Nắm Lấy Tay Lần Nữa

Nắm Lấy Tay Lần Nữa - Chương 12




Ban đêm gió lạnh thổi nhẹ, Mộc Từ cùng Sở Phi Phàm cơm nước xong đã về nhà, Lâm Tĩnh An cũng bị Tống Mẫn đẩy đi tắm rửa.

Thời điểm Tống Mẫn mở QQ ra thật sự phi thường ngạc nhiên, sau khi lấy lại tinh thần, liền nhìn khung chat của Tiểu Hân nhảy liên tục.  

“Cái này anh muốn xử lý như thế nào [ link ]”

“→_→ vẫn là một câu, tôi không hy vọng Tiểu An chịu thương tổn.”

Nhìn những chữ trên màn hình mà đối phương gửi đến, Tống Mẫn click mở link. Xem xong, anh liền phải cảm thán thế giới này trùng hợp quá nhiều.

Đem link chuyển qua cho Phi Phàm, người của anh, anh tin anh sẽ xử lý tốt.

Anh liền phản hồi lại: “Cảm ơn, tôi sẽ xử lý.”

Don’t reup ok? – reup là chó 凸( ` ロ ´)凸

Ngay sau đó Tống Mẫn liền liên hệ với quan trị viên của diễn đàn yêu cầu xoá bài viết, sau đó đăng một bài trên Weibo. 

CV An Cách: Về Trái táo nhỏ của Apple, chính là người yêu của Apple-sama, cũng là tiểu thụ ở đêm ca hội hôm đó. Bọn họ bên nhau không dễ dàng, tôi tin tưởng sự chúc phúc tốt nhất chính là đừng quấy rầy họ. Về tiểu thụ nhà tôi, em ấy thật sự rất tốt, chúng tôi hiện tại cũng rất tốt. @Tiểu thụ của An Cách @CV Apple @CV Trái táo nhỏ của Apple. 

Cơ hồ vừa mới đăng xong, số lượng fans vào bình luận liền gia tăng nhanh chóng. 

Nếu bạn không đủ năng lực, những người khác càng bất lực hơn:→_→ An Cách-sama, tên Weibo của anh rốt cuộc cũng bình thường!

Không phải chuyện phong hoa tuyết nguyệt: Chúc phúc cho Apple-sama, có thể ở bên nhau chính là một loại hạnh phúc, làm fans hẳn lên ủng hộ quyết định của bọn họ. 

Uống nước sôi chính là sống trong đau khổ: An Cách đảm đương làm người hoà giải sao? Chỉ bằng một cái Weibo của anh liền muốn fans tin tưởng Trái táo nhỏ của Apple là tiểu thụ đêm đó. ╭(╯^╰)╮ An Cách nhân phẩm cũng không quá tốt! Mọi người đều đang mắng Tiểu thụ của An Cách đối diễn chả ra gì, An Cách ông nói gà bà nói vịt, chuyện gì vậy!

Học trưởng lớp bên cạnh thật đẹp trai:@( ̄- ̄)@ Lầu trên, cô thất học sao? Thất học thì đi Thanh Sơn để chữa đi, không cần ở trong bài viết của An Cách-sama sủa ngớ ngẩn. Đầu tiên chính là thông báo tình yêu của bạn mình, còn lời nói đơn giản ấm áp kia chính là khẳng định của An Cách với tiểu thụ nhà anh ấy, cảm giác An Cách-sama thật là bá khí. 

Hoa không thể nở vào trời đông giá rét: Tuy rằng Apple-sama chưa có lên tiếng nhưng An Cách cùng Apple quan hệ tốt như vậy, tin tưởng lời An Cách-sama nói là sự thật. 

Truyện được đăng duy nhất trên wordpress https://suabodaudo5920.wordpress.com

Bình luận trong bài viết của An Cách tử tế cũng có mà chửi bậy cũng có, toàn bộ khu bình luận đều bị hắc phấn bao phủ làm cho chướng khí mù mịt.

Thời điểm Lâm Tĩnh An ra tới, Tống Mẫn đã từ chỗ máy tính đứng lên, thuận tiện tắt luôn giao diện đang mở.

“Tóc lại không lau khô.” Tống Mẫn đem máy sấy cầm lại, để Lâm Tĩnh An ngồi ở trên giường.

Tóc của Lâm Tĩnh An thực mềm mại, cảm giác cầm nó trong tay khiến người ta không muốn bỏ ra nữa. Nhẹ nhàng xoa những sợi tóc của Lâm Tĩnh An, Tống Mẫn có chút xuất thần nhìn Lâm Tĩnh An một bộ dáng thật an bình, cảm giác tốt đẹp giờ phút này thật sự làm anh không cách nào mở miệng mà đánh vỡ. 

