Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 612: Ngạo kiều tổng tài, cố chấp sủng 34




Edit: Tinh Niệm

Dọn ra đi làm gì?

Cùng cái tên kêu Trịnh cái gì Diệu ở bên nhau?

Đây là ỷ vào hắn quá sủng cô, cho nên hành sự càng ngày càng không kiêng nể gì??

Không thấy được hắn đã bị thương sao??

Đây là muốn tức chết hắn, lại cùng cái tên tiểu bạch kiểm kia kết hôn đi??

Bạc Phong tưởng tượng xong lại càng tức.

Đều do hắn ngày thường quá sủng cô, quá dung túng cô.

Chờ đến khi hắn khỏe lại, nhất định phải trọng chấn phu cương.

Để cô biết, hắn mới là chồng của cô, không cho phép lại đi nhớ thương tên tiểu bạch kiểm khác!

Nghĩ như vậy, hắn bớt giận một ít.

Tô Yên bên này, chính là không biết trong đầu ông chồng của mình suy nghĩ cái gì.

Chỉ là nghe thanh âm Tiểu Hoa

"Leng keng, giá trị hảo cảm nam chủ thêm 5, trước giá trị hảo cảm 59."

Về việc giá trị hảo cảm nam chủ lên xuống, nó một ngày muốn thông cáo đến tám lần.

Từ lúc ban đầu khi biết giá trị hảo cảm giảm xuống, làm nó kinh hồn táng đảm, đến bây giờ, Tiểu Hoa tâm tình không có một chút dao động.

Xem, đây không phải là mới vừa giảm xuống không bao lâu, lại tăng lên rồi sao.

Ai biết vị nam chủ đại nhân này trong óc suy nghĩ cái gì đâu.

Tuy là nghĩ như vậy, nhưng Bạc Phong vẫn thực tức giận.

Bởi vì cô vợ mới của hắn chẳng những không thừa nhận sai lầm, ngược lại còn một bộ dáng nhìn hắn đang vô cớ gây rối.

Tô Yên nhấp môi,

"Em ngày mai lại đến thăm anh."

Bạc Phong vừa nghe lại càng tức, khuôn mặt hắn lạnh băng, vẫn luôn nhìn Tô Yên.

Điện đồ tim đập không ngừng tăng lên.

Tô Yên đợi trong chốc lát, thấy hắn trầm mặc, không nói gì.

Cô một tay cầm bức vẽ đi ra bên ngoài.

Bạc Phong nằm ở trên giường, đợi trong chốc lát, phát hiện Tô Yên thật sự đi rồi.

Bạc Vũ đi vào, hai mắt cô ta hàm chứa gợn nước, đau lòng muốn khóc.

"Bạc Phong ca ca." Mới gọi bốn chữ liền ngừng.

Tựa hồ muôn vàn lời nói, đều đọng lại ở bốn chữ này.

Cả nửa ngày, Bạc Phong khàn khàn nói

"Cô ấy đi rồi?"

Bạc Vũ sửng sốt, không nghĩ tới Bạc Phong còn nhớ thương Tô Yên.

Sau đó Bạc Vũ gật đầu.

Tiếp đến, chỉ thấy Bạc Phong sắc mặt càng ngày càng lạnh, một bộ dáng người sống chớ gần.

Bạc Vũ chớp chớp mắt, ánh mắt nghi hoặc

"Bạc Phong ca ca, cô gái vừa nãy là ai?"

Lúc dò hỏi, tay Bạc Vũ nắm thật chặt.

Bạc Phong hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.

Hắn đang nghĩ tới tập tranh mình nhìn thấy.

Hồng hạnh xuất tường, cô chính là muốn hồng hạnh xuất tường!

Nghĩ như vậy, Bạc Phong quanh thân phát ra lạnh lẽo càng đậm.

Bạc Vũ tự nhiên không biết Bạc Phong suy nghĩ cái gì.

Cô ta giống như vô tình nói

"Bạc Vũ ca ca, em với cô gái kia có chút giống nhau a." Sau đó, cô ta tới gần Bạc Phong, tựa hồ cố ý muốn cho hắn nhìn cẩn thận.

"Người không biết còn nghĩ rằng bọn em là chị em đó."

Bạc Phong thoát khỏi suy nghĩ của mình.

Tầm mắt dừng ở trên người Bạc Vũ.

Tầm mắt từ trên xuống dưới nhìn kỹ một vòng.

Sau đó dời đi tầm mắt.

Rồi thanh âm đạm mạc vang lên

"Hai người không giống."

Chỗ nào giống nhau?

Nữ nhân muốn hồng hạnh xuất tường kia rõ ràng là muốn tức chết hắn.

Bạc Vũ thân thể cứng đờ, không nghĩ tới Bạc Phong sẽ nói như vậy.

Bởi vì căn cứ hệ thống miêu tả.

Hành vi cử chỉ của cô ta đã tương tự 80% với Tô Yên.

Các phương diện tổng hợp chỉ số vượt qua 60%.

Hắn thế mà nói không giống??

Bạc Vũ đỡ tay vịn bên cạnh, duy trì biểu tình trên mặt.

Một hồi lâu sau mới hoãn được bàng hoàng.

Cô ta ra tiếng

"Bạc Phong ca ca đói bụng không? Muốn ăn cơm không?"

"Không đói bụng"

Bạc Phong lạnh nhạt trả lời.

Hắn đều sắp bị cô gái làm tức no rồi.

Chỗ nào còn muốn ăn cơm?

Hắn còn suýt chút nữa thật sự bị cô làm tức chết.

Khi lái xe, vẫn luôn suy nghĩ quan hệ của tên xấu trai trong tập tranh với Tô Yên, càng nghĩ càng giận.

Thế cho nên phân tâm, lúc này mới xảy ra tai nạn xe cộ.