Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 216: Đại lão sắp hắc hóa (57)




Edit: Ư Ư

Quy tắc của《 Minh tinh đại mạo hiểm 》rất đơn giản.

Sáu người chia làm hai đội, trước khi quay tổ tiết mục cũng đã tìm được hai nơi không có người ở, cũng lắp đặt và sắp xếp vài thứ.

Sau đó hai tổ rút thăm lựa chọn địa điểm.

Trước đó tổ tiết mục sẽ để lại manh mối về cách đi ra.

Đội nào ra trước 10 giờ tối sẽ chiến thắng.

Lúc bắt đầu quay dường như Long Lị Lị rất muốn ở chung đội với Tô Yên vậy nên không chút do dự chọn cô.

Đối với Tô Yên mà nói thì cùng đội với Long Lị Lị hay là cùng đội với những người khác không có chút khác biệt nào.

Sau đó hai người và Tần Húc - một diễn viên đang hot, tạo thành một đội ba người.

Lúc rút thăm Tần Húc rút được, "Núi sâu."

Còn tổ kia thì rút được, "Biển rộng."

Mọi chuyện đã xong chỉ thiếu bắt đầu nhiệm vụ.

Đi trong ba tiếng mới đến nơi.

Bảy vòng tám vòng cuối cùng cũng đi tới một đỉnh núi chim không thèm ỉa.

Vừa đi vào thì tín hiệu đã hoàn toàn bị cắt đứt.

Tổ đạo diễn rất là công chính nghiêm minh, "Ba bạn hãy nộp tất cả vật phẩm trong người, tổ tiết mục sẽ phát đồ thống nhất cho ba bạn."

Sau khi nộp xong.

Tổ đạo diễn móc ra một tờ giấy, "Ba bạn hãy để lại số điện thoại của một người, nếu có tình huống khẩn cấp chúng tôi sẽ liên hệ với người này."

Vừa nói xong, Tần Húc nở nụ cười, "Nhất định phải làm bọn tôi sợ như vậy?"

Vốn là quay show mà vừa nghe thấy giống như bọn họ sẽ chết ở bên trong vậy.

Tần Húc cười rộ lên tươi sáng như ánh nắng làm nữ đạo diễn không nhịn được mà đỏ mặt.

Nhưng mà ba người vẫn nhanh chóng viết số điện thoại.

Trong tình huống bình thường, đều sẽ viết số của người đại diện.

Bởi vì cha mẹ bạn trai chồng gì đó đều cách quá xa, xảy ra chuyện thì người đại diện vẫn đáng tin hơn.

Nhưng Tô Yên lại viết số di động và tên của Quyền Từ xuống.

Vậy nên nữ đạo diễn nhìn thấy tên này còn hơi sửng sốt, hả? Thế nhưng không phải Kevin?

Quyền Từ, họ Quyền?

Nữ đạo diễn không nói chuyện nhưng cũng là người có ánh mắt.

Sau đó là phát đồ cho ba người.

Hai bình nước khoáng, hai gói mì ăn liền, một chiếc bật lửa, một có một cái dao găm.

Ba người đeo ba lô đi vào bên trong núi.

Lúc mới bắt đầu ba người cũng không quá sốt ruột nên vừa đi vừa nói chuyện phiếm.

Người quay phim sẽ đi theo từng người.

Bởi vì sẽ không thật sự khó khăn mà chỉ quay để cho người xem xem.

Mọi người đều biết nên sẽ không lo lắng.

Tô Yên an tĩnh đi, Long Lị Lị và Tần Húc nhanh chóng quen thuộc.

Trò chuyện trò chuyện, Long Lị Lị cười quay đầu lại nhìn Tô Yên quan tâm hỏi: "Tô Yên, cô có mệt không? Nếu không chúng ta ngồi xuống nghỉ ngơi một chút?"

Tô Yên ngẩng đầu, "Bình thường."

Sau đó Long Lị Lị gật gật đầu rồi lại tiếp tục nói chuyện với Tần Húc.

Sau khi ba người đi gần hai tiếng mới phát hiện chuyện không đơn giản như vậy.

Bởi vì bọn họ đi gần hai tiếng như vẫn không phát hiện ra manh mối gì.

Nếu tiếp tục như vậy thì có thể đến 10 giờ tối bọn họ cũng không ra khỏi ngọn núi này được, chỉ có thể tuyên bố nhiệm vụ thất bại.

Ba người tìm một nơi dừng chân.

Tần Húc nhanh chóng suy nghĩ.