Nam Chủ Chết Tiệt Tha Cho Ta Đi Nữ Chính Kia Cơ Mà

Chương 39: Bữa tiệc sinh nhật hỗn loạn




Thấm thoátcũng đã hai tháng kể từ khi cô trở thành chủ nhân của bảo điển. Saunhiều lần luyện công cùng tu chân cuối cùng nội công và chân khí của côcũng tăng cao vượt qua cả mức người bình thường rất nhiều. Mà luyện CửuChuyển Hoá Thần Công của cô đã lên đến tầng 5 . Đến tầng nay thân thể cô có sự thay đổi rõ rệt, đôi mắt khi bình thường đã là màu tím xinh đẹpkhi luyện công lại có thể chuyển thành rất nhiều màu sắc.

Mà mỗmèo nào đấy lúc nào cũng nói mắt cô bị nhiễm sắc thể độc hại . Con mèođộc miệng ấy ngày nào cũng ngồi ăn thịt ba chỉ nhà cô ngon lành mà côthì phải ngày đên miệt mài luyện tập. Hạ Băng vốn dĩ đã hấp thụ được tất cả nội công hồi xưa của các chủ nhân từng đời của bảo điển nên nội lựcthâm hậu nếu cô biết Huệ Di cùng đang luyện công căn bản bây giờ chưaphải đối thủ của cô nhưng cô ta lại thể dùng rất nhiều thủ đoạn hèn hạvề mặt này cô vốn không lại được cô ta.

Đang ngồi luyện côngtrong phòng bỗng cô cảm nhận được có người đến gần liền dùng thuật kinhcông với tốc độ sét đánh rất nhanh trở lại giường giả bộ ngủ.

' Cạnh'

Ba cô nhẹ đẩy cửa phòng ra thấy thế cô mới an tâm mở mắt. Ông nhẹ nhàng đi đến giường cô ánh mắt ôn nhu ấm áp nhìn cô nhẹ giọng nói

- Băng nhi mai là sinh nhật con ta đã chuẩn bị rồi tối mai chuẩn bị tốt vào ta muốn con vào ngày này phải thật vui vẻ.

- Dạ con biết rồi thưa ba

- Không làm phiền con ngủ nữa ta đi đây.

Nhìn theo bóng dáng ông rời đi ánh mắt cô tràn đầy quyết tâm. Cô sẽ trở nên mạnh mẽ để có thể bảo vệ ba thật tốt.

----Buổi tối lúc diễn ra bữa tiệc----

Cô mặc bộ váy cúp ngực màu tím trên đùi có rạch một đường xinh đẹp khéoléo khoe ra cặp đùi trắng nõn xinh đẹp, trên cổ để lộ xương quai xanhtinh xảo cùng cái cổ mảnh khảnh. Rãnh ngực mê người lấp ló sau lớp vảigấm có hình bông hoa bỉ ngạn màu đỏ nổi bất trên làn da trắng nõn trởnên quyến rũ. Khuôn mặt diễm lệ mê người được trang điểm nhẹ . Từng cửchỉ ánh mắt đều khiến đàn ông điên cuồng. Mái tóc buông thả được uốnxoăn từng lọn như sóng nước dập dờn trên mặt biển yên tĩnh không qua phô trương như lại không hề tầm thường. Khí chất lạnh lùng trong trẻo nhưhạt sương đầu mùa động lòng người. Cả người cô tựa như bông hoa mẫu đơnxinh đẹp nổi bật trong rừng hoa khoe sắc , mùi thơm mê hoặc người tatrầm mê không lối thoát.

Mà từ khi cô xuất hiện đã khiến bầu không khí nơi này như nhưng lại. Vẻ đẹp ấy khiến người ta hít thở không thông.

Hôm nay tất cả các nam chủ đều được mời, bọn hắn hôm nay có mặt đầy đủ thậm chí là từ rất sớm. Tiêu Dạ Thần ngồi chờ nãy giờ một lúc mới thấy côxuất hiện liền nhanh chân chạy đến nói

- Băng nhi chúc em sinh nhật vui vẻ hôm nay anh có quá tặng cho em này.

Nói rồi hắn lấy ra hộp quà nhỏ bên trong là cái đầm màu xanh hoa văn đượcthêu khắc tỉ mỉ khéo léo không chê vào đâu được cổ áo đính một miếng phỉ thuý hình trái tim xinh đẹp. Cô cảm ơn rồi cầm lấy hộp quà cho có lễ.Không biết từ khi nào Cốc Thiếu Phong đã chạy đến nói

- Này tên Tiêu thối kia anh bỏ ngay cái kế hoạch câu dẫn vợ tôi đi nghe chưa cả cậu nữa

Hắn nhìn Tiêu Dạ Thần rồi quay sang nói với Âu Lãnh Thiên đang lại gần. Hai tên kia trùng hợp nói

- Trai chưa cưới, gái chưa gả mắc mớ gì phải sợ?

Sở Vân Hiên cùng Liễu Hạo Thiên thấy cô cũng tiến đến nhập cuộc

- Đúng vậy mà huống hồ gì nếu hai người đính hôn có thể huỷ hôn kết hôn có thể li hôn?

Cuộc tranh cãi nổi lên, bọn họ cứ ngươi một câu ta trả lại mười câu cứ thế không để ý cô đã chán nản bỏ đi từ khi nào.

Buổi tiệc bắt đầu với không khí rất náo nhiệt có nhiều phu nhân đã đến không tiếc lời phun mưa xuân nịnh nọt cô còn có giới thiệu con trai của họcho cô ai thử nghĩ làm con rể Liễu gia cả đời sau không lo ăn mặc. Trong một bụi cỏ gần đó có người phụ nữ toàn thân chơi nguyên cây đen. Khuônmặt ả có vết sẹo xấu xí ngay má phải . Mỗi khi nhìn đến nó ả

taluôn nguyền rủa Hạ Băng cũng Cốc Thiếu Phong đêm hôm đó đã huỷ hoại hếtnhan sắc đáng tự hào của cô ta. Ả ta công lực cũng thâm hậu hơn ngườithường nên khi đến bụi cỏ gần cô mới không bị phát hiện.

' Pằng'

Tiếng súng nổ mục tiêu nhắm ngay vào Hạ Băng...