Nam Đế

Chương 35: Ngơ Ngác Thành Hôn




“ Ầm “ âm thanh nổ lớn làm Trần Thiên Nam giật mình bừng tỉnh, lông mày nhíu chặt nhìn về phương hướng phát ra âm thanh, một lúc rồi Trần Thiên Nam cắn răng chạy về hướng đó, hắn lo lắng cho Đỗ Như Nguyệt.

Âm Vô Minh đứng lơ lửng trên không trung cả người tơi tả, vẻ mặt hiện lên tức giận, nhìn về phía Đỗ Như Nguyệt đang bò dậy từ dưới đất.

“ Tiểu mỹ nhân, nàng làm ta bị thương nặng, vậy thì nàng phải trả giá.”

Đỗ Như Nguyệt khăn che mặt đã nhuộm máu đỏ, hiển nhiên là bị thương không nhẹ, khuôn mặt xinh đẹp đã tái nhợt, đánh nhau với một Ngũ Phẩm Nguyên Anh Trung Kỳ khiến Đỗ Như Nguyệt rơi vào hạ phong, Đỗ gia có tốc độ tu luyện nhanh chóng nhưng khả năng chiến đấu lại thấp hơn so với người cùng cảnh giới, Đỗ Như Nguyệt có thân thể biến dị Thiên Linh Thể khả năng chiến đấu cao hơn những người khác, nhưng giữa Ngũ Phẩm Sơ Kỳ với Ngũ Phẩm Trung Kỳ là một cách biệt khá lớn, khác biệt về linh lực về sức lực…

“ Hợp Hoan Chưởng.”

Một thủ ấn màu hồng được Âm Vô Minh đánh ra, bàn tay hoá lớn như nột ngọn núi bao phủ lấy Đỗ Như Nguyệt.

“ Nam Thiên Kiếm Quyết, Nhị Kiếm Trảm.”

Đỗ Như Nguyệt vung kiếm chém ra một đạo kiếm ảnh màu trắng, cắt đôi thủ ấn màu hồng đang đánh tới, khói màu hồng nhạt từ thủ ấn lan ra toả khắp bốn phía.

“ Khặc khặc…tiểu mỹ nhân, nàng nghĩ công pháp trấn tông của Thiên Địa Hợp Hoan Tông ta chỉ có vậy sao ?.”

Đỗ Như Nguyệt nhíu mày, cảm giác đám khói màu hồng nhất định có điểm kì quái, liền nín thở, rồi lấy ra một viên Hoá Độc Đan bỏ vào miệng.

“ Tiểu mỹ nhân, vô dụng thôi Hợp Hoan Dược sẽ chui vào trong người kẻ bị bao phủ, bỏ qua bất tất cả phòng hộ trên người, vì nàng ta phải bỏ ra một cái giá không nhỏ để thi triển, haha có phải nàng cảm giác thấy cơ thể khác thường hay không ? Lát nữa nàng quỳ xuống cầu xin ta mới hảo hảo cho nàng.”

Đỗ Như Nguyệt khuôn mặt tái đi, cô cảm giác thân thể sức lực đang từ từ biến mất, linh lực ở đan điền cũng bị một loại khí màu hồng bao phủ rất khó vận chuyển, Đỗ Như Nguyệt cả kinh, quả nhiên đám khí màu hồng rất quỷ dị.

“ Đan dược giải độc bình thường không có tác dụng với Hợp Hoan Dược khí của ta đâu, nàng ngoan ngoãn ta sẽ cho nàng sung sướng haha…”

Đỗ Như Nguyệt cả người khó chịu khuỵ một chân xuống đất, tay chống kiếm. Đỗ Như Nguyệt vận công định đẩy đám khí độc ra khỏi người nhưng vô dụng, cắn lưỡi cho thanh tỉnh rồi mắt loé lên một tia sáng rồi gượng đứng dậy dồn tất cả sức lực chém ra một kiếm.

“ Đạo Kiếm Trảm Thiên.”

Một hư ảnh một người hiện ra phía sau Đỗ Như Nguyệt, trên người là một bộ chiến bào vàng kim, cả người toả ra ánh sáng nhàn nhạt, nếu Trần Thiên Nam ở đây hắn sẽ nhận ra đây là hư ảnh của Nhân Đế, trên tay là một thanh kiếm, hư ảnh dơ thẳng kiếm lên trời hướng về phía Âm Vô Minh , miệng hư ảnh khẽ nói.

