Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1745: Tô thiếu hiệp uy vũ 28




Tô Yên bị Tô đại nương gọi đi.

Vừa vào bên trong một căn phòng nhỏ, vẻ mặt tươi cười của bà ta lập tức biến mất, chớp mắt liền thay đổi.

Ánh mắt bà ta nhìn Tô Yên vô cùng phức tạp.

Một lúc lâu sau, bà ta thở dài một tiếng

"Tiểu Yên, sao lúc này con lại trở lại đây?"

Giọng điệu ngoài bài xích, còn có thêm vài phần bất đắc dĩ.

Nói thế nào thì cũng là miếng thịt rơi từ trên người mình xuống, lúc trước ép nàng đi tòng quân thay ca ca cũng là bất đắc dĩ.

Chiến trường là nơi nào chứ?

Trăm người đi, may mắn có một vài người còn có thể trở về.

Nếu ca ca nàng chết, vậy thì hương khói liệt tổ liệt tông Tô gia ai sẽ lo liệu đây?

Tô đại nương cũng không còn cách nào tốt hơn, lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt.

Bắt buộc phải giữ một bên, bỏ một bên.

Tô Yên nhìn Tô đại nương, lên tiếng

"Ta trở về nhìn một chút."

Tô đại nương gật gật đầu

"Vậy, vậy sẽ phải đi sao? Liệu có còn phải đánh trận nữa không?"

"Phải đi!"

Tô đại nương nghe đến đây, nhìn nữ nhi của mình, có chút không nỡ.

Lần này rời đi, cũng không biết sau này có gặp lại nữa không.

Nhưng so sánh với việc này, trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm nhiều hơn.

Bà ta còn tưởng rằng Tô Yên trở về là muốn nhi tử đi tòng quân.

Hóa ra đã nghĩ nhiều rồi.

Tô đại nương cố gắng ổn định tâm tình, kéo tay Tô Yên

"Tiểu Yên, những người tới đây cùng con là ai vậy? Hình như, là đại nhân vật đúng không?"

Tô Yên lui về sau một bước, né tránh động tác kéo tay của Tô đại nương.

Lên tiếng trả lời

"Ừm."

Tiểu Hoa lúc này mới nói

"Ký chủ, nguyện vọng của nguyên thân ngoại trừ về nhà, còn có một vấn đề muốn hỏi mẫu thân của mình."

"Vấn đề gì?"

"Nguyên thân muốn hỏi người mẫu thân này có hối hận khi đã đẩy nàng đi tòng quân thay cho ca ca không?"

Khi nguyên thân chết, trong đầu chỉ có hình ảnh của mẫu thân.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

Phụ thân đã mất từ lâu, không có gì vướng bận.

Lúc trước nguyên thân đáp ứng cải trang nam tử nhập ngũ, cũng vì mẫu thân nàng khóc lóc kể lể cầu xin.

Cho nên nguyên thân đặc biệt muốn biết điều này.

Tô Yên nghe xong, lên tiếng

"Mẫu thân"

"Ai, sao vậy Tiểu Yên?"

Thái độ của Tô đại nương không hề bài xích như lúc trước nữa, mà đã có chút quan tâm trong giọng nói.

Sự quan tâm này không giống như giả vờ.

Chỉ là ······

Tô Yên lên tiếng

"Nếu cho mẫu thân chọn lại một lần nữa, mẫu thân vẫn sẽ để ta thay ca ca tòng quân sao?"

Tô Yên vừa dứt lời, thân thể Tô đại nương cứng đờ.

Cặp mắt của bà ta mang theo hoảng loạn, nhưng rất nhanh liền khôi phục như cũ

"Hiện giờ ca ca của con đã cưới vợ, tẩu tẩu* của con cũng sắp sinh rồi. Con vẫn sống sót khỏe mạnh, nhắc tới chuyện đó làm gì?"

*tẩu tẩu: Chị dâu

Tô Yên im lặng.

Tô đại nương nhìn đi chỗ khác, muốn trốn tránh ánh mắt của nàng, vội nói

"Được rồi, được rồi, mọi người bên ngoài chắc cũng sốt ruột rồi. Chúng ta đi ra ngoài thôi."

Nói xong liền vội vã đẩy cửa đi ra ngoài.

Tiểu Hoa mê mang

"Ký chủ, bà ta như thế này là hối hận hay không hối hận vậy?"

Nửa ngày sau, Tô Yên mới đáp lại

"Hỏi lại lần nữa sẽ có đáp án."

Tô đại nương bưng trà mời khách quý đường xa tới.

Tô Yên mang chén ra.

Lục Vân thấy thế, liền chạy tới

"Ân nhân, đưa cho ta đi."

Nói xong, vội vàng cầm lấy khay chén trong tay Tô Yên.

Tô Yên kéo chiếc ghế bên cạnh Hiên Viên Quân Ngọc qua, cố ý cách xa hắn, ngồi xuống bên cạnh Lý Đại Bạch.

Hiên Viên Quân Ngọc liếc nhìn Tô Yên một cái.

Lý Đại Bạch ngồi đó chém gió quên sầu với Tô Yên.

Giọng của hắn ta vừa ồm vừa to, hơn nữa lại rất tín nhiệm Tô huynh đệ, nên thoải mái mở máy phát hết cơ.

Cả tứ hợp viện đều vang vọng giọng nói của hắn.