Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1811: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 26




Người nọ nhíu mày lại, tựa hồ là không nghĩ tới Tô Yên thế nhưng đoán được.

Tô Yên lại nói

"Hiện tại chỉ còn lại có 28 người. Ngoại trừ ta thì 27 học viên khác đều có siêu năng lực đúng không?"

Cô vừa nói, tầm mắt dừng trên miệng vết thương hắn

"Bao gồm, năng lực có thể cho miệng vết thương của ngươi khép lại."

Cho nên hắn mới có thể bình tĩnh như vậy.

Cự Phong lẳng lặng nhìn Tô Yên, hắn cười lạnh

"Đúng thật là đã coi thường cô."

Tiếng nói vừa dứt, bỗng nhiên một nam tử xuất hiện bên người Cự Phong.

Nam tử kia đầu tiên là nhìn thấy Cự Phong đã bị trọng thương, theo sau nhìn về phía người đối diện với Cự Phong.

Nam tử mở miệng

"Về sau lại tính sổ cũng không muộn, chúng ta đi trước."

Cự Phong hướng về phía Tô Yên, nói

"Chúng ta đi đây, hẹn gặp lại."

Tô Yên lắc đầu

"Không, các ngươi không thể đi."

Hai người kia cũng chưa kịp thấy rõ thì Tô đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Tô Yên nhấc chân, phanh!

Một chân đá nam tử kia va vào tường.

Sau đó rút đao ở ngực Cự Phong ra, cắm vào bụng nam tử kia.

Chờ đến khi cô làm xong một loạt động tác, liền dẫm chân lên ngực nam tử.

Cô mở miệng

"Các ngươi tới đây nhưng mãi không quay về, hẳn là sẽ có người tới cứu đi?"

Cô nhìn nam tử trên mặt đất đang chảy máu, Cự Phong cũng ngã xuống ở đằng kia.

Cự Phong sắc mặt tái nhợt, lúc này mới dần dần ý thức được nữ nhân trước mặt này không thể khinh thường.

Tô Yên nhìn về phía nam tử mới tới

"Nhiệm vụ của ngươi cũng là muốn chí bảo Yêu tộc?"

Nam tử mặt đầy thống khổ, không nói gì.

Tô Yên nghiêm túc

"Ta không muốn ra tay tàn nhẫn, ngươi cẩn thận nói, ta sẽ không giết ngươi."

Nam tử dừng một hồi lâu, gật đầu

"Ân"

Tô Yên cúi đầu, cầm dao nhỏ đang cắm vào bụng hắn, chậm rãi rút ra một đoạn

"Ngươi nếu là không nói thật, chuôi đao cũng sẽ đâm vào bụng ngươi, nếu cuối cùng lấy không ra, cũng không có cách nào."

Cô vừa nói, vừa chậm rãi đẩy mạnh chủy thủ.

Mới vừa động một chút, nam tử kia lập tức nói

"Thiên Cốt Hoa! Nhiệm vụ là lấy được đến Thiên Cốt Hoa."

Tô Yên ngừng tay lại.

Hỏi

"Thiên Cốt Hoa là cái gì?"

"Gọi là cốt sinh hoa, căn cứ vào manh mối mới nhất có được, chỉ có Yêu Vương đương nhiệm mới có thể lấy cốt sinh hoa."

Tô Yên nghe xong.

Ân, người này nói một đống lớn, mỗi câu đều có thể nghe được rõ ràng, chính là hợp vào một chỗ liền không hiểu.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cái gì là cốt sinh hoa?

Xương cốt mọc ra hoa?

Đây không phải dị năng, mà là biến dị thì có.

Dù có là Yêu tộc cũng không có khả năng làm được.

Cô lại hỏi

"Ngươi biết được tin tức này ở đâu?"

Nam tử do dự trong chớp mắt, vẫn là nói

"Chợ đen."

Tô Yên nghe xong, gật gật đầu.

Cuối cùng hỏi một vấn đề

"Trừ bỏ nhiệm vụ của ngươi là Thiên Cốt Hoa, còn có ai?"

"Còn có, ưm ······."

Một cơn gió lướt qua, trực tiếp xẹt qua yết hầu nam tử, hắn liền ngã xuống trên mặt đất.

Tô Yên nhìn về phía bên cạnh.

Cự Phong đỡ tường đứng ở chỗ đó.

Hắn cười nói

"Không thể tưởng được, cô còn có bản lĩnh như vậy."

Tô Yên trầm mặc

"Ở trong mắt ngươi, đây là bản lĩnh?"

Cô cái gì cũng chưa làm, chỉ là hỏi nam tử kia mấy vấn đề, chính là bản lĩnh??

Cự Phong che ngực mình lại, sắc mặt âm ngoan

"Núi không chuyển thì nước chuyển*, chúng ta sau này còn gặp lại."

*山不转水转: một dạng câu tạm biệt, mang nghĩa khẳng định sẽ còn gặp lại.

Nói đoạn hắn nhanh chóng nhảy lên nóc nhà, rồi biến mất trong tầm nhìn Tô Yên.

Tiểu Hoa

"Ký chủ, chị không đuổi theo sao?"

Tô Yên lắc đầu

"Không được."

Đuổi theo trừ bỏ diệt khẩu thì cũng không làm được gì cả.