“ Trảm.”

Âm Vô Minh hai mắt trợn trừng nhìn một đạo kiếm quang màu vàng kiếm từ từ bổ xuống, cả người run rẩy gào lên.

“ Không…không…là pháp tướng Hoá Thần…làm sao có thể !!!”

Bị khí tức kia khoá chặt khiến Âm Vô Minh chỉ biết trơ mắt nhìn kiếm quang nhanh nhơ chớp chém xuống.

“ Phụt.”

Thân thể Âm Vô Minh bị chẻ làm đôi rơi từ trên trời rơi xuống, ngay cả Nguyên Anh cũng không thoát nổi bị kiếm quang đánh nát thần hồn câu diệt. Đỗ Như Nguyệt cả người ngã xuống đất, mắt đẹp nhíu chặt nhìn về phía một người đang đi đến.

— QUẢNG CÁO —
Event

“ Để ta cứu nàng.”

Người nọ cười hắc hắc bế Đỗ Như Nguyệt lên còn đang định bay đi thì Trần Thiên Nam vừa chạy đến. Thấy có người bế Đỗ Như Nguyệt Trần Thiên Nam liền hét lớn.

“ Bỏ Như Nguyệt tỷ xuống cho ta.”

Đỗ Như Nguyệt cả người vô lực ánh mắt nhìn qua Trần Thiên Nam miệng mấp máy.

“ Thiên…Nam…”

Hạ Lăng nhíu nhíu mày, hắn lúc trước đã rình ở một bên xem hai người đại chiến, còn tưởng một mỹ nữ có dáng vóc bị Âm Vô Minh chiếm đoạt, không ngờ lại bị một kiếm chém chết, Hạ Lăng nấp ở một bên nhìn một kiếm vừa rồi cả người cứng đờ lại, một kiếm kia quả nhiên là kinh thiên, lại có cả một pháp tướng hiện ra, thấy Đỗ Như Nguyệt đã trúng phải xuân dược nổi tiếng của Thiên Địa Hợp Hoan Tông, Hạ Lăng cười thầm trong lòng liền xem xét tình hình rồi quyết định đi ra, hắn cũng phát hiện ra Trần Thiên Nam nhưng không để vào trong mắt, hắn là một Ngũ Phẩm Nguyên Anh Sơ Kỳ một Nhị Phẩm Đỉnh Phong hắn không để vào mắt một ngón tay là có thể dí chết.

“ Tỷ tỷ của ngươi để ta giúp nàng hoá giải xuân dược, còn ngươi thì chết đi.”

Hạ Lăng cười nhạt, một bàn tay vô hình bóp lấy Trần Thiên Nam nhấc bổng lên.

“ Răng rắc.” Âm thanh xương cốt kêu lên, Trần Thiên Nam nghiến chặt răng chịu đau, trong đầu gọi lớn.

“ Tiểu Vàng ? Tiểu Vàng ? Mau cứu Như Nguyệt tỷ !!!”

“ Hử.”

Âm thanh Tiểu Vàng vang lên làm Trần Thiên Nam khẽ thở phào, may mắn là Tiểu Vàng nghe thấy, dù không biết tu vi của Tiểu Vàng dốt cuộc là cảnh giới gì nhưng Trần Thiêm Nam biết phải cực kì kinh khủng…

Ở sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, một con tiểu cẩu đang gặm một cái đùi ngưu to gấp mấy trăm lần kích thước cơ thể, ở bên cạnh một thiếu niên anh tuấn cũng miệt mài gặm một con chim lớn đã nướng chín vàng ươm.

“ Này thanh đao rách, có người định cướp thê tử của tiểu Nam kìa !”

Tử Y đang gặm thịt chim nghe xong thì khuôn mặt anh tuấn toả ra sát khí, Tiểu Vàng miệng cẩu nhếch lên, cái thanh đao rách này ngoài việc không có tiểu đệ đệ thì những thứ khác cơ bản là giống một con người, và việc thưởng thức ăn uống là chuyện quan trọng nhất với hắn, đang ăn mà bị làm phiền thì hắn nhất định sẽ chém tơi tả mấy kẻ phiền phức, mấy trăn vạn năm trước cùng lăn lộn với Nhân Đế ở một tiên vực, mấy kẻ phiền toái chọc phải thanh đao rách lúc hắn đang ăn uống, hắn tức giận liền ra tay, một đao bổ đôi cả bầu trời tiên vực.

