Edit: Thanh Hoa
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên xuất hiện làm thần sắc bảy vị Chủ Thần ở đây biến hóa khác nhau.
Diệp Thiên Linh lạnh băng nói
"Ngươi đã không còn là Chủ Thần, lại dám xuất hiện ở chỗ này. Thật sự không đem Cửu Trọng Thiên để vào mắt?"
Tiếng nói vừa dứt, Giffy bên cạnh vừa chơi đùa lọn tóc trước ngực, vừa mở miệng.
"Tô Yên có chỗ nào là không đem Cửu Trọng Thiên để vào mắt, nàng ta căn bản chính là không thèm coi trọng. Có lẽ vẫn cho rằng mình là nhất, muốn mỗi người đều nên quỳ lạy mình mới đúng."
Đứng ở vị trí đầu tiên bên ngoài là một nữ nhân xa lạ mặc áo bào trắng, ánh mắt cao ngạo.
"Nàng ta cảm thấy mình là nhất? Giờ cũng chỉ là nhân loại hèn mọn mà thôi, có mặt mũi nào mà ở chỗ này khoe khoang?"
Trong giọng nói đâu đâu cũng là gai nhọn.
Tô Yên nhìn người này một hồi lâu.
Ah, là cái trùy mẫu tử kia.
Tử trùy bị hủy.
Hiện tại đứng ở nơi này, là bản thể mẫu trùy.
Tô Yên nhìn bọn họ, nói
"Không biết các ngươi có chỗ nào không cam lòng, không phục? Năm đó xếp hạng vị trí Chủ Thần, là các ngươi thua. Vì thế ta mới thành Đại chủ thần. Nếu các ngươi mạnh hơn một chút, có lẽ kết quả sẽ không giống như vậy."
Nàng vừa nói vừa đi lên bậc thang.
Tô Yên nhắc tới việc này làm tất cả Chủ Thần ở đây đều yên lặng.
Nói chuyện bằng bản lĩnh, dù có không cam lòng cũng đều phải nhịn.
Yên tĩnh rất nhanh qua đi, Giffy cười mở miệng . Ra chương nhanh nhất tại [ trumtru yen. N E T ]
" Đúng đúng đúng, Chủ Thần Tô Yên của chúng ta mạnh thật, nhưng hiện tại, vị trí Đại Chủ Thần đã là Thiên Linh Chủ Thần. A, đúng rồi, hiện tại không thể gọi ngươi là chủ thần. Bởi vì thần hồn của ngươi, đã bị tước đoạt a."
Nói xong, Giffy che môi cười, ý nhị mười phần châm chọc.
Tô Yên đi đến nơi cao nhất, đứng đối diện với bọn họ.
"Ta tới chỗ này, là muốn lấy lại một thứ."
Tiếng nói vừa dứt, không khí càng thêm khẩn trương.
Mẫu trùy kiêu căng cười lạnh
"Còn muốn lấy về vị trí Chủ Thần của ngươi? Ngươi có phải đã quên khi ngươi đào tẩu, Thiên Đạo đã nói như thế nào hay không?"
Tô Yên không để ý đến lời kia, mà chỉ đi vào trong cung điện Diệp Thiên Linh, nhắm mắt lại.
Giffy nhìn bộ dáng thờ ơ không để ai vào mắt này của Tô Yên, liền tức giận giơ tay đánh một đạo công kích về phía nàng.
Phanh!
Kiêu Lôi đứng ở phía sau Tô Yên đã chặn đòn công kích của Giffy.
Sắc mặt Giffy có chút biến hóa, âm trầm mở miệng
"Kiêu Lôi, chớ quên thân phận của ngươi."
Kiêu Lôi bĩu môi.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
"Thân phận?"
Hắn cười nhạo một tiếng.
Chỉ một tiếng cười này đã bao hàm quá nhiều ý tứ.
Ánh mắt hắn trở nên thâm trầm
"Muốn giết nàng, bước qua xác của ta đã."
Kiêu Lôi có hai chuyện tiếc nuối nhất trong đời.
Thứ nhất là khi còn nhỏ đã lạc mất chị gái.
Thứ hai là ngàn năm trước lại một lần nữa không tìm thấy chị ấy.
Nghìn năm qua Tô Yên không có chút tin tức nào, biến mất hoàn toàn, ai tìm cũng không thấy.
Lúc này nàng đã trở lại.
Hắn không dám nghĩ đến việc lại đánh mất nàng.
Ánh mắt Diệp Thiên Linh đảo qua trên người Kiêu Lôi, lại rơi xuống người Tô Yên, thanh âm lạnh băng
"Ngươi cùng Quân Vực kia của Thâm Uyên Ma Vực cấu kết ở bên nhau, chắc hẳn đã nghĩ đến sẽ có hôm nay. Thâm Uyên Ma Vực cùng Cửu Trọng Thiên, thế bất lưỡng lập."
Tô Yên nghe Diệp Thiên Linh nói.
Quay đầu, nhìn về phía nàng ta.
"Ngươi là đang nói Thâm Uyên Ma Vực cùng Cửu Trọng Thiên. Hay là đang nói ngươi cùng ta?"
Vẻ mặt lạnh lùng kia của Diệp Thiên Linh bỗng xuất hiện một tia rạn nứt.
Phảng phất như sự chán ghét đối với Tô Yên chỉ là ngụy trang.
Ả ta lạnh lùng nói
"Ngươi không xứng làm Chủ Thần của Cửu Trọng Thiên."
Theo sau đó, trường đao kim sắc được rút ra, mang theo lực lượng che trời lấp đất.
Kiêu Lôi cũng lấy vũ khí ra, cùng Diệp Thiên Linh giằng co.