Lâm Ngôn Hy đang ngồi trong phòng một cách thẩn thờ, chuyện là Trương Đình Phong thổ lộ với y.
Sốc! cái này nằm ngoài kiểm soát của y á.Đêm qua bọn họ đã nói hết những khúc mắc của bản thân, Lâm Ngôn Hy cũng biết được nguyên nhân của chuyện trước kia.
Thì ra Trương Đình Phong không hề bỏ mặc y, từ lúc gã biết y là ca nhi, liền âm thầm mà bảo vệ y.Cho nên với thân phận là một người hầu ở nhà địa chủ, y không có bị xâm hại, ngoài mấy trò đùa vặt vãnh ra thì về sau y được gã bảo vệ rất kĩ.
Cũng hôm qua, mà y biết được Trương Đình Phong là vương gia của Đại Nam.Trong nguyên tác không hề nhắc về những chuyện này, y chỉ biết gã có thể coi là boss cuối mà thôi, nhưng nguyên nhân của chuyện này y lại không rõ.
Sau đó khi nói rõ hai người lại trở về như trước, nhưng Trương Đình Phong lại nắm lấy tay y, hốc mắt ửng đỏ, gã nhìn y rất chân thành và sau đó thổ lộ với y.
Cml chứ! lúc đó đầu óc của Lâm Ngôn Hy trống rỗng, càng bối rối hơn khi gã hôn mình.Sau đó y nhớ mình đỏ mặt, hoảng loạn mà chạy trói chết rời khỏi, quá mất mặt rồi!.
Nguyên ngày hôm nay Lâm Ngôn Hy đều nhốt bản thân trong phòng, bởi y không dám ra ngoài!.Lỡ gặp Trương Đình Phong thì không biết đối mặt ra sao cả!.
Trái tim của y còn đang đập loạn xạ một cách khó hiểu, cứ thả hồn trên mây không làm gì được cả!.Nên Lâm Ngôn Hy cũng chẳng cảm thấy kì lạ gì khi nào Tuệ Tĩnh Nhi cũng không đến tìm mình!.
Về sau mà y biết cốt truyện nó đi lệch hướng thế này, thì Lâm Ngôn Hy sẽ cảm thấy thế giới này loạn hết rồi.Y ngẫm nghĩ một hồi, tốt nhất là chuồn đi trước thôi, bây giờ gặp y không biết đối mặt như thế nào cả!.
" đệ ấy đi rồi à?" Trương Đình Phong cầm chén trà chậm rãi uống.
" không phải sợ huynh quá mà đi rồi à?" Lạc Tiểu Linh nghịch cọng tóc của mình đáp.
" muội có vẻ thân thiết với Tuệ Tĩnh Nhi nhỉ? không thích Tiêu Dật nữa à?" Trương Đình Phong không trả lời câu hỏi của nàng ta, mà bình tĩnh uống một ngụm trà rồi nói.
" thích người khác rồi " Lạc Tiểu Linh cũng thản nhiên đáp, nam nhân mà, không có thì thôi vậy.Huống gì Tiêu Dật cũng chẳng thích nàng ta, hắn như tảng băng vậy, lạnh lùng với mình nha.
Nhưng thỏ nhỏ kia đáng yêu hơn nhiều á.
" sư huynh không đuổi theo à?" Lưu Thanh Trì hỏi.
" cũng sẽ gặp lại thôi " Trương Đình Phong lắc đầu, thổi lá trà trong chén, nhìn mặt nước dao động mà ngẫm nghĩ.Gã có thể đoán được y sẽ đi đến đâu tiếp theo, cũng sẽ gặp lại thôi cứ từ từ.
Bên đây hai người Lâm Ngôn Hy đang hướng đến Nước Đại Hán, Thành Võng La.Đương nhiên là ra ngoài trải nghiệm thì cũng chọn xe ngựa để đi rồi, hai người thống nhất như vậy, cho nên đang ngồi trên xe ngựa mà thông thả đi.
Vì Lâm Ngôn Hy không thiếu tiền, à mà y không có bạc nhưng sư tôn cùng đại sư huynh có!.Lúc ra ngoài họ nhét cho y rất nhiều, nên dịch vụ mà y chọn cũng là loại tốt nhất.