“ Chém chết cả nhà tên khốn nào dám đánh chủ ý với thê tử của tiểu Nam.”

Tử Y dơ tay rạch không gian, rồi cùng Tiểu Vàng chui vào trong đó.

“ Ê tên nhãi ranh, biết đụng đến ai không hả ?”

Một khe hở xuất hiện bên cạnh Hạ Lăng, một người một cẩu xuất hiện, trong tay cả hai vẫn còn đang cầm thức ăn. Tử Y tay cầm một khúc xương chim lớn dơ lên đập một cái đánh “ ầm “ một tiếng làm Hạ Lăng lún sâu vào trong đất chỉ nhô ra mỗi cái đầu, Đỗ Như Nguyệt lơ lửng trong một quả cầu sáng.

“ Đỡ lấy thê tử của ngươi đi.”

Tiểu Vàng phất tai, Đỗ Như Nguyệt liền bay sang chỗ Trần Thiên Nam, Hạ Lăng ăn một phát đập của Tử Y vì vậy bàn tay vô hình đang bóp lấy Trần Thiên Nam cũng tan vỡ, hắn ngã xõng xoài trên đất, nghe Tiểu Vàng nói liền vội đứng dậy đỡ lấy Đỗ Như Nguyệt.

— QUẢNG CÁO —
Event

Hạ Lăng lúc này vẻ mặt tái mét, cả đầu quay cuồng một lúc mới ổn định lại, nhìn một người một cẩu vừa xuất hiện trong mắt toát ra vẻ kinh hãi tột độ.

“ Ta…ta…”

Tử Y hừ lạnh dơ dơ khúc xương lớn trong tay vẻ mặt phát lạnh nói.

“ Mẹ nó, dám có ý định với thê tử của tiểu Nam, ta thịt ngươi.”

Đập thêm một phát Hạ Lăng liền lún sâu vào trong đất chết tốt, không cả kịp dãy giụa. Tử Y dơ tay một không gian giới chỉ từ trong cái lỗ bay ra, xoá đi ấn kí rồi ném qua cho Trần Thiên Nam.

“ Cầm lấy đi tiểu Nam.”

Trần Thiên Nam thu lại hai cái nhẫn trữ vật, một của Âm Vô Minh một của Hạ Lăng, Đỗ Như Nguyệt khuôn mặt đỏ bừng tay chân không ngừng quấn lấy Trần Thiên Nam làm hắn lo lắng.

“ Tiểu Vàng ngươi xem Như Nguyệt tỷ, tỷ ấy bị trúng độc rồi.”

Tiểu Vàng đảo đảo mắt nhìn Đỗ Như Nguyệt, miệng cẩu khẽ nhếch lên một tia quỷ dị nói.

“ Ta không có cách nào để cứu, chỉ có ngươi mới có thể !”

Trần Thiên Nam ngẩn ra, hắn mà có cách thì đâu cần phải hỏi Tiểu Vàng.

“ Đỗ nha đầu làm thê tử của ngươi là được.”

Tiểu Vàng cùng Tử Y đảo mắt nhìn nhau cười gian.

“ Ta với Như Nguyệt tỷ thành thân, chuyện này e là không thể.”

Tiểu Vàng tai nhỏ phất một cái, một mảnh không gian khu rừng lập tức biến thành bằng phẳng, rồi mấy đồ thành thân như ở phàm giới xuất hiện, có bàn ghế cùng rất nhiều đồ linh tinh, Tiểu Vàng bắn một đạo ánh sáng lên người Đỗ Như Nguyệt làm chậm xuân dược phát tác.

“ Đỗ nha đầu, ngươi đang trúng độc muốn cứu chữa thì chỉ có tiểu Nam làm được, thuốc giải thì không có, nhân tiện ngươi thành thân với tiểu Nam luôn đi.”

Đỗ Như Nguyệt lấy lại được một ít thanh tỉnh, nghe Tiểu Vàng nói thì chỉ biết nhìn khuôn mặt đang ngơ ngác của Trần Thiên Nam một lúc thì gật đầu.

