Nam Chủ Kịch Bản Này Không Đúng

Chương 13: Bị hố rồi!




Các nàng ơi cíu bé 2 đi

Tới giờ mà Mộc vẫn chưa xác định được cp nữa, kiểu là không biết làm np hay là 1vs1 á.Các nàng thích cái nào hơn? cmt cho Mộc biết nha, nhắn tin riêng cũng được.

Chứ bây giờ chưa xác định được nên chỉ tung hint thôi á¯༼ ಥ ‿ ಥ ༽/¯.

Cíu bé 2 đi cả nhà ơi.

À mà Mộc dự định chuyện này sẽ êm đềm không sóng giơ gì hết á ( chắc vậy ), nên các nàng yên tâm mà đọc nha.Sẽ ngọt không ngược đâu ( có lẽ), cũng không có cua gì hết á ( có thể).

................

" haizz " Lâm Ngôn Hy thở dài lần thứ n rồi đó.

Trong những người tu tiên đồng chan lứa ở độ khoảng hai mươi thì có thể coi Lâm Ngôn Hy là người có thiên phú, tu vi ở Trúc Cơ gần đỉnh phong, coi như không tệ.Y là nhập môn hơn ba năm mà có được tu vi như vậy đã là thiên tài.

Chỉ là y nhập môn trễ để lỡ tuổi tu hành tốt nhất, do đó nhiều người thấy tiếc, vì có thể sau này tu vi y sẽ không thể quá cao.Để lỡ mất một nhân tài, mà các phong chủ các cũng ngầm hiểu, đời này tiếp theo người đứng đầu Thanh Tiêu Phong là Lâm Ngôn Hy.

Bởi Tiêu Dật được chọn làm Trưởng Môn đời tiếp theo rồi, mà nhìn quanh Thanh Tiêu Phong người thích hợp làm phong chủ chỉ có y.Mà thôi bỏ qua chuyện này, lí do Lâm Ngôn Hy thở dài một trong đó là hai ngày trước y mới đánh đại sư huynh.

Còn không phải huynh ấy biến thái liếm mặt y sao? làm cho Lâm Ngôn Hy hú hồn một phen.Làm ơn đi bản thân là song nhi, y rất lo lắng cho tương lai của mình đó.

Sau đó y còn làm ra hành động kinh khủng hơn, đánh một trong những nam chính nữa đó.Sau đó y còn mạnh mẽ mà tiêu tiền của Tiêu Dật.

Nghĩ lại sau y có thể can đảm được như vậy, thật khâm phục bản thân quá trời quá đất luôn á.Bây giờ Lâm Ngôn Hy đang rơi vào khoảnh khắc chuột á.

Đang ngồi thơ thẩn thì y tiếng hô làm cho giật mình, nhìn lên thì thấy một phu nhân xinh như hoa đang đi lại phía y.Bà ngồi xuống ghế đá trong trúc xá của y, có vẻ người khát nước mà rót một ly trà, tua cái ực rồi cười nói.



" Tiểu Hy, ta có chuyện này cần con giúp đây"

Lâm Ngôn Hy nhìn những hàng động lưu loát ra đến quen, tự hỏi sao mà trưởng môn phu nhân lại có tính cách hào sảng, phóng khoáng như vậy.

" chuyện gì ạ? người cứ nói đi, con giúp được sẽ giúp hết mình ạ?"

" chuyện này hơi khó nói...." Lí Thiên Hoa gãi má cười cười nói.

Ừm sau đó chính là Lâm Ngôn Hy hóa ngốc mà trong phòng, y ngồi nhìn lại trang phục trên người mình mà ngao ngán.Mặc như này như kiểu y thiếu tiền lắm ấy, mặc thiếu vải ghê á.

Nó hở chỗ này hở chỗ kia, tà váy còn xẻ tới đùi, kiểu dáng chẳng khác nào nữ nhân.Cũng may chiếc váy còn có tâm, dài tới bụng y, nên không bị lộ ngực, nhưng lộ eo nè.

Trưởng môn phu nhân ơi, người cho con mặc y phục gì mà khó coi quá vậy ạ?.Rồi còn bộ đồ đỏ này chưa đủ hả, còn màn che mặt này nữa, có thừa thải không, khi mà chẳng che được gì.

Không phải người bảo là môn phái có yến tiệc trước khi đại hội mười năm một lần diễn ra. Cho nên là trưởng môn cho người phụ khách phần ca múa gì đó hả.

Mà người nói là cả môn phái nữ nhân cầm kiếm mãi nên không ai ra dáng được cả, cho nên mới cần con.Người nói chỉ cần con lên múa mấy cái là xong rồi á, còn tâng bốc bảo con rất giỏi những khoảng này.

Trưởng môn phu nhân người không phải hố con chứ?.Quả nhiên mẫu tử hai người giống nhau, Lâm Ngôn Hy cảm thấy bị lừa rồi!.

Căn bản Lí Thiên Hoa chỉ muốn y mặc bộ đồ này, thỏa mãn cho mong muốn có nữ nhi mà không được của bà.Ngày thường cũng tặng y những thứ linh tinh như vậy, nhưng y cương quyết từ chối, cho nên nghĩ ra cách này.

Được rồi là do Lâm Ngôn Hy y ngu được chưa?.Đúng lúc này ngoài cửa có tiếng người, là một tiểu sư muội đến nói là phần trình diễn của y sắp bắt đầu rồi.

" ta biết rồi " Lâm Ngôn Hy đáp lại, rồi đứng lên chỉnh trang lại bản thân, sau đó đẩy cửa bước ra.

Ngay cái lúc cánh cửa mở, bóng dáng thước tha bước ra, khiến cho tiểu sư muội nhìn mà đỏ mặt.