Nam Chủ Chết Tiệt Tha Cho Ta Đi Nữ Chính Kia Cơ Mà

Chương 8: Cha con diện kiến




Trong thưphòng , một người đàn ông trung niên. Dù không còn là tuổi thanh xuânnhưng vẻ đẹp của ông vẫn thu hút đc rất nhiều phái nữ mê mẩn. Cả ngườitoả ra khí chất uy nghiêm hùng dũng đôi mắt sắc bén không thấy đáy khinhìn thấy thân ảnh của cô thì trở nên ôn nhu hơn nhưng nghĩ đến bóngdáng của một người phụ nữ tia thống khổ trong mắt ông càng nồng đậm .

Băng nhi càng lớn càng giống em ! Liệu nếu em có thể nhìn thấy nó chắc hẳn sẽ rất vui đúng không ? Tuyết nhi

“ Ba có chuyện gì muốn nói với con vậy ạ ? “

“ À chuyện là thế này em trai con hai ngày sau sẽ kết thúc chuyến du họcđợt này , nó sẽ bay về Trung Quốc vào tuần sau con chuẩn bị mọi thứ đónnó về. “

Thì ra là vậy. Trời ơi lại thêm một nam chủ nữa sắp xuất hiện rồi. Tên này là nam chủ thứ 2 tên Liễu Hạo Thiên nói là em traivậy thôi chứ hắn ta không cùng chung huyết thống vs nữ chủ với cả cô.

Sau khi mẹ cô mất trong Liễu gia không có con trai nối dõi. Còn bố cô lạichỉ yêu mẹ cô dù là ai cũng không chịu lấy. Ông bà cô dù không muốn vẫnphải thừa nhận việc ba cô đi nhận con nuôi. Ba cô ông ấy dù ra sao cũngmột lòng yêu mẹ cô tuyệt đối không thể cùng người phụ nữ khác làm chuyện đó. Thế là tên này đc bố cô nhận nuôi. Từ nhỏ hắn chưa bao giờ đc gặpcô vì phòng của cô không ai có thể vào đc đến cả nữ chủ trong nguyên tác chỉ gặp cô đc hai lần đến lần thứ hai cô đã sớm thăng thiên rồi.

Hắn ta do thấy nữ chủ đại nhân căm hận Liễu gia nên cũng hận theo. Hắn biết rõ di chúc sẽ chia cho cô một nửa cổ phần còn số còn lại sẽ đi quyêngóp từ thiện liền giết chết ba cô. Nói là hắn giết thì cũng không đúnghắn chỉ rút ngắn lại thời gian ba cô sống. Mỗi ngày hắn đều mang cháođến cho ba cô nhưng thực chất trong cháo có thuốc giúp thúc đẩy sự pháttán của bệnh . Sau khi ba cô chết hắn nghiễm nhiên trở thành tổng tàicủa Liễu thị thừa kế mọi sản nghiệp mà ba cô để lại. Còn cô sớm đã bị nữ chủ giết chết. Kết cục là tên đó cùng mấy tên nam nhân của nữ chủ vuivẻ sống với nhau.

Không chuyện đó không thể xảy ra cô không cho phép bọn họ động vào ba cô.

“ Con có thể vào làm cho công ty đc không ?”

“ Không cần đâu Băng nhi đi làm sẽ rất mệt ! Vả lại không phải trước giờcon không thích động chân tay vào việc quản lí công ti sao ? Nếu conkhông thích thì không cần phải ép buộc bản thân mình! Có ba rồi? “

Thấy ông nói thế cô rưng rưng nước mắt

“ Ba con không muốn thấy ba lúc nào cũng mệt mỏi thức đêm làm việc đâu”

“ Con bé này thôi đc rồi ba sẽ sắp xếp cho con làm ở bộ phận thư kí đckhông ? “ Ba cô rừa nói vừa xoa đầu cô! Tiểu nha đầu lắm chiêu của ba.

“ Yehet con yêu ba nhất trên đời!”