“ Để ta gọi thêm mấy con vật nhỏ đến chung vui haha.”

Tử Y cười vui vẻ nói, rồi thân ảnh biến mất, chỉ một lát sau trong liền xuất hiện trong tay là một đám yêu thú hỗn tạp, phải đến hơn 30 đầu yêu thú, khí tức phát ra làm cả Thập Vạn Đại Sơn yêu thú cấp thấp run rẩy, tất cả đều là Yêu Vương, Yêu Hoàng ở trong Thập Vạn Đại Sơn nhưng ở trong tay Tử Y không khác mấy con động vật nhỏ.

“ Hoá hình nhân loại đi, nhìn bộ dạng các ngươi ta chỉ muốn đem lên nướng.”

Hơn ba mươi yêu thú liền vội vàng hoá hình nhân loại, người thì hung hãn kẻ thì yêu mị xinh đẹp, nhìn mấy yêu thú nữ nhân Tiểu Vàng nói.

— QUẢNG CÁO —
Event

“ Đem nữ nhân kia đi thay đồ cho ta.”

Mấy nữ yêu liền đem Đỗ Như Nguyệt đi thay đồ, Trần Thiên Nam cũng bị mấy nam yêu lột quần áo rồi bắt mặc lên một bộ đồ màu đỏ.

Tiểu Vàng nhìn những cái bàn trống trải liền lấy những thứ linh quả đủ thể loại rồi đặt lên bàn, mới gật gù, mấy yêu thú nhìn linh quả hai mắt lập loè ánh sáng, vẻ mặt nhân loại đều mang theo vẻ chờ mong.

“ Bắt đầu thôi ha ha.”

Tử Y nói, Tiểu Vàng trên người không biết đã xuất hiện một bộ râu vàng dài ở dưới cằm từ bao giờ, ngồi ở một đài cao ở giữa.

“ Tân lang tân nương bắt đầu bái đường.”

Đỗ Như Nguyệt được hai yêu nữ dìu ra, trên người là một bộ váy đỏ, trên đầu là một mũ phượng tinh xảo, khuôn mặt cái khăn che hàng ngày đã thay bằng một cái khăn màu đỏ, bộ dạng cực kì xinh đẹp. Trần Thiên Nam ngơ ngác nhìn Đỗ Như Nguyệt, tim hắn đập bình bịch miệng lẩm bẩm.

“ Ta là đang lấy vợ hay chữa thương cho Như Nguyệt tỷ nhỉ ?”

“ Phu Thê giao bái.”

Tiểu Vàng vuốt râu ở dưới cằm bắt đầu nghi lễ, Đỗ Như Nguyệt cùng Trần Thiên Nam nhìn nhau rồi chắp tay cúi đầu.

“ Động Phòng.”

Tiểu Vàng miệng cẩu lộ ra một vẻ chờ mong nói.

Đỗ Như Nguyệt cùng Trần Thiên Nam được đưa ra sau, nơi đó có một căn nhà gỗ được Tử Y tiện tay tạo thành.

Chúng yêu ngồi ở đó ngơ ngác cười, bị bắt đến đây để tham dự hôn sự của hai cái nhân loại làm chúng yêu cũng phải thở dài, Yêu Nhân như nước với lửa vậy mà không ngờ tới một ngày tất cả Yêu Vương Yêu Hoàng của Thập Vạn Đại Sơn lại đi dự.

“ Đây là tiên tửu ta phải cất dữ rất lâu, hôm nay là ngày vui ta đành đem ra, mấy con vật nhỏ các ngươi coi như may mắn.”

Tử Y lấy rượu ra, rót cho mỗi yêu thú một chén nhỏ, tất cả yêu thú liếc mắt len lén nhìn Tử Y với bộ dạng khinh bỉ, nhưng sau khi uống vào miệng tất cả yêu thú đều lảo đảo biến sắc, Tử Y cười ha ha rồi ăn linh quả, yêu thú uống một chén rượu đã say sỉn cũng lấy linh quả ăn, vừa ăn tất cả đều sáng mắt lên, tất cả bộ dạng vui vẻ vì được tham dự hôn lễ của nhân loại.

Trần Thiên Nam lúc này nước mắt dàn giụa nằm im chịu đựng sự tra tấn dã man của Đỗ Như Nguyệt.