Edit: Bảo Trang
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên lấy chỉ số thông minh của cô ra để kết luận rằng, hắn đế ý cô.
Đáng tiếc, với chỉ số EQ của cô vô pháp lí giải tình huống hiện tại.
"Tiểu Hoa."
"Ân?Ký chủ?"
"Hắn đêm qua nói những lời đó, là vì cái gì?"
"Lời đó?"
"Hắn nói không có quan hệ gì với ta, dường như ta hôn hắn thì hắn thực không thích?"
Tiểu Hoa sửng sốt trong chốc lát
"Không thích ký chủ hôn hắn? Sẽ không a, đêm qua, Tiểu Hoa cho rằng thiếu chút nữa hắn muốn nuốt ký chủ vào trong bụng, trên người ký chủ không có chỗ nào mà hắn chưa chạm qua cả."
Tô Yên vừa nghe đầu tiền là trầm mặc, sau đó chớp mắt.
Cảm thấy.
Có đạo lý.
"Hắn nói không có bất luận quan hệ gì với ta."
"Ân, có thể là do ký chủ đưa thư tình cho nam nhân khác hay không?
Nam chủ đại nhân ghen tị, lại ngượng ngùng thừa nhận mình quá để ý?"
Không thể không nói, từ trước đến nay thống tử chỉ có tác dụng trông nhà-Tiểu Hoa, rốt cuộc ở thời khắc mấu chốt phát huy được công năng của một cái hệ thống nên làm.
Tiểu Hoa lại nói
"Ký chủ, nếu nam chủ đại nhân đưa thư tình còn tặng lễ vật cho người khác, ký chủ sẽ tức giận sao?"
Tô Yên nghĩ nghĩ, sau đó, miệng dần dần mím lại.
Cô không có trả lời Tiểu Hoa.
Nhưng Tiểu Hoa ước chừng đã đoán được.
Tiểu Hoa cảm khái.
Xem ra nói nhiều như vậy thực hữu dụng.
Ký chủ không hiểu chuyện tình cảm.
Ký chủ không biết thích là gì.
Nhưng ai có thể biết được ký chủ có được tình yêu hay không đâu? Ghen, là bước đầu tiên tiến đến tình yêu.
Huống hồ, đối với với chuyện ký chủ không thèm để ý, căn bản đều không lọt vào mắt cô.
Càng không phải kiểu người vì người khác nói một hai câu liền đè nén trong lòng.
Nhưng nam chủ đại chủ nói mỗi một câu, cô đều sẽ để tâm.
Còn sẽ có phản ứng, sẽ tức giận.
Đây là khác biệt.
Chờ đến khi Tô Yên hiểu được.
Cô cầm lấy cái ly bên cạnh, uống hai ngụm.
Lên tiếng
"Em đưa người khác lễ vật, là do người khác nhờ. Em với hắn không có quan hệ gì cả."
Lại một lần nữa, Tô Yên giải thích chuyện ngày hôm qua.
Phượng Dung nhìn hai mắt cô.
Dựa vào ghế, cười khẽ
"Như thế nào? Là cảm thấy chân trước cùng người khác đưa thư tình, sau lưng lên giường cùng tôi liền cảm thấy quá tùy tiện, tính toán tìm lý do, cho có lệ?"
Tô Yên nhìn hắn
"Em cùng hắn không có bất luận quan hệ gì." "À?"
Hắn câu môi cười, nhin dáng vẻ căn bản là không tin lời cô nói.
Tô Yên đang muốn tiếp tục nói.
Trong phòng bếp có một cô gái đi ra
"Thiếu gia"
Cô gái cười dịu dàng, tóc buộc cao, mặc một đồng phục màu đen.
Bên hông buộc một tạp đề, trong tay bưng một bát canh gà sau đó đặt lên bàn.
Từ trong ra ngoài, mỗi chỗ đều lộ ra tinh xảo.
Cô ta cúi người, chỗ ngực trắng nõn liền lộ ra tới.
Sóng gió mãnh liệt.
Cô gái duỗi tay mở nắp canh gà ra.
Một đôi mắt nhu tình, nhìn Phượng Dung
"Thiếu gia, ngài thử một chén?"
Tô Yên ngước nhìn cô gái đó.
Cô đứng dậy.
Vòng qua cô gái, đi đến trước mặt Phượng Dung.
Thực nghiêm túc nhìn hắn
"Anh có thích em hôn anh hay không?"
Phượng Dung nâng mày.
Nhìn thần sắc thực nghiêm túc của cô, thế nên chưa có mở miệng nói lời châm chọc.
Bởi vì Phượng Dung trầm mặc không nói, cô duỗi tay ôm cổ hắn
"Em chỉ thích một người, anh có tin em hay không?"
Nói xong, cô hôn lên môi Phượng Dung.
Cô gái kia bưng chén canh đi vào, bộng kajch cạch một tiếng, cái thìa dừng trong nồi.
Trên mặt tươi cười thiếu chút nữa không duy trì được.