Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1805: Xin chào, boss lòng dạ âm hiểm 20




Cả nửa ngày sau, Tiểu Hoa mở miệng

"Ký chủ, lọ màu đen hiệu quả giảm nhiệt tốt nhất. Lọ màu xanh lục cầm máu tốt nhất. Màu tím có thể mau chóng làm miệng vết thương khép lại, phòng ngừa cảm nhiễm."

"Nên dùng cái nào?"

"Ách ······ Tiểu Hoa không phải bác sĩ."

Nó cũng chỉ là có thể phân tích dược hiệu, nhưng còn dùng như thế nào, nó, nó cũng không biết a ······.

Tô Yên trầm mặc.

Sau đó duỗi tay, lấy mấy chai dược liệu tốt kia, tất cả đều đổ vào miệng vết thương của hắn.

Làm xong, cô cầm băng gạc màu trắng bên cạnh, băng bó lại.

Sau đó kéo áo ngoài của hắn, che khuất.

Cô nhìn lục

"Anh phải đổi dược thường xuyên."

Nói xong, ngẩng đầu đối diện với hắn.

Tô Yên sửng sốt.

Lúc này cô mới nhớ ra hắn cũng có năng lực khép lại miệng vết thương rất mạnh, cô liền không hề nói thêm cái gì nữa.

Hắn động một cái đã bắt được cánh tay Tô Yên, dán người tới trước mặt cô.

Hai người dựa vào cực gần.

Hắn cười, chậm rãi nói

"Muốn Hậu vị, làm Vương Hậu Yêu tộc?"

Tô Yên nhìn hắn, sau đó gật gật đầu

"Ân, muốn."

Cô mới vừa trả lời xong, hắn liền cười nhạo lên tiếng

"Cô đúng là thành thật."

Nói đoạn hắn trên dưới đánh giá Tô Yên, châm chọc nói

"Cô lại dựa vào cái gì mà cảm thấy ta sẽ cưới cô?"

Tô Yên thực nghiêm túc

"Ta sẽ đối tốt với chàng."

Tiểu Hoa nhỏ giọng nói

"Ký chủ, lời này của chị rất giống tra nam nói trước khi lừa ngủ người khác á. Căn cứ số liệu Tiểu Hoa tìm được, nam nhân nói một câu này lừa được rất nhiều cô gái nha."

Cô nghe xong Tiểu Hoa nói,

"Ta không phải nam nhân khác."

Nói xong, giống như là vì chứng minh bản thân khác với số liệu mà Tiểu Hoa tìm được, cô mở túi tiền bên hông, sau đó từ bên trong lấy hai viên kẹo ra rồi nhét vào trong tay của hắn.

Tô Yên nói với Lục

"Kẹo của ta, đều có thể cho chàng."

Tiểu Hoa càng nghe ký chủ nhà mình nói chuyện, liền càng cảm thấy như là nam nhân thúi đang lừa gạt thiếu nữ đơn thuần vậy.

Lục cầm hai viên kẹo kia.

Nhìn xem Tô Yên, lại nhìn về phía túi tiền của cô.

Cầm lòng không đậu, duỗi tay bóp một chút, sau đó mày nhíu lại.

Còn tưởng rằng cả túi đầy kẹo, kết quả tất cả đều là vỏ không.

Nhưng mà, Lục vẫn là bắt lấy túi tiền kia.

Tô Yên nhìn hắn, lại nhìn túi tiền, mở miệng

"Bên trong không có kẹo."

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Cô muốn lấy túi tiền về, dù sao cô cũng chỉ có một cái này thôi á.

Lục mí mắt vừa nhấc

"Cô không phải nói sẽ rất tốt với ta?"

Tô Yên gật gật đầu

"Đúng"

"Bổn vương muốn một cái túi tiền thôi mà cũng không bỏ được, cô cảm thấy, bổn vương là người mà chỉ cần dùng này hai viên kẹo liền có thể lừa gạt?"

Tô Yên nghe xong.

Hắn đây ý là không chấp nhận?

"Được rồi."

Cô lên tiếng, sau đó có ý muốn lấy lại hai viên kẹo kia.

Nếu không dùng được, vậy cô lấy về tự mình ăn.

Sau đó tay Tô Yên mới vừa đụng tới kẹo, Lục liền nhìn cô chăm chăm, ánh mắt sâu kín.

Tay đang cầm kẹo của Tô Yên dừng lại, sau đó chậm rãi đặt ở lòng bàn tay hắn.

Nỗ lực làm bộ cái gì cũng chưa phát sinh qua.

Mở miệng

"Cho chàng ăn."

Trong đầu, Tiểu Hoa nhìn ký chủ có một loạt phản ứng này.

Chậc chậc chậc.

Không nghĩ tới a, ký chủ hiện tại chẳng những biết nói dối, còn biết xem mặt đoán ý.

Tuy rằng hiện tại chỉ có thể xem hiểu ý của Quân Vực đại nhân, nhưng so với ban đầu ký chủ cái gì cũng không hiểu thì còn tốt hơn a.

Quân Vực đại nhân mỗi ngày ngâm mình trong lu dấm, ngày ngày lăn lộn mù quáng mà ký chủ còn không rõ.

Lại nhìn hiện tại xem ······ tiến bộ bay nhanh a.