Nếu đổi thành cái bộ dáng xấu xí của tộc mi thì bà chỉ có nước ói, chứ nào có tâm tư đi cường bạo. Hơn nữa cha Tần Ức gả đến gia tộc Ares cũng là bị bắt ép, gả cho ai mà không giống nhau, tộc nhân ngư của bà ít ra còn xinh đẹp, biết chiều chuộng yêu thương chồng."

Tiếp nhận nền giáo ɖu͙ƈ của Trái đất nhiều năm như vậy lại nghe được lời như thế này làm Tần Ức thấy thật cạn lời, khóe miệng cứ giật giật. Nhưng hiển nhiên đối phương chỉ muốn có người yên tĩnh lắng nghe chứ không phải người thích nói leo, hắn ta dựa theo ký ức nói lung ta lung tung một đống chuyện, Tần Ức sửa sang lại một chút, đơn giản là ở hải vực hoàn toàn là nơi nhược nhục cường thực, xã hội nguyên thủy dã man và khoa học kỹ thuật hiện đại dung hợp với nhau một cách kỳ diệu. Ở quốc gia mà mẹ ruột Tần Ức thống trị và quốc gia mà gia tộc Ares thống trị vì vấn đề chủng tộc mà đối địch nhau.

Nhưng ở vài thập niên trước, quốc thổ ở hải vực đó không được phân chia rõ ràng như ở Trái đất, hai quốc gia vì tranh giành lãnh thổ mà thường xuyên phát động chiến tranh, sau đó mẹ của Qualt vì làm việc quá sức mà chết, mấy lão già trong gia tộc Ares khinh thường hắn ta còn nhỏ tuổi nên hãm hại hắn ta. Cố tình cha của Qualt – một tên vô dụng ngoại trừ gương mặt ra thì không có ưu điểm gì, không giúp được gì cho hắn ta mà còn bị tộc nhân ngư – kẻ thù truyền kiếp của gia tộc Ares cướp đoạt, còn trở thành vương phu của người ta.

Qualt đặc biệt ngưỡng mộ kẻ mạnh nên rất khinh thường cha mình. Cho nên trong lúc Tần Ức còn được nuôi dưỡng trong vỏ sò thì lên kế hoạch trộm cậu đi.

Chuyện này tóm lại là hắn ta tuổi nhỏ đã mất mẹ, cha lại cùng tân hoan lập gia đình hạnh phúc nên muốn lên kế hoạch trả thù. Chuyện kế tiếp diễn ra y như tình tiết trong tiểu thuyết võ hiệp, thiếu niên bất hạnh bị trưởng lão trong tộc mưu đồ hạ bệ, cùng một cái vỏ sò lớn chứa sinh mệnh chưa ra đời rơi xuống vùng đất không người, một cá một vỏ sò và sinh mệnh bên trong vỏ sò sống nương tựa lẫn nhau.

Lúc đầu, Qualt còn định ăn luôn cả vỏ sò, nhưng vỏ sò được làm từ chất liệu gỗ đặc biệt, hắn ta có cạy thế nào cũng không mở vỏ sò ra được. Ngược lại, cơ quan đặc biệt để nuôi sống em bé trong vỏ sò tự động bắt lấy những thứ gần đó làm thức ăn cho bé nhân ngư. Qualt cũng được hưởng ké, tuy rằng hoàn cảnh khắc khổ nhưng không thiếu cái ăn.

Thời điểm đó em bé nằm trong vỏ sò cũng không phải hoàn toàn lặng im như thế, tóm lại cũng là vì nhiều nguyên nhân mà sự hứng thú của thiếu niên với bé con Tần Ức từ từ biến thành cảm tình, thậm chí nhân lúc Tần Ức còn nằm trong vỏ sò thì hắn ta còn dạy cậu gọi anh trai, hơn nữa Qualt còn nhìn cả quá trình cậu được sinh ra.

Cảm tình của hai anh em lúc đó thật ra không tệ, nhưng cha mẹ Tần Ức tìm con đến điên lại không cho là như vậy, nhờ tình thương của cha Tần Ức đối với con mình mà không lâu sau cả Qualt và Tần Ức đều được cứu ra. Thực tế tình huống lúc đó là hắn ta dùng tính mạng của nhóc con uy hϊế͙p͙ hai người đó cứu hắn ta ra, bằng không, dù với sức lực yếu ớt của trẻ con hắn vẫn có thể bóp chết Tần Ức. Chẳng qua chuyện như vậy Qualt sẽ không kể cho Tần Ức nghe.

Về sau ân ân oán oán lại xảy ra một đống chuyện, Tần Ức không thèm để ý ngồi một chỗ, nhưng bất đắc dĩ vì trí nhớ quá tốt nên những thứ không cần nghe cậu đều nghe hết. Nhưng những thứ đó đều là do đối phương nói giảm nói tránh, cậu cũng sẽ không mềm hóa thái độ của mình nửa phần, nếu đối phương thật muốn tốt cho cậu thì cho dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ không mặc kệ ý nguyện của cậu như bây giờ.

Bên này Qualt thật thật giả giả nói hết nửa ngày, bên đây Thạch Tĩnh Chi cũng nghe xong chuyện xưa do cha mẹ Tần Ức kể lại. Sau khi hiểu rõ tình cảnh của Tần Ức hắn lập tức quyết định sẽ cố gắng hết sức giúp cha mẹ Tần Ức bổ sung năng lượng cho phi thuyền, tiện thể xử lý hết mọi việc trong tay, mà điều kiện hắn ra với cha mẹ Tần Ức là đối phương phải mang theo hắn, dù có thế nào thì hắn cũng không ngồi chờ chết như vậy.

Nguồn năng lượng trêи tàu của cha mẹ Tần Ức có hạn, vì mau chóng quay về đuổi theo đứa con đứt ruột đẻ ra, cũng chỉ có thể đáp ứng yêu cầu của Thạch Tĩnh Chi. Nhưng còn nguyên nhân khác, bọn họ cho rằng quan hệ của Thạch Tĩnh Chi và Tần Ức không phải là loại như họ tưởng tượng, mang theo Thạch Tĩnh Chi cũng là muốn khảo nghiệm hắn.