Từ khi nào, thời điểm anh trở về đối diện với phòng khách trống rỗng, lạnh băng, không có bóng người, không có người vì anh lưu lại ánh đèn mờ nhạt.

Rất nhiều thứ đều là sau khi mất đi mới biết quý trọng, chính là ngay lúc đó anh minh bạch quá muộn.

“Qua mấy ngày nữa em đi học, anh sẽ đưa em đi, anh nhớ rõ em có tiết vào buổi chiều, chúng ta giữa trưa liền đi, anh sẽ mời bạn cùng phòng em một bữa!” 

Don’t reup ok? – reup là chó 凸( ` ロ ´)凸

Khi thanh âm của máy sấy dừng lại, Tống Mẫn mở miệng đem ý tưởng của anh nói ra, Lâm Tĩnh An thật ra không có ý kiến gì khác liền gật gật đầu.

Lúc này trên Weibo của hai người nào đó bắt đầu nhộn nhạo lên.

CV Trái táo nhỏ của Apple: Tôi tuyên bố lui giới.

Năm chữ đơn giản như vậy, không có bất luận giải thích gì, nháy mắt các fans liền bay đến bôi đen. 

Bí mật mỹ lệ: ĐM, tui vừa mới mở Weibo, sama anh liền nói lui giới. Hu hu hu…..Apple-sama không phải cũng chưa làm sáng tỏ sao, vì cái gì lại lui giới chứ?  

Giày trượt ván của tui là thời thượng thời thượng thời thượng nhất: o(>﹏ <)o

Tán gái là lĩnh vực của tôi:@( ̄- ̄)@ xem ánh mắt lấp lánh của iêm nè, sama anh sao có thể vứt bỏ chúng em? Chúng em đáng yêu như vậy, cầu không cần lui giới hu hu hu hu……

Truyện được đăng duy nhất trên wordpress https://suabodaudo5920.wordpress.com

Anh là phong cảnh đẹp nhất trên thế giới: Hiện tại cao quý lãnh diễm tới nói lui giới, lúc trước thời điểm bị nói ôm đùi nháo nhào cả lên, lửa nóng hầm hầm sao không lui giới đi. 

Ăn quả nho không phun vỏ quả nho: Tiện nhân chính là làm ra vẻ, không hề có lý do liền nói lui giới. Không phải để cho fans náo loạn một chút thôi sao, đúng là không có chút đứng hạnh nào.  

Những bông hoa không nở vào mùa hạ: o(╯□╰)o Sao lại có thể bôi đen như vậy! Sama, chúng em chờ anh trở về. Sama rời đi nhất định là có lý do của anh. Giúp anh ấy đi @CV Apple, cầu chữa khỏi cho thụ thụ nhà anh. 

Weibo của Sở Phi Phàm cũng nóng đến bỏng tay, cả hai Weibo nhanh chóng bị fans bao vây. 

CV Apple: Trái táo nhỏ của Apple chính là người yêu của tôi, lúc trước bởi vì có một chút chuyện tôi không thể nào buông, cho nên chỉ có thể cự tuyệt cùng em ấy hợp tác. Không có nói với mọi người cũng là bởi vì thời gian chúng tôi làm lành cũng chưa được bao lâu, xin lỗi, đây là sơ sẩy của tôi. Có oán giận gì cứ hướng về phía tôi, không cần nhằm vào em ấy.

CV Apple: Tôi ủng hộ tiểu thụ nhà tôi lui giới.  

Phát ngôn của Sở Phi Phàm khiến các fans lại đánh nhau nói muốn những điều tốt đẹp để bảo vệ tiểu thụ, tiểu công. Trên diễn đàn càng nhiều bài viết hơn, chiến đấu nảy lửa. Nhưng hai người bọn họ đều mặc kệ, bọn họ có chuyện quan trọng phải làm.

Don’t reup ok? – reup là chó 凸( ` ロ ´)凸

Bởi vì Trái táo nhỏ của Apple lui giới, sự kiện đánh nhau cũng đã bình ổn hơn, an tĩnh đến mức cảm thấy chưa từng có, những bài đăng liên quan cũng bị xoá.

Chờ đến lúc Lâm Tĩnh An biết đã là hai ngày sau, cậu biết được qua lúc đọc tin trên QQ. 

“Mộc Từ, vì cái gì muốn lui giới?”

Bên kia thực mau phản hồi lại, còn mang theo hơi thở thực văn nghệ.

“Cái giới này, anh trước nay đều là vì anh ấy mà đến.”

