Yêu Tộc bắt đầu hình thành một phong trào lật đổ Yêu Vương tân nhiệm.
Thậm chí còn cảm thấy phong trào này vô cùng chính nghĩa, bọn họ sẽ viết lại lịch sử Yêu Tộc.
Trong điện Yêu Vương, Tô Yên cầm dao găm phóng ra ngoài.
'Phập!'
Trực tiếp xuyên qua tim kẻ có ý đồ hành thích Lục.
Tên Yêu Nhân kia ngã xuống, hai mắt trợn trừng, không thể tin tưởng được.
Tô Yên ngồi ở bậc thang, quay đầu nhìn Lục.
Phát hiện hắn đang nhìn mình chằm chằm.
Cô đứng lên
"Đây đã là người thứ 8 trong tháng này. Hình như bọn họ rất muốn giết chàng."
Lục nhướng mày.
Hắn xuống khỏi Vương tọa, đi tới trước mặt Tô Yên rồi đè cô lên cây cột trụ.
Chậm rãi lên tiếng
"Vậy nàng phải bảo hộ cho bổn vương thật tốt. Nếu bổn vương bị giết, nàng cũng không thể ngồi lên vị trí Yêu Hậu."
Nói xong, hắn cúi đầu xuống hôn cô.
Tiểu Hoa nhỏ giọng
"Ôi ~~"
Hôn hôn hôn, cả ngày chỉ biết hôn hôn hôn, thảo nào Yêu Tộc đều muốn giết ngài.
Trước giờ nó còn chưa được hôn ký chủ bao giờ đâu.
Nó cũng muốn hôn hôn ký chủ nha~
Nhưng thân là một cái hệ thống, nó vẫn có thể tự hiểu, ký chủ sẽ không cho nó hôn đâu.
Ký chủ chỉ chơi trò hôn hôn với Quân Vực đại nhân thôi.
Cho đến khi ngoài Yêu Vương điện truyền tới âm thanh
"Yêu Vương đại nhân, Lộ Khe tới."
Một lúc lâu sau, Lục mới khàn khàn lên tiếng
"Cho hắn ta vào."
"Tuân lệnh!"
Lộ Khe đẩy cửa bước vào trong.
'Kẹt' một tiếng, cửa lớn Yêu Vương điện chậm rãi mở ra.
Vừa mới bước vào, mùi máu tanh xộc thẳng vào mũi.
Tô Yên ngoan ngoãn đứng cạnh Vương tọa.
Bởi vì phía trước Vương tọa còn có một cái bàn to, thế cho nên Lộ Khe không phát hiện ra Lục vẫn đang nắm chặt bàn tay Tô Yên. Hắn vân vê đầu ngón tay cô thưởng thức.
Lục dựa vào Vương tọa, lười biếng lên tiếng
"Có chuyện gì?"
Lộ Khe quỳ một gối xuống
"Yêu Vương đại nhân, Yêu tộc tập hợp được một đoàn người vô cùng lớn, có ý đồ lật đổ Vương quyền của ngài. Hiện giờ đang di chuyển về hướng Yêu Vương điện."
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Lộ Khe dáng vẻ gầy yếu, vừa nói xong liền bắt đầu ho khan.
Tô Yên có chút ấn tượng với hắn. Chính là lúc cô vừa trở lại, nhìn nhầm hắn thành Lục nên có cứu một lần.
Lời hắn ta nói rất bình thường.
Nhưng.... Tô Yên nhìn hắn ta một hồi lâu.
Lục lên tiếng
"Ừm."
Hắn trả lời, nhưng lại không nói thêm một lời nào khác.
Lộ Khe do dự, ngẩng đầu lên
"Chẳng lẽ Yêu Vương đại nhân không định bố trí một chút sao?"
Lục ngước mắt nhìn gã.
Lộ Khe lập tức cúi đầu, né tránh ánh mắt của Lục
Gã lại nói tiếp
"Ý của thuộc hạ là thân thể của Tô Yên cô nương kiều quý, đến lúc đó nếu nhỡ ngộ thương thì không tốt."
Lục hờ hững
"Không sao."
Hắn nói xong, nhìn về phía Tô Yên
"Bổn vương yêu cầu nàng bảo hộ bổn vương."
Lộ khe sửng sốt, sau đó vội đồng ý
"Tuân lệnh, Yêu Vương đại nhân."
Bẩm báo xong, Lộ Khe liền lui xuống.
Tô Yên cố gắng dùng ít sức nhất có thể để rút tay ra
"Ta tiễn hắn ta."
Lục nhìn Tô Yên
"Tiễn hắn ta?"
Vừa hỏi xong, Tô Yên đã rút được tay về, chạy ra bên ngoài Yêu Vương điện.
Lục nhìn theo bóng dáng cô, nhớ tới một chuyện.
Ngày đó gặp lại, cô còn ra tay cứu Lộ Khe.
Sau đó, hắn lại nhớ tới lần đầu tiên cô và hắn gặp nhau khi hắn còn nhỏ.
Lúc ấy vì một vài nguyên nhân, thân thể hắn gầy yếu, cả người chằng chịt vết thương.
Chẳng lẽ, cô thích nam nhân ốm yếu sao?
Càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Trách không được trước kia cô quấn lấy hắn như vậy.