Lúc trước Tô Tiểu Hồng muốn cái gì có gì đó, lúc này bởi vì rời nhà trốn đi, hoàn toàn biến thành cải thìa.
Trừ bỏ mỗi ngày gặm cà rốt, cái gì cũng không có.
Giữa trưa ngày hôm sau, Tô Yên mới tỉnh ngủ.
Hôm nay thời gian ngủ đặc biệt dài, giống như hận không thể ngủ chết ở trêи giường vậy.
Khi cô ra khỏi phòng, Hoắc Từ đã đi học.
Đi xuống lâu đi ăn cơm, quản gia nói
“Tô nữ sĩ, thiếu gia chuẩn bị một bộ lễ phục, để tôi chuyển giao cho ngài. Hơn nữa còn dặn dò, hy vọng hôm nay buổi tối 8 giờ rưỡi ngài hãy mặc cái này đi tham gia vũ hội.”
Một bộ lễ phục váy dài màu bạc được đẩy lại đây.
Dưới ánh mặt trời, sóng nước lóng lánh như là mặt nước vậy.
Quản gia mở miệng
“Tô nữ sĩ, bộ lễ phục này thuộc bộ sưu tập Hải Dương của một nhà thiết kế nổi danh, nó có tên là nước mắt người cá.”
Tô Yên gật đầu
“Rất đẹp.”
Quản gia thấy cô gật đầu, cũng gật gật đầu theo
“Tô nữ sĩ thích liền tốt, bộ lễ phục này thiếu gia đã chọn lựa thật lâu.”
Nói xong chuyện lễ phục, quản gia lại nói
“Tô nữ sĩ, ngài còn chưa có ăn cơm đi?”
Nói rồi dẫn Tô Yên đi tới phòng khách.
Khi Tô Yên ngồi xuống, muốn bưng ly nước lên, tay dừng một chút.
Sau đó phải dùng hai tay bưng lên.
Vừa uống nước vừa dò hỏi Tiểu Hoa
“Lực lượng của ta tiêu giảm đến mức nào rồi?”
“Ký chủ, ách, chị hiện tại tay không thể nhấc, vai không thể khiêng, có thể so với Lâm Đại Ngọc trong sách miêu tả.”
Tô Yên cũng ẩn ẩn cảm giác ra được một ít, thân thể này xác thật là suy yếu đến không được.
Ăn cơm xong, Tô Yên cái gì cũng không làm.
Chỉ là ngồi ở trong phòng khách lẳng lặng chờ thời gian trôi đi.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Tiểu Hoa thấy ký chủ ở đằng kia phát ngốc, còn tưởng rằng ký chủ không vui.
Nói
“Ký chủ, 12 giờ đêm chị sẽ biến thành tiểu cẩm lý nha.”
Tô Yên nghe lời này, cân nhắc một hồi lâu
“Em đây là đang an ủi ta?”
“Đúng vậy”
Biến thành tiểu cẩm lý, chẳng lẽ ký chủ không thích?
Nhưng là nó thực thích a.
Thời gian trôi qua thực mau.
Sắc trời đen nhánh.
Hội trường trong Cao trung Đế Đô bật đèn đuốc sáng trưng.
Hoắc Từ mặc một thân tây trang màu đen lẳng lặng đứng ở cửa chờ.
Chốc chốc lại nhìn đồng hồ.
Triệu Tinh Thần mặc tây trang màu trắng đứng ở bên cạnh hắn,
“Này, cậu chờ ai vậy? Cậu chọn ai làm bạn nhảy? Thẩm Mỹ Đồng? Triệu Tường Vi?”
Triệu Tinh Thần thỉnh thoảng lắc lư ở trước mặt hắn, Hoắc Từ mở miệng
“Cậu thực nhàn?”
“Cũng không phải, chúng ta không phải huynh đệ sao, làm huynh đệ, tới giúp cậu xử lý tốt vấn đề khó lựa chọn này.”
Triệu Tinh Thần lại nói thêm
“Nghe nói, cậu anh hùng cứu mỹ nhân, cứu được Triệu Tường Vi?”
Hoắc Từ
“Triệu Tường Vi là ai a.”
Triệu Tinh Thần lắc đầu thở dài
“Giả vờ, cậu còn giấu giếm huynh đệ? Tin tức cậu cùng cô ấy sớm đã lan rộng rồi.”
Hoắc Từ lười phản ứng vị này.
Chỉ là vị bên cạnh cũng không có nhìn ra được là Hoắc Từ không muốn phản ứng hắn.
Như cũ ở đằng kia liên tiếp bla bla không ngừng.
“Cậu nói một chút xem, đầu tiên là hoa khôi trường chúng ta, theo sau lại có tiểu mỹ nữ ngoài trường, cậu còn không biết đủ lại đem thông đồng luôn với Triệu Tường Vi. Chậc chậc chậc, cậu nói, cậu rốt cuộc thích loại nào?”