Bên kia tựa hồ tạm dừng một chút, thông báo tin nhắn lại đến.

“Khả năng em sẽ cảm thấy anh là người không chịu trách nhiệm, lúc trước sẽ tiến vào giới không phải đối với giới võng phối có bao nhiêu nhiệt tình yêu thương, anh chỉ hy vọng có thể vãn hồi một người. Hiện tại anh đã đạt được điều mình muốn, lui giới cũng là đương nhiên.” 

“Đúng rồi, lần trước đối diễn chính là tác phẩm cuối cùng của anh, em phản cùng anh đối diễn thật tốt, không cô phụ tác phẩm lần cuối của anh, anh muốn cho mình một kết thúc hoàn mỹ nhất.” 

Truyện được đăng duy nhất trên wordpress https://suabodaudo5920.wordpress.com

Lâm Tĩnh An nhìn những tin nhắn bên kia gửi lại, vẫn có thể thấy được tình cảm của Mộc Từ với giới võng phối. Cậu liền nhắn một từ được qua, hai người bắt đầu một vòng đối diễn mới.

Giữa trưa ánh nắng mặt trời cực nóng, thời điểm giữa mùa thu và mùa hạ thật làm người ta cảm thấy hơi buồn bực. 

Ô tô chạy đến bãi đỗ xe của trường học, bọn Trần Hiểu cũng đã đi đến bên cạnh xe của bọn họ. Bởi vì ngày hôm qua đã hẹn, bốn người sẽ gặp nhau tập trung ở bãi đỗ xe. 

Vào xe, Trần Hiểu lớn giọng bắt đầu ồn ào, trong lúc nhất thời trên xe liền tràn đầy tiếng nó chuyện rôm rả. Tống Mẫn ngồi ở ghế lái nhìn Lâm Tĩnh An khoé miệng hơi giương lên, trong lòng như có cái gì đó bị lấp đầy.  

Don’t reup ok? – reup là chó 凸( ` ロ ´)凸

Tống Mẫn đính chính là một nhà tửu lầu, đi vào ngồi xuống sau, Tống Mẫn mới có tinh lực đánh giá khởi ba cái bạn cùng phòng.

Ba người này Tống Mẫn đã gặp qua, là ở kiếp trước trong tang lễ của Lâm Tĩnh An. Anh gặp qua duy nhất bốn người thân nhất với Lâm Tĩnh An, trừ Tiểu Hân thì chính là ba người bọn họ.  

Đối với bọn họ ấn tượng đã trở nên mơ hồ, ngay lúc anh đắm chìm ở trong tin tức Lâm Tĩnh An đã chết, chậm chạp không cách nào lấy lại tinh thần, chỉ nhớ rõ bọn họ rất cao lớn, còn có ba người hung hăng nện từng nắm đấm trên người anh. Không đau, tâm mới là nhất đau.

“Chào mọi người, tôi là Tống Mẫn, là bạn ở chung với Tiểu An.” 

Tống Mẫn giới thiệu thân phận của anh, ba người còn lại cũng bắt đầu giới thiệu mình. 

Truyện được đăng duy nhất trên wordpress https://suabodaudo5920.wordpress.com

“Em là bạn cùng phòng của Tĩnh An, Trần Hiểu, Tống Mẫn anh yên tâm, Tĩnh An ở trường đã có em che chở.” Trần Hiểu nói xong, còn ở trên ngực vỗ một cái, bộ dáng mang hương vị lão đại hắc đạo mười phần. 

“Chào anh, em là Lộ Trạch.”

“Tô Tử Lạp.”

Thanh âm thanh lãnh kia mang theo độc đáo chui vào lỗ tai, làm đôi mắt Tống Mẫn khẽ chớp.  

Don’t reup ok? – reup là chó 凸( ` ロ ´)凸

Người này, trách không được cảm thấy quen thuộc như thế. Nửa kia của Quý Ngộ, Trường Ca-sama vinh quang tột đỉnh trong giới võng phối. 

Tống Mẫn nhìn Tô Tử Lạp, bỗng nhiên cảm thấy thế giới này thật nhỏ, như vậy mà cũng có thể gặp được đồng loại.

Mọi người giới thiệu xong, liền bắt đầu ăn cơm, ăn uống trò chuyện vui vẻ tầm hai tiếng. Trong lúc Tống Mẫn ăn cơm, lại giúp Lâm Tĩnh An gỡ xương cá, gắp đồ ăn làm mọi người châm biếm không ngừng.

Ở dưới bàn không có ai nhìn, hai tay gắt gao nắm chặt, phảng phất như thể hai trái tim đang nằm cạnh nhau.