Nam Phụ Bị Cưỡng Chế Yêu

Chương 42




Hơi thở của Yến Phong nóng bỏng phả vào ngực tôi. Hắn gặm nhấm chỗ đó như đang bú sữa, bên còn lại hắn cũng không tha. Yến Phong lấy tay đùa nghịch, hết nắn rồi xoa.

“Ưm~bỏ ra…”

Cả người tôi không thể cử động được. Pheromone của Yến Phong như một thế lực vô hình áp chế tôi. Alpha đang phát tình khi ngửi thấy pheromone của alpha khác sẽ xảy ra phản ứng bài xích. Trường hợp cả hai alpha đều là loại cấp cao thì còn có thể dẫn đến việc xảy ra xích mích, hoặc là bùng nổ pheromone để áp chế lẫn nhau.

Kết quả tôi là alpha cấp S, tuy không được như Yến Phong là cấp SS nhưng hiện tại pheromone của tôi lại đang hoà quyện với hắn. Vừa bài xích vừa hoà quyện lại. Chuyện này sao có thể xảy ra được chứ.

Trong lúc tôi thẫn thờ đôi tay thô ráp của Yến Phong đã sờ ở phía dưới vào lúc nào không hay. Đến lúc nhận ra đã quá muộn.

“Ha ức…?! A~ đau… Yến Phong rút ra!!!”

Đôi mắt của Yến Phong tràn đầy dục vọng, hắn ta như bị điếc bỏ ngoài tai lời tôi nói.

Thậm chí còn buông ra những lời nói dâm uế với tôi.

“Chết tiệt, Hứa Thần em thử nói xem mồm thì kêu không muốn nhưng chỗ dưới này của em lại làm ướt hết cả bàn tay tôi rồi. Sao thế không phải là cậu nhỏ của em cũng có phản ứng hay sao, hửm?”

“Anh khốn nạn!! Mau dừng tay lại mau.”

Cảm giác phía dưới như bị hắn chọc cho hỏng luôn rồi. Với cả tôi là alpha tại sao chỗ đó lại có thể chảy nước được chứ.

Thật đáng ghét, tôi không thích, không thích cảm giác này một chút nào. Tại sao mọi chuyện lại thành ra như này rồi?!

Yến Phong chả phải rất ghét tôi sao? Không phải hắn yêu hoàng thái tử sao? Vì cái gì lại đối xử với tôi như vậy? Hắn muốn gì chứ?!

“Buông!! Tôi kêu anh buông tôi ra!! Mau thả ra mau!!”

Dù tôi có cựa quẫy như nào thì vẫn bị Yến Phong áp chế.

Đáng hận hơn là tôi lại có phản ứng với việc này.

Chết tiệt, tôi rõ ràng là alpha sao có thể c**ng lên trong trường hợp này.

Yến Phong ghé sát vào tai tôi, hắn cắn nhẹ một cái.

Hơi thở nóng rát của hắn khiến tôi khó chịu quay đầu né tránh.

“Yến Phong nếu anh muốn sỉ nhục tôi bằng cách này thì anh thành công rồi đó giờ thì mau buông tôi ra.”

“Không, Tiểu Thần tôi không thể nào buông tay em thêm lần nào nữa. Thật xin lỗi, sau này tôi nhất định sẽ bù đắp tất cả những gì tôi nợ em.”

“Anh nói linh tinh cái gì thế, mau buông tôi—!!

Tôi còn chưa kịp nói xong đã có một thứ gì đó đâm vào phía dưới. Cả người tôi như bị xẻ làm đôi, phía dưới vừa đau vừa rát.

“Aaa!! Đau, mau rút ra đi!! Mau rút ra mau!!”

Sự đau đớn lan khắp toàn cơ thể tôi, phía dưới như bị xé rách thành từng vết. Dù có dâm dịch bôi trơn nhưng cũng không thể làm giảm bớt sự đau đớn do Yến Phong gây ra.

Yến Phong nhẹ nhàng thơm lên từng chỗ trên khuôn mặt tôi. Hắn nhẹ nhàng an ủi, vỗ về nhưng hành động của hắn thì trái ngược lại.

Yến Phong điên cuồng đong đưa ở phía dưới không một chút thương xót.

“Không sao… không sao đâu… ngoan nào Tiểu Thần…”

“CMN!! Yến Phong ông đây nhất định phải diệt tám tổ tông đời nhà anh!! Mau cút ra!! “

Cảm giác khó chịu, sợ hãi, ghê tởm bao trùm lấy tâm trí tôi. Không biết đã trôi qua bao lâu, Yến Phong không ngừng rong ruổi trên người tôi đến khi ngất. Lúc tôi tỉnh lại thì đã không còn ai trên bàn chỉ có một sữa nóng.

Vẫn là căn phòng đó, chỉ là hiện tại có thêm hương vị t*nh d*c lẫn pheromone của tôi và Yến Phong.

Nhớ lại cảnh tượng trước khi ngất tôi tức giận ném ly sữa xuống.

“Cmn, Yến Phong tên khốn khiếp sao anh không đi chết đi!! Cái tên t*ng trùng thượng não!! “

Trút giận xong, tôi cảm thấy bản thân thoải mái hơn nhiều.

Tuy vậy lòng tôi vẫn còn rất nhiều âu lo. Tỷ như việc tại sao Yến Phong lại làm việc này với tôi. Chẳng lẽ hắn coi tôi như công cụ t*nh d*c mà xả. Còn cả lời nói đó của hắn nghĩa là gì?

Chẳng phải bên ngoài còn có hàng tá người muốn sung sướng cùng hắn sao?

“Không được chống lại nhân vật chính.”

Lại là câu nói đó, chết tiệt kể cả khi hắn có ý đồ xấu với tôi, tôi cũng không được phản kháng lại sao!!

Phải làm sao, phải làm sao đây? Nếu cứ tiếp tục như vậy ai mà có thể biết được tôi sẽ bị Yến Phong hành hạ như nào.

Huống hồ lại còn phải nằm dưới thân kẻ thù đã từng giết hại gia đình mình tôi không thể chịu được.

Dù không thể giết Yến Phong, nhưng không có nghĩa là tôi phải chịu việc hắn cưỡng ép.

Cảnh cửa phòng mở ra, tôi còn tưởng là Yến Phong hoá ra là cậu nhóc beta lần trước.

“Đại, đại tá Hứa ngài tỉnh rồi. Thiếu tướng bảo đại tá đang ốm kêu tôi mang đồ ăn nhẹ tới cho ngài, đại tá Hứa ngài có cần tôi giúp gì thêm không.”